Chạm để tắt
Chạm để tắt

NGƯỜI KHÔNG TIM - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-06-07 10:12:15
Lượt xem: 7

Ta theo nữ tỳ lên xe ngựa, từ cửa hông tiến vào phủ Định An Hầu.

Đợi ta không phải là Định An Hầu và Hầu phu nhân, mà là một thiếu nữ có bảy phần giống ta.

Nữ tỳ cung kính hành lễ với nàng, gọi nàng là "đại tiểu thư".

Đại tiểu thư hờ hững gật đầu, rồi lạnh lùng nhìn ta, "Ngươi chính là Phó Duyệt? Quả thật như mẫu thân nói, có chút giống ta."

Ta không nói gì, chỉ nhìn nàng, cũng nhìn phủ Định An Hầu lộng lẫy xa hoa.

Nữ tỳ cau mày, nhẹ giọng trách cứ: "Duyệt tiểu thư thất lễ rồi, đại tiểu thư nói chuyện với ngươi, ngươi phải cung kính trả lời mới đúng."

Đại tiểu thư giơ tay ngăn lời nàng ta, "Nàng lớn lên ở thôn dã không ai dạy dỗ, không hiểu lễ nghi cũng là điều bình thường."

Nàng tiến lại gần ta, thì thầm bên tai ta: "Ngươi đừng cho là ta đã chiếm chỗ ngươi, ngươi và ta đều rõ, là phụ thân mẫu thân không cần ngươi, chủ động chọn ta, ngươi nên chấp nhận số phận."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/nguoi-khong-tim/chuong-4.html.]

Ta mỉm cười nhạt: "Đại tiểu thư nghĩ nhiều rồi, ta chỉ thấy có chút tiếc nuối.

Tiếc nuối rằng phủ Định An Hầu này sắp sửa hóa thành tro bụi.

Đại tiểu thư lạnh lùng cười khẩy: "Nhớ kỹ, ta tên là Phó Anh, ngươi nên gọi ta là đại tỷ."

Ta vâng lời: "Đại tỷ."

"Ta đến muộn rồi, hai tỷ muội các ngươi ngược lại đã trò chuyện cùng nhau."

Phó Anh hướng tới người vừa đến cung kính hành lễ, "Tham kiến mẫu thân."

Hầu gia phu nhân dịu dàng đỡ nàng dậy, ánh mắt nhìn về phía ta, lại lộ ra vẻ lúng túng cùng chút do dự. Sắc mặt phức tạp này chỉ thoáng qua, ngay sau đó bà mỉm cười ôn hòa, đang định tìm gì đó để nói, ta đã mỉm cười cất tiếng: "A nương, đã lâu không gặp."

Phu nhân Hầu gia cười gượng một chút: "Phải rồi, chớp mắt đã mười hai năm, Duyệt nhi đã lớn như vậy..."

Ta nói: "Là mười ba năm, a nương, người quên rồi sao? Hôm đó chính là sinh thần bốn tuổi của con."

Loading...