Chạm để tắt
Chạm để tắt

"NGƯỜI THỨ BA" GIỮA CHÚNG TA - 3

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-09-08 00:37:02
Lượt xem: 5,380

Thiếu niên 15 tuổi đang trong giai đoạn nổi loạn, dễ ghét bỏ vai trò của mẹ kế. Tôi nghĩ sẽ bị làm khó, ít nhất là bị lườm nguýt.

 

Nhưng Chu Lý Đình rất ngoan, thậm chí còn có vẻ trầm tĩnh và chững chạc hơn bố, ánh mắt luôn quan sát tôi, dừng lâu nhất trên gương mặt tôi.

 

04

 

" Dì Thiển định kết hôn với bố tôi sao?"

 

Buổi trưa, chúng tôi đặt một phòng riêng ở khách sạn. Chu Hình đi gọi món, Chu Lý Đình ngồi đối diện tôi, một tay chống cằm, mắt khẽ hạ xuống nhìn tôi.

 

Lông mi của cậu rất dài và dày, giống hệt của Chu Hình.

 

"Ừ, chúng tôi nói chuyện khá hợp, hôm nay cũng muốn nghe ý kiến của con."

 

"Tôi không đồng ý, nhưng nếu không có ai trông chừng tôi, ông ấy sẽ không yên tâm lên tàu. Tôi chỉ có thể đồng ý."

 

"Con thẳng thắn, có gì nói rõ ra, vậy cũng tốt."

 

"Dì Thiển nên chuẩn bị tâm lý đi. Đó là nhà của tôi, tôi sẽ không thay đổi thói quen chỉ vì có thêm một người đến ở đâu."

 

Khi Chu Hình có mặt, Lý Đình có vẻ ngoan ngoãn, nhưng khi bố cậu không ở đó, cậu trở nên sắc bén và quyết đoán hơn.

 

Nhưng như vậy vẫn chưa đủ để khiến hai người mẹ kế trước phải ly hôn, đúng không?

 

"Chuyện sao rồi?" Chu Hình quay lại, tay cầm ba chai sữa chua, đặt một chai trước mặt mỗi người.

 

Anh nhìn Lý Đình và nói: "Dì Thiển là người tốt, chúng ta định sớm đăng ký kết hôn, con..."

 

Lý Đình nhìn tôi một cách đầy ẩn ý, nở một nụ cười lạnh lùng: "Không tệ, luôn có người vì tiền mà đưa ra những lựa chọn sai lầm, rồi sau đó đau khổ và cuối cùng bỏ trốn."

 

"Lý Đình!"

 

"Thôi được rồi, con không nói nữa." Lý Đình mở nắp chai sữa chua và uống một ngụm, sau đó đột nhiên đưa chai sữa đã uống qua cho tôi.

 

Chu Hình định mắng cậu ta vì hành động vô lễ này, nhưng tôi bình tĩnh đổi chai sữa chua đó sang cho Chu Hình, rồi lấy chai chưa mở nắp, vặn ra và uống một ngụm.

 

Sự khiêu khích của cậu ấy quá rõ ràng, nhưng tôi không nhất thiết phải đáp lại.

 

Ngày đầu tuần, tôi và Chu Hình vội vã đi đăng ký kết hôn và chuyển hành lý vào nhà mới.

 

Thực ra Chu Hình đáng ra đã phải ra biển rồi, nhưng vì không tìm được người trông Lý Đình nên anh đã trì hoãn. Giờ nếu trễ thêm, anh sẽ lỡ mùa biển.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/nguoi-thu-ba-giua-chung-ta/3.html.]

"Bây giờ trên tàu phần lớn thời gian có tín hiệu, nhưng cũng có những vùng không liên lạc được, đến lúc đó anh sẽ báo trước cho em."

 

"Lý Đình những việc khác không cần lo quá, nó không sao đâu, chỉ cần mỗi hai tiếng em chịu khó kiểm tra xem nó thế nào, nhất là vào ban đêm."

 

"Nếu nó có làm gì quá đáng, em cứ nói với anh, anh sẽ gọi điện mắng nó. Thằng bé vẫn ngoan, em đừng lo."

 

Trên đường đưa Chu Hình ra tàu, anh dặn dò tôi rất chi tiết.

 

Chiếc vali nặng trĩu trên vai liên tục trượt xuống, tôi định giúp anh nhưng anh từ chối, không cho tôi phải mệt nhọc. Nhìn anh, chẳng ai nghĩ anh là người có thu nhập cả triệu mỗi năm, anh giản dị như một công nhân bến cảng.

 

"Em nhớ hết những gì anh nói rồi. Trên tàu chú ý an toàn, em sẽ luôn để mắt đến Lý Đình, anh yên tâm nhé."

 

Tiếng động cơ lớn của con tàu cá xa dần khỏi bờ biển. Tôi nhìn theo về phía xa, lòng bỗng dâng lên một nỗi xót xa.

 

Số tiền một triệu này đối với những người lương ba nghìn như chúng tôi không phải là nhỏ, nhưng đó cũng là khoản tiền mà anh ấy phải liều mạng trên những vùng biển nguy hiểm để kiếm được qua từng năm.

 

Tôi đã xem tủ quần áo của anh ấy, toàn là những bộ đồ lao động vài trăm tệ, đã phai màu, biến dạng, chỉ cần chưa rách là anh vẫn mặc.

 

Tôi tin rằng Chu Lý Đình cũng nhìn thấy điều này, nên dù đang trong giai đoạn nổi loạn, trước mặt Chu Hình, cậu vẫn rất ngoan ngoãn.

 

Nhưng sau khi Chu Hình đi, cậu sẽ đối xử với tôi thế nào?

 

Trên đường về, tôi không khỏi suy nghĩ về vấn đề này.

 

05

 

Học sinh ngoại trú không có tiết học buổi tối, khi tôi về nhà, từ xa đã thấy ánh đèn ấm áp tỏa ra từ tầng hai, chứng tỏ Chu Lý Đình đã đi học về.

 

Tôi vừa mở cửa vào nhà, cậu ấy đã từ tầng hai đi xuống.

 

Có lẽ cậu ấy định xuống lấy nước lạnh từ tủ lạnh, trên tay còn cầm một cái bình nước trong suốt.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
🍊 Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

 

Đó vốn chỉ là một cuộc gặp bình thường, nhưng ngay khi nhìn thấy cậu ấy, tôi đã bị sốc đến mức đứng c.h.ế.t trân tại chỗ, suýt nữa thì quay đầu bỏ chạy.

 

Chu Lý Đình không mặc gì cả, cậu ấy hoàn toàn trần truồng trong nhà!

 

Mười lăm tuổi, đâu còn là trẻ con nữa.

 

Mặc dù vóc dáng cậu ấy vẫn còn sự mảnh khảnh của tuổi trẻ, nhưng cũng cao lớn và vạm vỡ, nếu không nói tuổi, chắc chắn trông cậu chẳng khác gì một thanh niên 20 tuổi.

 

"Xin lỗi, xin lỗi, để tôi đợi cậu về phòng đã."

 

 

Loading...