Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nấu Ăn Ở Thập Niên 80 - 143

Cập nhật lúc: 2024-07-31 09:36:27
Lượt xem: 947

Sáng sớm, không khí trong tiệm rất căng thẳng, Hoa Quốc Khánh đứng ngồi không yên, Trương Tuệ cũng không ngừng lau dọn tổng vệ sinh này nọ ở cửa hàng.

Hoa Dạng ngồi trên lầu hai đang ăn canh thịt dê nóng hổi, ăn kèm với bánh nướng. Đây là món ăn đang thịnh hành ở huyện thành mới gần đây, cực kỳ bổ dưỡng lại thơm ngon.

Món thịt dê ở quán ăn vặt của nhà họ Hoa làm không có một chút mùi tanh, đều là thịt tươi mới, sáng sớm mỗi ngày khách hàng đều xếp hàng tới ăn.

Thực khách đang ăn dưới lầu đều là người quen, thấy dáng vẻ lo lắng của hai vợ chồng, có người quan tâm hỏi một câu: "Quốc Khánh, hôm nay là ngày công bố điểm thi đại học đấy, con gái của anh đâu rồi?"

Hoa Quốc Khánh bưng tới một mâm thịt dê thái lát, nước chấm là gia vị đặc chế ở cửa hàng: "Còn đang ở nhà ngủ, con bé này rất vô tư, chả thấy nó lo nghĩ gì hết, haizzz."

Ông biết nói sao mới được đây, trước khi công bố kết quả, Hoa Quốc Khánh không muốn cho con gái lộ mặt, tránh để cô phải chịu áp lực quá lớn.

Thực khách hiểu rất rõ tình hình của người nhà họ Hoa, vừa nghe vậy liền cười đáp: " như vậy chứng tỏ Tiểu Dạng nhà anh đã nắm chắc thi đậu, không cần lo lắng."

Hoa Quốc Khánh cười khổ nói: "Con bé chỉ nói làm không tệ, tôi lo lắng cả đêm không ngủ được, chuyện này liên quan đến tương lai cả đời của nó."

"Haizz, làm cha mẹ là cả đời đều lo lắng cho con cái vậy đấy!"

"Mọi người đều đang đợi, đừng gấp." Hoa Dạng ở trên lầu nghe thấy hết, lúc này cô đang thong thả thổi thổi miếng thịt dê nửa nạc nửa mỡ, chấm thêm chút nước sốt, cảm thấy vô cùng ngon miệng, thịt non mềm, húp thêm ngụm canh thịt dê màu trắng sữa, thật thoải mái!

"Tiểu Dạng." Bên cửa sổ vang lên thanh âm quen thuộc, Hoa Dạng vừa quay đầu lại nhìn, liền thấy người đến là Ngôn Mạch.

Tâm trạng của Ngôn Mạch xem ra rất tốt, cậu lấy một quả táo trên bàn, gọt vỏ sạch sẽ rồi đưa cho cô: "Ăn đi, mới vừa hái xuống đấy."

Hoa Dạng nhìn sắc trời: "Không ra ngoài sao?"

Cô biết cậu ta còn bận hơn cô nhiều, nào là công việc ở xưởng văn phòng phẩm, xưởng thực phẩm, toàn bộ đều cần Ngôn Mạch đến giải quyết, chưa kể còn phải đi xã giao quan hệ với các quan chức, đối tác...

"Hôm nay tôi tạm nghỉ một ngày để ở đây với cậu, chúng ta phải cùng nhau chia sẻ khoảnh khắc quan trọng chứ." Ngôn Mạch khẽ cười nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/nau-an-o-thap-nien-80/143.html.]

Hoa Dạng uống xong ngụm canh cuối cùng, lau miệng đáp: "Tôi cũng không có khẳng định là mình chắc chắn sẽ đậu, cậu lấy đâu ra tự tin như thế."

Tôi còn không hiểu cậu sao? Cậu đã bao giờ thi rớt đâu? Ngôn Mạch quen biết cô lâu như vậy, bội phục nhất chính là điểm này, bởi vì tố chất tâm lý của cô đặc biệt tốt.

Lời này Hoa Dạng rất thích nghe, cô mỉm cười xoa xoa quả táo: "Ở đây rất tốt, chỉ có điều hơi ồn ào."

Ở chỗ này không thiếu thứ gì mà rất tiện nghị, chỉ là dưới nhà là cửa hàng ăn uống, cho nên có chút náo nhiệt.

Ngôn Mạch cảm thấy ở đây buôn bán sâm uất, tính tình của con người xung quanh cũng tốt, đúng là thích hợp để ở, nhưng bây giờ việc kinh doanh của cậu càng ngày càng phát triển, tiếp xúc cùng nhiều người phức tạp, xem ra đã đến lúc nên đổi chỗ khác tốt hơn: "Cậu không phải tính xây nhà gần xưởng mới sao, chỗ đó yên tĩnh, tôi cũng muốn đưa bà nội đến đó sống”

Hoa Dạng cười tủm tỉm gật đầu: "Được đó, bà Ngôn giờ đã lớn tuổi, ở bên đó càng thích hợp dưỡng lão, rảnh rỗi lại đi tản bộ, rèn luyện thân thể cũng rất thuận tiện, không bằng chúng ta xây biệt thự liền kề luôn đi."

Xây biệt thự liền kê cũng không tốn bao nhiêu diện tích, chỉ cần xây nhà ba tầng, kèm theo một cái sân vườn làm chỗ sinh hoạt là dư sức đủ cho bọn họ ở.

Mấy năm nay cô cũng không mua bất động sản ở huyện thành, nhưng trên tỉnh cô mua liền một lúc năm cửa hàng hai tâng ở mấy khu phố sầm uất, còn mua thêm hai căn hộ hạng nhất ở gần đó.

Chỗ đó là đoạn đường trung tâm, vô cùng náo nhiệt, mua xong để đó cho thuê cũng được mà để ở cũng tốt, lúc cần tiên còn có thể thế chấp, hoặc mua đầu tư cũng đem lại lợi nhuận rất cao.

Ngôn Mạch cũng mua theo cô nhưng chỉ mua hai cửa hàng và một căn hộ hạng nhất, bởi vì cậu ta còn có một nhà xưởng văn phòng phẩm, cho nên cần tiền quay vòng vốn.

"Được, vậy cứ quyết định như thế đi."

Thời gian trôi qua thật nhanh, mọi người ngày càng khẩn trương, hàng xóm và khách quen không bận việc gì đều cùng ngồi chờ trong tiệm.

Không biết đã qua bao lâu, một người đàn ông trung niên hối hả chạy vào, hai vợ chồng Hoa Quốc Khánh gấp gáp hỏi: "Thây chủ nhiệm, có kết quả rồi sao?"

Chủ nhiệm lớp một đường chạy vội tới, sắc mặt đỏ bừng, trên mặt hiện lên tia mừng rỡ: "Có rồi, Hoa Dạng đạt 610 điểm”

Tổng điểm tối đa là 710 điểm.

Loading...