Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhà Hàng Kỳ Diệu: Mảnh Đất Của Sự Sống - Chương 24: Hạt Giống Của Hi Vọng

Cập nhật lúc: 2024-09-30 20:35:17
Lượt xem: 1

Đoàn người tiếp tục tiến sâu vào mê cung cổ thụ. Mỗi bước đi dường như nặng nề hơn khi mọi người đều cảm nhận được sự mệt mỏi sau trận chiến với con quái vật khổng lồ. Dẫu vậy, ánh mắt của Linh vẫn sáng rực, không hề lung lay bởi sự khó khăn trước mắt. Cô cảm nhận được rằng họ đã rất gần với mục tiêu. Những hạt giống quý báu mà cô đã tìm kiếm bấy lâu nay chỉ còn cách một bước chân.

 

Không gian xung quanh họ vẫn im lặng đến lạ thường, như thể cả khu rừng này đang theo dõi từng chuyển động của họ. Mỗi khi đoàn người bước qua, những tán cây dường như khép lại, che kín lối đi cũ và mở ra những con đường mới. Đôi khi, ánh sáng nhấp nháy trên chiếc la bàn của Linh báo hiệu rằng họ đang đi đúng hướng, nhưng sự mờ ảo của mê cung khiến mọi người không thể biết trước điều gì sẽ xảy ra.

 

“Chúng ta sắp đến chưa?” Minh hỏi, giọng anh khàn đặc sau trận chiến, nhưng trong mắt vẫn đầy quyết tâm.

 

Linh không trả lời ngay. Cô cẩn thận quan sát chiếc la bàn, cảm nhận nhịp đập của mê cung cổ thụ. “Không xa nữa,” cô đáp, mắt vẫn dán chặt vào con đường phía trước. “Chỉ cần vượt qua khu vực này, chúng ta sẽ đến được nơi cần tìm.”

 

---

MEOW

 

Con đường dần dần mở rộng, dẫn đến một khu vực trống trải, nơi ánh sáng mờ nhạt từ bầu trời xuyên qua tán lá chiếu xuống. Linh đứng lại, ngắm nhìn quang cảnh trước mặt. Ở giữa khu đất là một cây cổ thụ khổng lồ, thân cây to đến mức ít nhất năm người mới có thể ôm xuể. Những cành cây vươn lên trời cao, tạo nên một vòm che rộng lớn.

 

“Đây là nó,” Linh nói khẽ, mắt cô sáng rực lên. “Cây cổ thụ mà tôi đã nhắc đến.”

 

Cả đoàn nhìn theo ánh mắt của Linh, không ai nói gì, chỉ có sự ngạc nhiên và thán phục. Cây cổ thụ trông như một biểu tượng của sự sống giữa khu rừng kỳ bí này, mạnh mẽ và vững chãi, nhưng cũng đầy bí ẩn.

 

Linh tiến lại gần, cẩn thận quan sát từng chi tiết của cây cổ thụ. Những hạt giống mà cô cần không nằm trên cành, mà ẩn sâu trong rễ của cây. Chúng là những hạt giống được sinh ra từ sự kết hợp của năng lượng tự nhiên và những dòng chảy ma thuật cổ xưa.

 

“Giờ thì sao?” Minh hỏi, đôi mắt anh dán chặt vào thân cây khổng lồ. “Chúng ta làm thế nào để lấy được hạt giống?”

 

Linh cười nhẹ, cô đã chuẩn bị cho khoảnh khắc này từ lâu. Cô lấy ra từ trong túi một vật nhỏ bé, trông như một chiếc chùy nhỏ bằng gỗ, được khắc những đường vân phức tạp. “Đây là chìa khóa,” cô giải thích. “Nó sẽ giúp chúng ta tiếp cận những hạt giống mà không làm tổn thương cây cổ thụ.”

 

---

 

Linh cẩn thận tiến đến gần gốc cây. Những rễ cây khổng lồ đan xen với nhau, tạo nên một mạng lưới phức tạp bao phủ mặt đất. Cô nhẹ nhàng đặt chiếc chùy gỗ xuống một điểm trung tâm giữa các rễ, rồi gõ nhẹ ba lần. Âm thanh vang lên dịu dàng, nhưng đủ để cả không gian xung quanh rung động.

 

Ngay lập tức, một cơn gió nhẹ thổi qua, những cành lá xào xạc, và ánh sáng từ thân cây bắt đầu nhấp nháy. Linh bước lùi lại, quan sát cảnh tượng kỳ lạ trước mắt. Những rễ cây dần dần tách ra, để lộ một khoảng trống nhỏ bên dưới gốc cây.

 

Từ bên trong, những hạt giống bắt đầu hiện ra. Chúng không to lớn, chỉ nhỏ như đầu ngón tay, nhưng toát lên ánh sáng dịu nhẹ. Mỗi hạt giống đều mang trong mình một luồng năng lượng mạnh mẽ, như thể chứa đựng toàn bộ sức sống của khu rừng này.

 

“Đây là những hạt giống mà chúng ta cần,” Linh nói, giọng cô trầm nhưng đầy hứng khởi. “Chúng có thể mang lại những điều kỳ diệu cho nhà hàng của tôi, không chỉ giúp tôi bảo vệ nơi đó mà còn cải thiện chất lượng thức ăn, mang lại hy vọng cho mọi người.”

 

---

 

Cả đoàn nhìn vào những hạt giống với sự ngạc nhiên và tôn trọng. Những thợ săn, dù đã quen với những cảnh tượng kỳ bí trong thời kỳ mạt thế, vẫn không thể giấu nổi sự thán phục trước sức mạnh mà họ cảm nhận được từ những hạt giống này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-24-hat-giong-cua-hi-vong.html.]

 

“Tuyệt vời,” Minh nói khẽ. “Chúng ta đã thành công.”

 

Linh gật đầu, nhưng cô biết rằng việc tìm được hạt giống chỉ là bước đầu tiên. Họ vẫn còn một hành trình dài để đưa những hạt giống này trở về và sử dụng chúng đúng cách. “Công việc của chúng ta chưa kết thúc,” cô nói. “Chúng ta phải rời khỏi khu rừng này trước khi nó thay đổi. Và còn nhiều thứ khác nữa đang chờ đợi ngoài kia.”

 

---

 

Đúng lúc ấy, một tiếng động lớn vang lên từ xa. Cả nhóm ngay lập tức quay đầu lại, chỉ để thấy rằng những bóng dáng khổng lồ đang tiến đến. Linh nhận ra ngay đó là những sinh vật khổng lồ khác, giống như con quái vật mà họ đã đối đầu trước đó, nhưng lần này chúng xuất hiện đông hơn, và có vẻ mạnh mẽ hơn nhiều.

 

“Chúng ta bị phát hiện rồi!” Minh hét lên, vội vã rút vũ khí. “Mọi người chuẩn bị chiến đấu!”

 

Linh biết rằng họ không thể chiến đấu lâu dài với số lượng quái vật lớn như vậy, đặc biệt là khi họ đã kiệt sức sau trận chiến trước. Cô nhanh chóng thu gom những hạt giống vào trong túi, rồi ra lệnh: “Chúng ta phải rút lui! Đi theo lối cũ, nhanh lên!”

 

---

 

Cả đoàn lập tức di chuyển. Những tiếng gầm rú của quái vật càng lúc càng gần, và đất rung lên dưới chân họ mỗi khi lũ quái vật tiến đến gần hơn. Minh và các thợ săn giữ vị trí phía sau để bảo vệ Linh và những người không tham chiến. Họ di chuyển nhanh chóng, nhưng mê cung cổ thụ bắt đầu thay đổi. Những con đường mà họ đã đi qua giờ đây biến mất, thay vào đó là những lối đi hoàn toàn mới.

 

“Linh! Chúng ta đang bị lạc!” một thợ săn hét lên, nhưng Linh vẫn giữ bình tĩnh. Cô biết rằng chiếc la bàn của mình sẽ giúp họ thoát ra khỏi mê cung này, chỉ cần cô tập trung.

 

“Mọi người, đi theo tôi!” cô hét lớn, rồi nhanh chóng dẫn đầu đoàn người, la bàn trong tay sáng rực.

 

Quái vật ngày càng tiến gần, nhưng Linh không cho phép mình hoảng loạn. Cô dốc hết sức lực, dẫn cả đoàn chạy qua những lối đi ngoằn ngoèo của mê cung cổ thụ. Cuối cùng, ánh sáng bên ngoài bắt đầu hiện ra phía trước. Cả nhóm hối hả lao ra khỏi khu rừng, và ngay khi họ vừa bước chân ra ngoài, những cây cổ thụ đột ngột khép lại, như thể đóng chặt lối vào.

 

---

 

“Chúng ta thoát rồi,” Minh thở hổn hển, mồ hôi ròng ròng trên trán.

 

Linh nhìn lại khu rừng, nơi những quái vật vẫn còn ẩn nấp bên trong. Cô biết rằng trận chiến chưa kết thúc, nhưng ít nhất bây giờ họ đã có trong tay những gì họ cần. Hạt giống của hi vọng.

 

“Chúng ta cần nghỉ ngơi,” Linh nói, ánh mắt hướng về phía xa. “Và sau đó, chuẩn bị cho cuộc hành trình tiếp theo.”

 

---

 

**Hết chương 24**

 

Loading...