Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NGOẠI TÌNH - CHƯƠNG 13 (HẾT)

Cập nhật lúc: 2024-09-14 00:17:43
Lượt xem: 2,022

13

 

Tôi đang cảm động thì cậu ấy đột nhiên chuyển chủ đề, tỏ tình khiến tôi không biết phải phản ứng thế nào.

 

Tôi chỉ biết rằng hồi cấp ba, tôi thường xuống tiệm gà om để ăn tối, và thỉnh thoảng gặp Tạ Chi Tăng, khi đó cậu ấy học cấp hai, trông rất sạch sẽ và đẹp trai.

 

Nhưng không ngờ cậu ấy lại không tập trung vào việc học, mà chỉ chăm chăm theo dõi tôi và mấy con mèo.

 

Thấy tôi không chú ý đến mình, Tạ Chi Tăng càng trở nên táo bạo.

 

"Chị Chúc, em thích chị, rất thích."

 

Lần đầu tiên có người tỏ tình với tôi một cách nghiêm túc như vậy, tôi hơi bối rối, giọng mềm mại hơn.

 

"Sao em lại thích chị?"

 

Tạ Chi Tăng kéo tôi ngồi xuống, đặt một con mèo vào lòng tôi, giọng điệu tự nhiên và thoải mái như thể tôi vừa hỏi một câu ngớ ngẩn.

 

"Thích chị thì khó lắm sao?"

 

Tôi vuốt ve đầu con mèo, suy ngẫm về lời nói của cậu ấy.

 

Tạ Chi Tăng tiếp tục giải thích, từng lời nói như chạm đến trái tim tôi.

 

“Mắt chị đẹp, lông mi dài, và tóc chị buổi sáng vừa gội cũng thật thơm mát.”

 

“Chị mặc đồng phục đáng yêu, mặc váy thì tỏa sáng. Tóc dài trông thanh lịch, còn tóc ngắn lại nghịch ngợm.”

 

“Nhưng điều quan trọng nhất không chỉ là vẻ ngoài mà còn là con người bên trong của chị.”

 

“Chị dám bắt tên trộm trên xe buýt, dám đối đầu với khách trốn tiền ở những quán đông đúc.”

 

“Chị mạnh mẽ và hiếu thảo, một mình kéo hai chiếc vali rời nhà để bố mẹ không phải vất vả.”

 

“Nếu để em nói tại sao em thích chị, em có thể kể rất lâu.”

 

“Chị quá tuyệt vời, và đó là lý do em cố gắng bằng mọi cách xuất hiện bên cạnh chị.”

 

“Mặc dù có hơi muộn, nhưng em sẵn sàng đợi.”

 

Khi Tạ Chi Tăng kết thúc, tôi không kìm được mà thấy mắt mình ươn ướt.

 

Thì ra yêu một người lại có thể cụ thể đến vậy.

 

Trước đây, tôi từng hỏi Đoàn Vũ Trạch rằng anh có thật sự thích tôi không. Phải chăng vì tôi quá cố gắng theo đuổi nên anh đồng ý, hay đó là tình cảm thật sự?

 

Anh ấy luôn trả lời mơ hồ, không rõ ràng.

 

Nhưng bây giờ, khi so sánh, tôi mới hiểu. 

 

Trong mắt người yêu mình, mọi khoảnh khắc đều là ánh sáng rực rỡ.

 

 

Trước lời tỏ tình của Tạ Chi Tăng, tôi không còn gì để do dự.

 

Tạ Chi Tăng trẻ trung, biết cách chiều chuộng, làm việc nhà giỏi, nấu ăn ngon và yêu mèo.

 

Cậu ấy cao 1m90, có tám múi bụng.

 

Thể lực vô hạn, lực tay rất tốt (nhưng có thể thỏa thuận).

 

Ngoan ngoãn, nghe lời, và rất sáng tạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ngoai-tinh-xyko/chuong-13-het.html.]

 

Tôi còn điều gì cần phải cân nhắc sao?

 

Đây chẳng phải là phúc báo của tôi sao?

 

À, còn một điểm quan trọng.

 

Cậu ấy trông giống hệt người mà tôi hâm mộ.

 

Tôi luôn muốn nằm cạnh người đó.

 

Và như một phép tính đơn giản: tôi đã "chinh phục" thần tượng của mình.

 

"Ừ, tôi đồng ý," tôi đáp, che miệng cười khúc khích.

 

 

 Sau khi tỉnh dậy vào buổi sáng, tôi thấy Tạ Chi Tăng đang giặt đồ lót của tôi trong phòng tắm.

 

Cậu ấy vẫn với vẻ mặt đầy ấm ức:

 

"Xin lỗi chị, em lại chưa chuẩn bị đủ."

 

"Em thề, lần sau chắc chắn sẽ không thế này nữa."

 

"Em nhất định sẽ nhẹ tay hơn và cũng sẽ chuẩn bị sẵn nội y đúng size của chị ở nhà."

 

"Em thật sự không cố ý để chị không có đồ mặc."

 

Nói rồi, mặt cậu ấy bắt đầu đỏ lên và không dám nhìn thẳng vào tôi.

 

Tôi thì nhẹ nhàng lướt qua cậu ấy và cười nói:

 

"Không sao đâu, làm nhiều rồi em sẽ quen thôi."

 

Khi mở tủ lạnh, tôi chợt nhớ ra điều gì đó, rồi nghiêm túc dặn dò:

 

"À, đúng rồi, lực tay của em có thể mạnh hơn chút."

 

"Em không biết đấy thôi, chị đã nhịn suốt hai năm rồi."

 

Nói xong, tôi mở tủ lạnh, lấy chai Sprite uống như một con cá sắp c.h.ế.t khát.

 

Khi tôi quay lại và đóng cửa tủ lạnh, Tạ Chi Tăng đã đứng ngay trước mặt tôi, ánh mắt tràn đầy khao khát. Đôi tay ướt sũng của cậu ấy quấn quanh eo tôi.

 

"Chị à, em cũng rất đói, hay chúng ta làm thêm vài lần nữa?"

 

Tôi vòng tay ôm lấy vai cậu ấy và đáp lại với vẻ hài lòng:

 

"Ý kiến hay đấy."

 

Khi đang giữa chừng, Tạ Chi Tăng bất ngờ cắn nhẹ vào tai tôi:

 

"Chị à, viết ba vạn chữ thì tiếc quá."

 

"Em có thể giúp chị viết đến mười vạn chữ."

 

Trong lòng tôi thầm cảm thấy may mắn. Thật may là ba ngày nữa trường học mới bắt đầu.

 

Ba ngày này, tôi có thể tận hưởng hết mình.

 

HẾT

 

Loading...