Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhà Hàng Kỳ Diệu: Mảnh Đất Của Sự Sống - Chương 19: Lời Cảnh Báo

Cập nhật lúc: 2024-09-26 11:46:10
Lượt xem: 1

Trời vừa hửng sáng, những tia nắng đầu tiên len lỏi qua kẽ lá, chiếu sáng khu vườn nhỏ sau nhà hàng của Linh. Tiếng chim hót khe khẽ, nhưng không làm dịu đi sự căng thẳng trong lòng cô. Những gì xảy ra đêm qua vẫn còn ám ảnh, đặc biệt là giọng nói bí ẩn và cây cổ thụ đầy sức mạnh kia.

 

Linh nhìn về phía xa, nơi khu rừng rậm rạp che giấu cây cổ thụ cổ xưa. Cô tự hỏi liệu mình có đủ khả năng để bảo vệ nó hay không. Bên cạnh việc duy trì nhà hàng và thu thập tinh hạch để giữ cho hệ thống phòng thủ hoạt động, giờ đây cô còn phải gánh thêm trách nhiệm bảo vệ một thứ mà cô chưa hiểu rõ hoàn toàn.

 

Minh bước tới từ phía sau, cất giọng trầm ấm: "Linh, chúng ta sẽ đi săn tinh hạch thêm hôm nay. Tôi nghĩ nhóm có thể xử lý được. Cô không cần đi cùng đâu, cứ nghỉ ngơi và tập trung vào việc nâng cấp nhà hàng."

 

Linh quay lại, đôi mắt cô ánh lên sự lo lắng. "Cảm ơn anh, Minh. Nhưng tôi cảm thấy mình không thể ngồi yên ở đây. Chúng ta đang đối mặt với thứ gì đó lớn hơn những gì chúng ta từng thấy. Tôi không thể chỉ dựa vào hệ thống bảo vệ nhà hàng mãi được."

 

"Nhưng cô không thể làm tất cả mọi thứ một mình," Minh đáp, nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. "Chúng tôi ở đây để giúp cô. Đừng quên điều đó."

 

Linh mỉm cười yếu ớt. "Tôi biết. Nhưng anh hiểu tôi mà, tôi không muốn trở thành gánh nặng cho ai."

 

---

 

Sau bữa sáng, Minh cùng nhóm thợ săn chuẩn bị lên đường. Trước khi rời khỏi, Minh nhắc lại lần nữa: "Linh, nếu có bất cứ điều gì bất thường xảy ra, hãy gọi chúng tôi ngay. Cô không nên đối đầu với mọi thứ một mình."

 

Linh gật đầu, nhưng ánh mắt cô vẫn không thể che giấu được sự lo lắng. Minh cùng những người khác rời đi, để lại Linh một mình trong nhà hàng yên tĩnh. Cô thở dài, bước ra khu vườn phía sau.

 

Cánh đồng phía sau nhà hàng của Linh rộng lớn và được chia thành nhiều khu vực trồng trọt khác nhau. Mỗi loại cây trồng đòi hỏi cách chăm sóc riêng, từ việc tưới nước đến phân bón, và tất nhiên, thời gian thu hoạch cũng rất khác nhau. Nhưng đây không phải là những cây trồng thông thường. Mỗi cây mang một nguồn sức mạnh đặc biệt, và khi ăn chúng, con người có thể nhận được những khả năng phi thường: sức mạnh tăng lên, cơ thể được chữa lành, hoặc thậm chí may mắn thay đổi.

 

Linh bước đến cây trồng đặc biệt nhất mà cô có: cây Thạch Lựu Linh Hồn. Quả của nó chỉ có thể thu hoạch mỗi khi ánh trăng tròn tròn rọi xuống, và mỗi quả chứa đựng một loại sức mạnh khác nhau. Đối với những khách hàng đặc biệt, quả Thạch Lựu này là món quà quý giá nhất, giúp họ vượt qua những khó khăn trong thời kỳ tận thế.

 

Cô ngắm nhìn từng lá cây xanh thẫm, ánh sáng mặt trời phản chiếu lên bề mặt mượt mà của chúng. Chỉ mới vài năm trước, việc trồng trọt như thế này sẽ là điều không tưởng. Nhưng giờ đây, nó đã trở thành nguồn sống không chỉ cho cô mà còn cho những người khác.

 

---

 

Khi buổi trưa đến gần, một bóng đen bất ngờ xuất hiện từ phía cổng nhà hàng. Linh khẽ giật mình, cô nhìn kỹ hơn và nhận ra đó là một người đàn ông lạ mặt. Anh ta mặc một bộ quần áo rách rưới, gương mặt hốc hác và đôi mắt ánh lên sự tuyệt vọng.

 

Linh bước ra khỏi vườn, tiến đến gần người đàn ông. "Xin chào, anh cần giúp đỡ gì không?"

 

Người đàn ông không trả lời ngay lập tức. Anh ta cúi đầu, giọng run rẩy: "Xin cô... cho tôi một bữa ăn. Tôi đã đi suốt mấy ngày qua và không có gì để ăn cả."

 

Linh nhìn anh ta kỹ hơn, đôi mắt cô trở nên dịu dàng. "Tất nhiên, anh hãy vào trong. Tôi sẽ chuẩn bị cho anh một bữa ăn."

 

Cô dẫn anh ta vào nhà hàng, đưa anh ta ngồi xuống một góc bàn, rồi bắt đầu chuẩn bị thức ăn. Mặc dù người đàn ông trông có vẻ rất mệt mỏi, Linh vẫn cẩn thận quan sát, đề phòng bất cứ điều gì khả nghi.

 

---

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-19-loi-canh-bao.html.]

 

Bữa ăn nhanh chóng được dọn lên. Đó là một món súp nấm chữa lành, giúp phục hồi thể lực và tăng cường sức đề kháng. Người đàn ông ăn ngấu nghiến, như thể anh ta chưa từng được ăn gì trong nhiều ngày.

 

Khi anh ta đã ăn xong, Linh mỉm cười và nói: "Anh có thể nghỉ ngơi ở đây một chút nếu muốn. Tôi sẽ không hỏi anh đến từ đâu, nhưng hãy biết rằng ở đây, anh an toàn."

 

Người đàn ông cúi đầu cảm ơn, nhưng trong ánh mắt anh ta có một điều gì đó khó hiểu. "Cô thực sự không lo lắng về chuyện gì sẽ xảy ra sao? Ngoài kia... có nhiều thứ mà cô không thể tưởng tượng được."

 

Linh hơi nghiêng đầu. "Tôi biết rõ. Nhưng tôi tin vào những gì tôi có thể kiểm soát được."

 

Người đàn ông đứng dậy, ánh mắt anh ta chuyển sang cẩn trọng. "Tôi biết cô là ai, Linh. Và tôi cũng biết về cây cổ thụ mà cô đang bảo vệ."

 

Câu nói của anh ta khiến Linh giật mình. Làm sao anh ta có thể biết về cây cổ thụ? Cô chưa từng tiết lộ điều này với bất cứ ai ngoài nhóm của Minh.

 

"Làm sao anh biết?" Linh hỏi, đôi mắt cô sắc bén hơn.

 

Người đàn ông khẽ cười, nhưng nụ cười của anh ta không hề mang ý nghĩa tốt đẹp. "Có những thứ cô không nên biết quá nhiều, Linh. Cây cổ thụ đó không phải chỉ là một thứ bình thường. Nó là mấu chốt của cuộc chiến này. Và rất nhiều người đang nhắm tới nó."

 

Linh đứng thẳng dậy, cảm giác nguy hiểm tràn ngập. "Anh là ai?"

 

Người đàn ông lùi lại, đôi mắt anh ta trở nên lạnh lẽo. "Tôi chỉ là một kẻ lạc lối... Nhưng hãy nhớ, Linh, không phải ai cũng đến đây để ăn và nghỉ ngơi. Có nhiều kẻ sẽ không dừng lại cho đến khi họ chiếm được cây cổ thụ. Và lúc đó, không có nơi nào trên thế giới này còn an toàn nữa."

 

Trước khi Linh kịp phản ứng, người đàn ông đã biến mất, như một bóng ma. Cô cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, một cảm giác lạnh lẽo len lỏi vào từng ngóc ngách của cơ thể.

 

---

 

Cả ngày hôm đó, Linh không thể tập trung vào bất kỳ công việc nào. Lời cảnh báo của người đàn ông lạ mặt cứ vang lên trong đầu cô. Liệu có phải những điều mà anh ta nói là sự thật? Cây cổ thụ có thực sự là mục tiêu của nhiều kẻ?

 

Linh biết một điều: cô không thể chờ đợi thêm nữa. Cô cần phải hành động, và nhanh chóng.

 

Khi trời dần tối, Linh quay lại hệ thống quản lý nhà hàng, kiểm tra lại mọi thứ một lần cuối. Cô đã thu thập đủ điểm để nâng cấp một số hạng mục phòng thủ, nhưng liệu điều đó có đủ để bảo vệ nơi này không?

 

Trong lòng cô, một trận chiến lớn đang dần hình thành. Và cô sẽ phải chuẩn bị cho điều đó, cho dù kết quả có ra sao.

 

---

MEOW

 

**Hết chương 19**

 

Loading...