Chạm để tắt
Chạm để tắt

Mẫu phi ta muốn làm thái hậu - 10

Cập nhật lúc: 2024-06-14 14:17:26
Lượt xem: 379

"Khi thần cùng Mẫu phi người thành thân đã từng hẹn, nếu có hài nhi, cho dù là nam hay nữ, đều gọi là Thận nhi."

"Khi thần cùng Mẫu phi người thành thân đã từng hẹn, nếu có hài nhi, cho dù là nam hay nữ, đều gọi là Thận nhi."

Dường như nhớ tới năm đó, giọng của hắn cực kỳ hoài niệm: "Năm đó thần phụng chỉ rời kinh đến biên quan, trước khi đi vô tình gặp Mẫu phi người trong cung yến... Về sau thần biết được sự tồn tại của người, thần vui mừng đến mức không biết phải làm thế nào cho phải, Thận nhi, người có thể...”

Thẩm Trường Lâm muốn nói lại thôi, một lúc lâu sau, hắn lẩm bẩm nói: "Thôi, thế là đủ rồi, như vậy là đủ rồi...".

Trong mắt hắn mang theo một ít tình cảm mà ta chưa từng cảm nhận được, giờ phút này, ta nhớ tới khuôn mặt phụ hoàng luôn tràn ngập chán ghét nhìn ta.

Không có gì thực sự quan trọng.

Mẫu phi đặt tên ta là Thận nhi, chưa chắc không phải là thủ đoạn mượn sức mạnh của Thẩm Trường Lâm, nếu không, Thẩm Như Huyên sao có thể trở thành nam sủng của ta? Vì thế ta nói với hắn: "Vậy hãy chiến đấu hết mình, thay trẫm mở đường đi."

Thẩm Trường Lâm rời đi, ta biết hắn đi tìm mẫu phi.

Ngày hôm sau khi ta vấn an, khí sắc mẫu phi rất tốt, đang cho cá koi Vĩnh Thọ cung ăn.

"Thận nhi."

Mẫu phi cười tủm tỉm nhìn ta: "Con xem, những con cá này bơi thật tốt."

"Sau lần triệu kiến này, cả đời trẫm sẽ không triệu Thẩm Trường Lâm hồi kinh nữa."

Ta nhìn mẫu phi, nghiêm túc hỏi: "Mẫu phi có trách trẫm không?"

Mẫu phi cầm thức ăn cho cá, nghe vậy cười một tiếng: "Hài tử ngốc."

"Mẫu phi thương con còn chưa đủ, sao lại trách con chứ?"

Dứt lời, trên mặt mẫu phi có chút u sầu, kể cho ta nghe chuyện cũ: "Dù sao thì đó là chàng thiếu niên mà ta từng thích qua, năm đó thật sự ta nghĩ rất nhiều cách để được gả cho hắn... Thận nhi, Mẫu phi cũng từng có người muốn cùng đầu bạc răng long."

"Đáng tiếc, người thân của hắn, tiền đồ của hắn, cái nào cũng quan trọng hơn ta, vì thế nên mới không giải quyết được."

Hiện giờ mẫu phi đối với Thẩm Trường Lâm, đại khái vẫn có chút quan tâm, nhưng cũng chỉ một chút thôi. Mẫu phi vẫn luôn tỉnh táo và đầy tham vọng.

Năm đó phụ hoàng trộm lương đổi cột, đem mẫu phi đoạt vào trong cung, mẫu phi vốn chỉ muốn làm tiểu đô úy phu nhân, đột nhiên muốn đánh cược một canh bạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/mau-phi-ta-muon-lam-thai-hau/10.html.]

"Phụ hoàng con coi ta là một thứ mỹ lệ thú vị, một khi chán ghét sẽ không có chút lưu tình mà vứt bỏ... Thận nhi, Mẫu phi không thích."

Mẫu phi nghiêm túc nhìn ta, mỉm cười nói, "Mẫu phi không thích tư thái cao cao tại thượng của hắn, cũng không thích vận mệnh của mình nắm trong tay người khác, vì thế Mẫu phi thề, hài nhi trong bụng ta, nhất định phải trở thành người tôn quý nhất Đại Ninh."

Mẫu phi nhẹ nhàng kể lại, trên mặt mang theo vẻ mệt mỏi thoáng qua của một con bạc sau khi thắng liên tiếp nhiều ván, không chút để ý lại ẩn giấu huyền cơ.

"Nam nhân đều là đám tiện nhân."

Đem toàn bộ thức ăn cá rắc vào bể nước, trong mắt mẫu phi hiện ra vài phần giễu cợt: "Càng không chiếm được, lại càng muốn có được."

"Bọn họ đã ngu xuẩn lại bạc tình, chỉ có thể lợi dụng mà không thể dựa vào... Một ngày nào đó, bọn họ sẽ đ.â.m sau lưng ta, chán ghét ta, nhưng Thận nhi, con thì khác."

Mẫu phi nhìn ta, ánh mắt mềm mại xuống. "Thận Nhi ngoan, con là cốt nhục của Mẫu phi, là trái tim của Mẫu phi. Trên đời này, chỉ có con vĩnh viễn không bao giờ phản bội ta, cũng chỉ có con vĩnh viễn không bao giờ bỏ rơi ta. Nếu có ai, muốn làm cho nhi tử ta từ trên cao ngã xuống ... "

Mẫu phi dừng một chút, khóe miệng gợi lên một độ cong xinh đẹp lại tàn nhẫn động lòng người, ánh mắt đã mang theo ý tàn nhẫn: "Mẫu phi nhất định sẽ tự tay đem bọn họ xé nát, lột xác chúng ra!"

"Trẫm biết." Hài lòng với tất cả những gì mình nghe được, ta nhìn mẫu phi, giương lên một nụ cười vui vẻ: "Mẫu phi là thương trẫm nhất, người bên ngoài đều không thể so sánh."

Mẫu phi mỉm cười, âu yếm ôm lấy mặt ta, vẻ mặt dần dần trở nên ngơ ngác, thở dài: "Thận Nhi, bộ dạng thật giống cữu cữu của con.”

Cữu cữu của ta, không phải Tạ Đoan Bình, mà là Tạ Dực.

Hắn và mẫu phi là tỷ đệ ruột thịt đồng mẫu sinh ra, tình cảm rất sâu đậm.

Mẫu phi khôn khéo, tuyệt đối sẽ không lưu lại bất kỳ nhược điểm nào, cho nên ta nhất định là huyết nhục của phụ hoàng.

Nhưng ta không giống hắn.

So với mẫu phi, ta cùng cữu cữu giống nhau đến chín phần, nếu hắn còn ở đây, tất nhiên sẽ trở thành cánh tay mạnh nhất của ta. Chỉ tiếc ...

Chàng thiếu niên tài năng, thông minh siêng năng hiếu học đó, muốn vì tỷ tỷ mà có tiền đồ tốt, sớm đã c.h.ế.t đuối ở trong nước sông Hoài cách đây 20 năm..

"Thận nhi, con là thiên tử." Mẫu phi cực kỳ kiêu ngạo, nâng mặt ta: "Mẫu phi không có bản lĩnh, chỉ biết đùa bỡn mấy nam nhân. Nhưng con không giống ta, con phải học cách khống chế, phải học cách kiểm soát cân bằng, phải luôn luôn nắm chặt quyền thế trong tay, cũng phải thấu hiểu lòng người.”

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Như vậy mới là một đế vương đủ tư cách sao? Ta nhìn mẫu phi, mỉm cười.

Không, không đủ. Mẫu phi, ta cảm thấy, cái này chưa đủ.

 

Loading...