Chạm để tắt
Chạm để tắt

Mối quan hệ kinh tởm - 8

Cập nhật lúc: 2024-07-18 09:20:41
Lượt xem: 3,682

Mẹ hắn: Nếu cô ta mang thai, bụng to ra, cô ta có thể chịu được khi bị người khác chỉ trỏ không?

Mẹ hắn: Bụng to rồi còn không chịu vào nhà chúng ta sao? Con phải xem làm như thế nào bách phát bách trúng, một lần đậu thai luôn là được!

Chu Nguyên Khải: Được.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Chu Nguyên Khải: Con sẽ thử!

Chưa đầy một phút, tôi đã nghe thấy tiếng rống của anh tôi: "Thằng k//hốn kia! Đây là loại cặn bã gì! Mày đến đây để hại em gái tao phải không?"

Vài phút sau, ba tôi tức giận đến mức chạy ra khỏi phòng làm việc, đằng sau ông, mẹ tôi cũng giận dữ như vậy.

"C//hết! Bắn c//hết nó đi!"

"Hãy ra tòa ngay ngày mai! Hãy tống nó vào tù cho đến hết đời!"

“Mọi người bình tĩnh đi, chuyện này cần bàn kỹ.” Tôi ra hiệu im lặng: “Vụ kiện cần được chúng ta tính toán kỹ.”

16.

Chu Nguyên Khải cùng với mẹ hắn khiến tôi ghê tởm vô cùng.

Thực ra, tôi không tiếp xúc nhiều với gia đình hắn.

Vì Chu Nguyên Khải hiện có một số tiền tiết kiệm nên hắn thường giúp đỡ gia đình mình và gia đình họ tương đối khá giả trong làng, họ được tiếp cận nhiều phương tiện công nghệ nên mẹ hắn cũng biết rất nhiều về WeChat và những thứ tương tự.

Trước đây, khi chúng tôi hẹn hò, Chu Nguyên Khải đã thề với tôi rằng hắn sẽ không để tôi về quê hắn sau khi kết hôn, nhiều nhất hắn sẽ quay lại xem vào dịp Tết Nguyên đán, và hắn sẽ không đưa ba mẹ đến sống với chúng tôi.

Không ngờ là tôi còn không biết hắn đưa mẹ về đây sống từ bao giờ.

Gia đình của Chu Nguyên Khải rất kỳ lạ. Tuy rằng đây là gia đình gia trưởng điển hình, ba hắn có tiếng nói lớn nhất, nhưng lại không quan tâm đến chuyện gì, mẹ hắn quán xuyến trong ngoài, mẹ hắn lại rất mạnh miệng, muốn nói gì thì nói.

Bà ta không chỉ một tay sắp đặt hôn nhân cho 4 cô con gái mà còn vô cùng gia trưởng và có nỗi ám ảnh khó giải thích với việc sinh được cháu trai.

Tôi thực sự không thích kiểu gia đình này, nhưng lúc đó vì yêu Chu Nguyên Khải và hắn đã nhiều lần hứa hẹn sẽ không để tôi dính líu gì đến nhà họ nên tôi đành miễn cưỡng bỏ qua.

Tôi chắc là bị mù rồi.

Do vụ án đã được lập hồ sơ để điều tra, các bằng chứng đã được xác thực nên hắn đã thú nhận hành vi phạm tội.

Ngay sau đó, viện kiểm sát chuyển hồ sơ qua tòa án địa phương và chính thức khởi tố Chu Nguyên Khải tội h..iếp d..âm.

Tôi đã liên hệ với Luật sư Lưu và thuê ông ấy làm luật sư của tôi với tư cách nguyên đơn.

Tôi không thông báo cho ba mẹ của Chu Nguyên Khải, cũng không muốn có bất kỳ liên hệ nào với gia đình hắn nên tôi đã để hắn đi, còn việc Chu Nguyên Khải có thuê luật sư hay không thì không nằm trong phạm vi xem xét của tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/moi-quan-he-kinh-tom/8.html.]

Có gì xảy ra với các bằng chứng?

Ba ngày trước phiên tòa, tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi từ số máy lạ.

Tôi không muốn nhấc máy, nhưng sau khi suy nghĩ một lúc, tôi đã nghe.

"Alo?"

Tất cả những gì tôi nghe thấy là giọng nói rụt rè của một người phụ nữ: "Cô có phải là bạn gái của Lực Học không? Tôi là vợ của anh ấy."

Đó là người phụ nữ tên Lan Nhược.

Tôi có một sự thương hại không thể giải thích được với cô ấy, tôi nói: "Tôi đây, cô có chuyện gì?"

“Tôi, tôi có thể đi thăm Lực Học không?"

"Xin lỗi, chắc là không được rồi. Trong thời gian tạm giữ hình sự, người nhà của nghi phạm hình sự không được phép gặp gỡ nghi phạm hình sự. Chỉ có luật sư mới được."

"Luật sư của anh ấy thì sao? Ai là luật sư của anh ấy..."

“Xin lỗi, tôi không biết.” Tôi ngắt lời cô ấy: “Anh ta không liên quan gì đến tôi, tôi không biết gì về hắn, chỉ muốn anh ta đi tù thôi, cô còn có chuyện gì sao? Đừng là phiền tôi."

"Nhưng anh ấy là chồng của cô! Sao cô có thể làm thế với anh ấy!" Người phụ nữ nói như sắp khóc.

Đột nhiên, tôi cười giận dữ: "Chồng tôi sao? Đừng có dát vàng lên mặt!"

"Con gái cô bao nhiêu tuổi? Năm tuổi đúng không? Tôi và anh ta yêu nhau gần bốn năm rồi, anh ta đã kết hôn với cô và có một đứa con, thế mà vẫn tán tỉnh hẹn hò với tôi!"

"Bốn năm trước anh ta bao nhiêu tuổi? Mười tám? Mười chín? Anh ta không thể khống chế thân dưới của mình đúng không? Sao cô không làm cho anh ta tàn phế luôn đi? !"

"Bốn năm trước cô bao nhiêu tuổi? Mới mười tám sao? Không đi học mà chạy về nhà sinh con sao! ?"

"Cô cho rằng nối dõi tông đường là bổn phận của cô sao? Cô còn cho rằng đàn ông là ông trời sao!? "

"Làm ơn đi, cô gái à, nhà Thanh đã suy tàn rồi!"

"Cô có đầu óc, cô phải có suy nghĩ chứ?"

"Anh ta là tên d..âm tặc, cô cho rằng lý do là vì cô không đẻ cho anh ta đứa con trai nối dõi sao? Sao cô không tỉnh táo nhìn nhận bộ mặt thật của nhà bọn họ đi? Đừng nhảy vào lửa nữa!"

Nói xong tôi tức giận cúp điện thoại, cảm giác trống rỗng và bất lực.

 

Loading...