Chạm để tắt
Chạm để tắt

Người cha khốn nạn - Phần 8

Cập nhật lúc: 2024-06-13 19:04:16
Lượt xem: 361

20

Chưa đầy ba ngày trước lễ đón tuổi trưởng thành, tôi nhận được một chiếc váy đặt may riêng từ một thương hiệu sang trọng. Chiếc váy ren được đính vô số viên kim cương, tỏa sáng như những ngôi sao trên bầu trời.

Không ai có thể phủ nhận sức hấp dẫn của nó, ngay cả em trai tôi, người thẳng thắn nhất vũ trụ cũng không thể rời mắt.

Cố Ái vừa mới xuất viện, nhìn chằm chằm không rời đi. Em trai tôi đã đẩy cô ta không thương tiếc.

“Mau ra ngoài, bộ váy này không phải thứ người như mày có tư cách mặc.”

Cố Ái đóng sầm cửa lại với vẻ mặt u ám. Tuy nhiên, vào ngày tổ chức tiệc, chiếc váy đã biến mất. Vì thời gian có hạn nên tôi chỉ có thể vội vàng thay bộ váy cũ trong tủ của mình. Ba nắm tay tôi chậm rãi bước xuống những bậc thang xoắn ốc.

"Chào mừng đến với lễ trưởng thành của con gái lớn của tôi..."

Ông ta vừa dứt lời, đám người đột nhiên xôn xao. Cố Ái tham dự sự kiện với bộ váy tôi bị mất, cô ta duyên dáng dưới ánh nhìn của mọi người và trở thành tâm điểm của bữa tiệc.

Hào quang của tôi đã bị cô ta lấy đi. Em trai tôi nhảy lên giận dữ: "Mày nghiện trộm cắp phải không? Tại sao lại muốn trộm váy của chị tao?"

Cố Ái nâng cằm đầy kiêu ngạo, khinh thường nói: "Tôi không hiểu anh đang nói gì, ba mua cái này cho tôi."

Ba tôi xua tay và nói một cách thờ ơ: "Cố Dương, làm anh trai, phải bảo vệ em gái mình, nó không trộm cắp bất cứ thứ gì."

Mọi người đều giả vờ câm điếc.

Sau khi nhìn thấy thái độ của ba tôi, tất cả mọi người đều vây quanh Cố Ái và khen ngợi cô ta. Tôi, là chủ nhân bữa tiệc, bị phớt lờ.

Em trai tôi không khỏi nói ra điều gì không hay, liền cầm một ly sâm panh lên.

"Trẻ vị thành niên bị cấm uống rượu." Tôi nhanh chóng giật lấy chiếc ly từ tay nó.

Em trai tôi chắp tay sau lưng, trông rất tội lỗi: "Chị ơi, em có cái này cho chị!"

Những người trong bữa tiệc rất hợm hĩnh, họ thậm chí còn không buồn che giấu điều đó.

Tôi đưa em trai lên quán bar trên tầng hai nghỉ ngơi. Ở đây tầm nhìn không bị cản trở, có thể quan sát sảnh tiệc và là một điểm chỉ huy hoàn hảo.

Ba tôi không quan tâm đến biến mất của tôi, ông ta dẫn Cố Ái đi qua đám đông để làm quen với những tài năng trẻ của các gia đình quý tộc khác.

Trương Lâm Thanh không có mặt trong bữa tiệc. Danh tính của bà ta không phải là một bí mật, nó đã được truyền bá rộng rãi trong giới. Nhưng lúc này bà ta vẫn đóng vai trò là bảo mẫu nên việc bà ta không đến dự tiệc là chuyện bình thường.

21

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/nguoi-cha-khon-nan/phan-8.html.]

Cố Ái cúi đầu chủ động mời con trai của một chủ ngân hàng nào đó khiêu vũ. Anh ta đã sẵn sàng đồng ý.

Âm nhạc của điệu valse nổi lên, hai người nam tài nữ sắc, là một cặp đôi hoàn hảo. Đám đông vỗ tay và chúc phúc.

Tai nạn xảy ra vào lúc này.

Cố Ái vừa nhảy vừa gãi đầu và gãi tai, nhảy múa như một con khỉ rất kỳ lạ. Bạn nhảy nam của cô sợ hãi dừng lại, những người xung quanh cũng tỏ ra bối rối.

Ba tôi có vẻ xấu hổ: "Cố Ái, con đang nhảy điệu gì kỳ quặc vậy? Dừng lại đi."

Ba tôi không nói được cô ta nên đành phải cắn răng giải thích cho mọi người: "Con gái nhỏ của tôi thích nhảy loại vũ điệu nguyên thủy này. Nhìn có vẻ kỳ lạ nhưng thực ra đây là điệu múa phổ biến nhất trên đảo Hawaii. Điệu nhảy này truyền tải niềm vui mùa gặt của mọi người và bày tỏ lòng kính trọng đối với thần mặt trời..."

Mọi người nhìn nhau, không rõ mô tê gì. Tuy nhiên, hành động của Cố Ái ngày càng quá đáng, cô ta xé váy, cắm móng tay vào cánh tay. Cảm thấy vẫn chưa đủ, cô ta bắt đầu dùng răng cắn vào bắp tay.

Tôi đứng dậy vỗ tay, loa phóng thanh truyền âm thanh rõ ràng xuống sảnh: "Ba, bây giờ ba có thể giải thích ý nghĩa của hành động này được không? Đây là bắt chước điệu nhảy của những kẻ ăn-thịt-người? Hay là khôi phục lại lịch sử tiến hóa của loài vượn khổng lồ cổ đại?"

Ba tôi tức giận đến mức đá Cố Ái mấy cái.

"Trương Lâm Thanh, mau đưa con gái của cô xuống, nó đ..iên rồi!"

"Mọi người hãy di chuyển lên lầu, tránh bị người đ..iên vô tình làm bị thương."

Cô con gái mà ông ta nói ông ta rất tự hào đã trở nên đ..iên loạn.

Mọi người sợ hãi vội vàng bỏ chạy lên tầng hai.

Cố Ái lăn lộn trên mặt đất, những viên kim cương trên váy dễ dàng cắt vào da cô ta: "Ba, con không đ..iên, chỉ là toàn thân ngứa quá, cảm giác như có vô số côn trùng cắn! Cứu con với, con thực sự ngứa muốn c..hết, để con c..hết đi!"

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Có lẽ nhận thấy cơn đau có thể làm giảm triệu chứng của mình, cô ta bắt đầu lăn lộn trên mặt đất. Cố Ái tìm đến ba tôi để nhờ giúp đỡ, nhưng ông ta đá cô ta ra và lẻn lên lầu.

Cuối cùng, quản gia đã đứng ra kiểm soát tình hình.

Cố Ái bị một số vệ sĩ cao lớn trói vào cột và không thể cử động.

"Anh đang làm gì vậy? Đây là tội phạm. Tôi muốn b.ắ.n anh. Cút khỏi đây! Thả tôi ra, đây đều là lỗi của con khốn Cố Nhiên đó, cô ta đã hại tôi!"

Vệ sĩ vo tròn mảnh váy của Cố Ái rồi nhét vào miệng cô ta.

Cố Ái chỉ có thể vùng vẫy trong vô vọng.

 

Loading...