Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhà Hàng Kỳ Diệu: Mảnh Đất Của Sự Sống - Chương 26: Những Hạt Giống Đầu Tiên

Cập nhật lúc: 2024-09-30 20:35:58
Lượt xem: 0

Linh ngồi trong khu vườn của nhà hàng, tay cẩn thận đào từng lỗ nhỏ trên mảnh đất mềm mại. Mỗi hạt giống cô trồng xuống đều mang theo một hy vọng mới, không chỉ cho sự sống còn của cô mà còn cho cả những khách hàng tìm đến nhà hàng như một nơi trú ẩn trong thế giới mạt thế khắc nghiệt này.

 

Khi trồng hạt giống đầu tiên xuống đất, Linh nhắm mắt lại và cảm nhận được dòng năng lượng nhẹ nhàng từ lòng đất. Đó là một cảm giác ấm áp, như thể thiên nhiên đang ôm trọn lấy cô, cho cô sức mạnh để tiếp tục bước đi trên con đường khó khăn phía trước.

 

"Chúng sẽ sớm mọc lên," Linh thì thầm, nhẹ nhàng vuốt đất che lại hạt giống cuối cùng. "Mọi thứ sẽ ổn thôi."

 

---

 

Minh bước tới, đưa cho Linh một cốc trà nóng. "Em đã vất vả nhiều rồi," anh nói, giọng đầy lo lắng. "Có lẽ em nên nghỉ ngơi một chút."

 

Linh nhận cốc trà từ tay Minh, mỉm cười cảm ơn anh. "Em biết, nhưng đây là bước đầu tiên để giữ cho nhà hàng hoạt động. Nếu không có những loại quả này, em sẽ không thể thu hút được khách hàng, và nhà hàng sẽ không thể đứng vững."

 

Minh gật đầu. Anh hiểu được áp lực mà Linh đang phải chịu đựng. Từ ngày thế giới bị tàn phá bởi dịch bệnh zombie, mọi thứ đều trở nên hỗn loạn và khắc nghiệt. Nhưng nhờ sự bền bỉ và quyết tâm của Linh, nhà hàng của cô đã trở thành một nơi an toàn, nơi mọi người có thể đến để tìm kiếm sự bình yên và niềm vui nhỏ nhoi giữa cơn ác mộng.

 

MEOW

"Chỉ cần em không quên chăm sóc bản thân," Minh nói thêm, ánh mắt đầy sự quan tâm.

 

Linh gật đầu, đôi mắt sáng lên sự quyết tâm. Cô biết rằng Minh luôn ở bên cạnh cô, và điều đó giúp cô mạnh mẽ hơn.

 

---

 

Sau khi hoàn thành việc trồng cây, Linh trở về nhà hàng để kiểm tra lại hệ thống phòng thủ. Hệ thống phòng thủ này là điều quan trọng nhất giúp cô duy trì sự an toàn cho cả mình và nhà hàng. Được kích hoạt nhờ vào tinh hạch mà cô thu thập từ zombie, hệ thống này không chỉ ngăn chặn bất kỳ kẻ xấu nào tiếp cận, mà còn tự động phát hiện và trừng phạt những ai có ý định phá hoại hoặc trộm cắp.

 

Cô kiểm tra lại điểm phòng thủ của nhà hàng, đã đạt mức đủ an toàn cho vài ngày nữa. Tuy nhiên, số tinh hạch trong kho của cô đang dần cạn kiệt. Linh biết rằng cô sẽ phải ra ngoài tìm kiếm nhiều hơn nữa trong thời gian tới nếu muốn tiếp tục duy trì hoạt động của nhà hàng và nâng cấp hệ thống phòng thủ.

 

---

 

Khi trời tối, nhà hàng của Linh bắt đầu đón những vị khách đầu tiên. Dù nơi đây được biết đến là một chốn an toàn, nhưng không phải tất cả những người đến đều mang thiện ý. Một số khách hàng tìm đến với hy vọng tìm được thức ăn và nơi trú ẩn, nhưng cũng không ít kẻ có ý định xấu, muốn lợi dụng sự bình yên của nhà hàng để trộm cắp hoặc phá hoại.

 

Linh luôn giữ sự cảnh giác, nhưng hôm nay, cô quyết định tin tưởng vào hệ thống bảo vệ của nhà hàng và để cho nó xử lý bất kỳ mối đe dọa nào.

 

---

 

Một nhóm người lạ bước vào nhà hàng, nhìn quanh với ánh mắt lấp lánh như tìm kiếm điều gì đó. Linh cảm nhận được sự bất an từ họ, nhưng cô vẫn giữ vẻ bình tĩnh, chào đón họ như những vị khách bình thường.

 

"Có thể phục vụ chúng tôi không?" Một trong số họ, một người đàn ông to lớn, nói với giọng đầy hách dịch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-26-nhung-hat-giong-dau-tien.html.]

 

Linh mỉm cười, đáp lại bằng giọng điềm tĩnh. "Tất nhiên rồi, mọi người cứ ngồi thoải mái. Tôi sẽ chuẩn bị món ăn ngay."

 

Cô bước vào bếp, nhưng luôn giữ mắt quan sát mọi diễn biến trong nhà hàng. Đúng như cô dự đoán, chỉ vài phút sau, nhóm người bắt đầu di chuyển một cách lén lút, họ thì thầm với nhau và ánh mắt không ngừng đảo quanh nhà hàng.

 

Một trong số họ cố gắng lẻn vào phòng sau, nơi Linh giữ các nguồn tài nguyên quý giá. Nhưng ngay khi anh ta bước qua cánh cửa, hệ thống phòng thủ của nhà hàng lập tức được kích hoạt. Một ánh sáng xanh bao quanh người đàn ông, khiến anh ta đông cứng tại chỗ. Anh ta hét lên, nhưng không ai có thể giúp gì được.

 

Những người còn lại trong nhóm ngay lập tức bị hệ thống phát hiện, và họ cũng bị trừng phạt theo cách tương tự. Linh bước ra từ bếp, đôi mắt không chút cảm xúc nhìn nhóm người đang bị trói chặt trong ánh sáng xanh.

 

"Các người không thể cướp thứ gì từ đây," Linh nói, giọng cô lạnh lùng. "Nhà hàng này không phải là nơi để những kẻ như các người lợi dụng. Các người sẽ bị đưa vào danh sách đen, và sẽ không bao giờ được bước chân vào đây nữa."

 

Cô giơ tay, và ngay lập tức, hệ thống phòng thủ đẩy cả nhóm người ra khỏi nhà hàng, ném họ ra đường như những kẻ không còn giá trị. Họ loạng choạng đứng dậy, khuôn mặt đầy sợ hãi và tức giận, nhưng không thể làm gì hơn ngoài việc bỏ chạy.

 

---

 

Sau khi nhóm người rời đi, Linh thở phào nhẹ nhõm. Hệ thống phòng thủ đã hoạt động hiệu quả, nhưng cô biết rằng những mối đe dọa như thế sẽ không bao giờ biến mất. Thế giới ngoài kia đầy rẫy những kẻ sẵn sàng lợi dụng và cướp đoạt mọi thứ mà cô đã cố gắng xây dựng.

 

Minh bước tới, đặt tay lên vai Linh. "Em làm tốt lắm," anh nói, giọng đầy tự hào.

 

"Nhưng không thể mãi như thế này," Linh đáp. "Chúng ta phải mạnh hơn, phải tìm cách nâng cấp nhà hàng và hệ thống phòng thủ. Nếu không, sớm muộn gì cũng sẽ có những kẻ mạnh hơn đến đây."

 

Minh gật đầu. "Anh sẽ giúp em. Chúng ta sẽ đi thu thập thêm tinh hạch và hạt giống. Nhà hàng này sẽ không chỉ là nơi trú ẩn, mà còn là pháo đài mạnh nhất trong thế giới mạt thế."

 

---

 

Linh mỉm cười, cảm thấy lòng nhẹ nhàng hơn. Dù cuộc sống khó khăn và đầy hiểm nguy, nhưng với sự hỗ trợ của Minh và những người bạn đồng hành khác, cô tin rằng mình có thể vượt qua mọi thử thách. Nhà hàng không chỉ là nơi cô tìm kiếm sự sinh tồn, mà còn là hi vọng, là tương lai cho một thế giới tốt đẹp hơn.

 

Nhìn vào khu vườn mới trồng, Linh cảm thấy một niềm tin mạnh mẽ dâng trào. Những hạt giống này, cũng giống như cô, đang bắt đầu một hành trình mới, đầy khó khăn nhưng cũng đầy hứa hẹn.

 

"Chúng ta sẽ tiếp tục bước đi," Linh thầm nhủ. "Và mỗi bước đi sẽ mang chúng ta đến gần hơn với mục tiêu cuối cùng."

 

---

 

**Hết chương 26**

 

Loading...