Chạm để tắt
Chạm để tắt

Nụ hôn đầu của cậu chủ - 3

Cập nhật lúc: 2024-07-09 21:43:11
Lượt xem: 388

10.

Tôi cúi đầu, tự nhủ với bản thân mình hàng trăm hàng vạn lần: “Nhịn đi! Mình cố gắng chỉ vì tiền mà thôi!”

Cuồi cùng thì anh ta cũng tắm xong, nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành, tôi có thể trở về được rồi.

[Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại Monkeyd.vn
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để động viên team nha. Cảm ơn bạn ]

"Quản gia Giang."

Ngay khi tôi chuẩn bị rời đi, Diệp Cẩn Sâm đã ngăn tôi lại và nói: "Tôi quên áo choàng tắm rồi, cậu đi lấy cho tôi."

"Vâng, cậu chủ, xin cậu chờ một lát."

Cái phòng tắm rộng 250 mét vuông này có nét tương đồng với Diệp Cẩn Sâm, lạnh lẽo, đầy nguy hiểm...

Tôi bước ra ngoài, tiến vào khu vực thay đồ trong phòng của anh ta, tìm một lúc mới thấy chiếc áo choàng tắm mà Diệp Cẩn Sâm yêu thích. Khi tôi quay lại phòng tắm, đã là mười phút sau.

"Cậu chủ, áo choàng tắm của cậu..."

Tôi còn chưa nói dứt câu thì dẫm vào bãi nước nhỏ và bị trượt chân, ngã lao về phía Diệp Cẩn Sâm cách đó vài bước chân. “Aaaaaa..”

“Giang Tư Nhai..!”

Tôi ngã đè lên Cẩn Sâm, đã thế trước khi ngã xuống, tôi chủ định bám vào tay anh ta nhưng vồ trượt, thành ra lại túm vào cái khăn tắm đang quấn quanh eo anh ta làm nó bung ra, rơi xuống. Và đen đủi hơn là tôi lại còn “thơm” vào môi anh ta.

Không biết tôi đã gây ra tội gì nữa đây, môi Diệp Cẩn Sâm bị chảy m.á.u rồi..

“Cậu chủ..”

Tôi nhanh chóng đứng dậy, dùng tay trái vả vào miệng mình “Bốp, bốp, bốp”, rồi đưa tay phải lau vết m..áu trên môi Diệp Cẩn Sâm.

Tôi thực sự đã rất hoảng sợ! Diệp Cẩn Sâm sẽ không đuổi việc tôi chứ? Tôi rất cần công việc này để có thu nhập trang trải chi phí thuốc men của mẹ và học phí cho các em.

“Giang Tư Nhai c.h.ế.t tiệt!”

Đúng như dự đoán, Diệp Cẩn Sâm tức giận hất tay tôi ra. Anh ta nhanh chóng chộp lấy chiếc áo choàng tắm tôi làm rơi bên cạnh, quấn quanh người rồi giận dữ nói: "C..hết tiệt! Đây... đây là nụ hôn đầu tiên của tôi!"

Bỗng nhiên tôi thấy rất bối rối: “Hả?” Liệu bây giờ có phải là thời điểm thích hợp để đề cập đến chuyện này không? Đừng bảo tôi đã bỏ lỡ điều gì đó nhé?

Một loạt sự cố liên tiếp xẩy ra khiến đầu óc tôi tạm thời trống rỗng, mất kiểm soát. Tuy nhiên, với khả năng ứng phó, đối đáp nhanh nhạy của mình, tôi bật ra: "A, thật trùng hợp... cậu chủ, đây cũng là nụ hôn đầu của tôi!"

Khuôn mặt đẹp trai của Diệp Cẩn Sâm bỗng sa sầm, tái mét, anh ta hung dữ hét lên: "Cậu cút ngay ra khỏi đây!!"

“Được, được!” Tôi bỏ chạy chối c..hết.

11.

Trở về phòng mà tim tôi vẫn đang đập đ.iên cuồng, hai má nóng rực. Tôi tiến lên soi mình trong gương. Mặt tôi đỏ như quả cà chua chín, nhịp tim mãi vẫn chưa bình ổn lại được.

Thực ra đây là lần đầu tiên tôi gặp phải “tai nạn” đáng xấu hổ như vậy với Diệp Cẩn Sâm.

Thời điểm nguyên chủ vừa tốt nghiệp xong đại học, đang lo lắng tìm việc thì tình cờ biệt thự của Diệp Cẩn Sâm cũng đang thiếu quản gia. Trùng hợp là, lão quản gia phụ trách tìm người cho biệt thự lại nợ nguyên chủ một ân huệ. Cơ hội đến tay tôi cũng coi như là đương nhiên!

Nhờ gửi gắm, tôi được nhận vào làm quản gia mới cho Diệp Cẩn Sâm. Vì anh ta mắc chứng bệnh sợ phụ nữ và luôn cảnh giác với mọi người xung quanh nên không dễ gì cho mọi người đến gần mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/nu-hon-dau-cua-cau-chu-mvon/3.html.]

Phải mất hơn một năm trời chứng minh sự nhiệt tình, trách nhiệm trong công việc của mình, vài tháng gần đây tôi mới có thể chiếm được chút lòng tin của Diệp Cẩn Sâm.

Trước đây tôi đã tắm cho Diệp Cẩn Sâm vài lần, nhưng tôi luôn ra ngoài ngay sau khi xoa lưng cho anh ta. Sự việc như ngày hôm nay cũng là lần đầu tiên phát sinh!

Nhưng tôi cũng phải thú thật, thân hình của cậu chủ Diệp này, chậc chậc, hết nước chấm..

Tôi nằm trên giường, hồi tưởng lại từng đường nét cơ thể của Diệp Cẩn Sâm, không tránh khỏi có chút ngại ngùng, ặc ặc..Nhưng có sao đâu, tôi giới tính nữ, cũng không hút thuốc, không uống rượu, khuynh hướng giới tính ngay thẳng thì suy nghĩ như vậy đâu có gì không đúng? Nhỉ?

Đột nhiên, có tiếng gõ cửa. Tôi giật mình, hoảng sợ: “Ai, ai vậy?”

“Ông chủ của cậu đây.”

Tôi: “…” Anh ta đến để tính sổ với tôi ư?

12.

Tôi run rẩy bước ra mở cửa: “Cậu chủ, bây giờ đã muộn lắm rồi. Cậu còn cần tôi giúp gì nữa ư?”

Diệp Cẩn Sâm nhướng mày nhìn tôi: “Cậu không lấy tiền phải không?”

Ồ vâng, phí dịch vụ tắm của tôi, sao tôi có thể quên mất điều đó chứ.

"Cậu tỉnh táo lại chưa?" Diệp Cẩn Sâm cười lạnh: "Bình thường cậu coi tiền hơn cả mạng sống, tối nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

“Haha.” Tôi cười hai tiếng, nói với giọng điệu giả lả: “Tôi... còn không phải là sợ chuyện vừa rồi làm cậu chủ tức giận không thanh toán tiền cho tôi ư?”

“Thật không?” Anh ta nheo mắt lại.

Tôi bất tri bất giác rụt cổ lại.

“Thôi đừng nói nhảm thêm nữa, nhanh chóng đưa tài khoản của cậu đây!” Diệp Cẩn Sâm nói.

Tài khoản nào cơ? Đột nhiên trong đầu tôi nghĩ đến món tiền mà tôi kiếm được tối nay, tôi hoảng sợ, lắc đầu liên tục: “Không được, ..tôi không thể trả lại số tiền đó được.”

"Nhưng tôi không có tài khoản wechat của cậu."

Wechat sao?

“Cậu chủ, vậy tài khoản mà cậu đang nói đến,.. là hỏi về mã thanh toán của tôi à?”

Diệp Cẩn Sâm nheo mắt nhìn tôi: "Chứ còn gì nữa? Cậu còn có tài khoản gì khác sao?"

"Không, không..." Tôi nhanh chóng chạy đi lấy điện thoại, mở mã thanh toán, giả vờ bất đắc dĩ nói: "Cậu chủ, cậu chỉ cần quét cho tôi 40.000 tệ."

Diệp Cẩn Sâm nghi hoặc hỏi tôi: "Tại sao?"

Tôi chỉ vào vết sẹo trên môi anh ta và nói: “Mười nghìn tệ sẽ là khoản bồi thường cho cậu…”

"Bồi thường sao?" Không hiểu sao khi nghe tôi nói vậy, Diệp Cẩn Sâm lại trở nên tức giận. Tuy nhiên, lý do khiến anh ta tức giận là...

"Đây cũng là nụ hôn đầu tiên của tôi... Giang Tư Nhai! Ý cậu là gì? Đây là nụ hôn đầu tiên của tôi! Nụ hôn đầu tiên của tôi! Nụ hôn đầu tiên của tôi mà chỉ có giá trị 10.000 tệ thôi sao?"

Nếu không thì sao? Chả nhẽ anh ta đòi 20.000?

 

Loading...