Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mắt Âm Dương - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-06-12 21:04:52
Lượt xem: 854

9

Cũng may mà trong cùng ngày, ông nội của Huy Huy đã trở về. Nhân lúc thằng bé vì khóc mệt quá mà ngủ say, tôi kể lại hết những chuyện đã xảy ra trong mấy ngày qua cho ông nội của Huy Huy. Bao gồm cả việc chạm mặt đầu lâu đội mũ giáp trên xe điện, đứa nhỏ bị c.h.ặ.t đ.ầ.u trên xe bus, đứa con trai bám sau lưng của giáo sư Trương trong bệnh viện, quỷ nhỏ trắng toát nhà bà đồng,... còn có cả chuyện lần này của nhà họ Diệp.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

 

Sau khi ông ấy nghe xong liền thâm sâu nhìn quanh phòng, thở dài một hơi nói: "Tiểu Nhã! Chuẩn bị tốt tâm lý, rất có thể chúng ta sẽ không còn ở đây nữa đâu..."

 

Là trong dự kiến!

 

Sau đó ông ấy kêu tôi ở nhà trông chừng Huy Huy còn bản thân thì tự mình đi ra ngoài. Chắc là muốn thử thương lượng với hàng xóm đây!

 

Nhưng chúng tôi đều biết, tất cả là vô dụng!

 

Huy Huy trước đó bởi vì "mắt âm dương" mà đã trở thành dị loại trong mắt mọi người. Họ sẽ càng không thể tiếp thu kẻ dị loại đó là một h/ung th/ủ gi*t người! Càng không cần nghe giải thích!

 

Tôi ngồi liệt người trên ghế sô pha, chỉ còn lại một mình tôi ở trong phòng khách.

 

Vừa quay đầu đã thấy đứa nhỏ m.á.u me đầy mặt của nhà họ Diệp. Nhưng tôi không sợ…

 

10

Hôm sau, tôi rời giường từ rất sớm, sau đó đi qua phòng xem xét tình huống của Huy Huy, nhưng lại không thấy thằng bé ở trong phòng. 

 

Ông nội của nó cũng không có ở nhà. Thật kỳ lạ!

 

Tôi xem di động. Ông nội của Huy Huy có để lại tin nhắn, nói thấy tôi còn chưa dậy nên dẫn Huy Huy đi qua căn hộ khác làm quen trước, về sau sẽ ở bên kia.

 

Tôi nhìn quanh phòng, quả thật đã bị dọn đi một số quần áo.

 

Xem ra, bọn họ thật sự là muốn dọn đi!

 

Vậy cũng tốt~

 

Tôi bước ra phòng khách, lại nhìn thấy thứ càng kỳ quái hơn. Có hai cái bóng dáng tuyệt đối không nên xuất hiện ở đây, nhưng cố tình lại đang hiện hữu. Đó chính là ba mẹ của Huy Huy!

Tôi vờ như không thấy, cầm ly nước, rót vào… rồi ngồi xuống ghế sô pha.

 

Dáng vẻ v/ỡ đ/ầu ch/ảy m/áu của bọn họ thật sự rất khủng khiếp. Cả hai cứ hung tợn nhìn chằm chằm tôi trông vô cùng đáng sợ. Nhưng tôi lại không hề e ngại, vốn đã thành thói quen. 

 

Bởi vì... 

 

Người có mắt âm dương không phải Huy Huy, mà là tôi!

 

Cho nên, khi đối mặt với hai hồn ma này, tôi thậm chí còn dám mở lời hỏi chuyện: "Sao các người về được đây?"

 

Bọn họ không đáp lời nào.

 

"Không sao, không nói cũng chẳng có ảnh hưởng gì! Các người trở về rất kịp lúc! Vậy thì hãy cùng xem, coi tôi sẽ hủy hoại con của các người như thế nào! Khiến nó cả đời này sẽ phải sống trong đau khổ..." Tôi cắn răng nghiến lợi, vừa uống nước vừa nói.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/mat-am-duong/chuong-5.html.]

Bỗng nhớ về những chuyện ngày xưa…

 

11

Huy Huy gọi tôi là chị Tiểu Nhã. Rất rõ ràng, tôi là người ngoài.

 

Nói chính xác hơn thì tôi chỉ có mối quan hệ bà con xa với gia đình này, là một người nhà quê. Tôi lớn lên ở nơi xa xôi hẻo lánh, trong nhà nghèo đến mức không thể học hết cấp hai. Sau này, bởi vì trong nhà Huy Huy cần có một bảo mẫu nấu cơm, chăm sóc trẻ nhỏ cho nên tôi liền tới đó.

 

Ba mẹ của Huy Huy là người làm ăn buôn bán. Đừng thấy nơi này chỉ là một khu cư xá cũ kỹ nhưng thật ra lại là chốn đắc địa của trung tâm thành phố, giá nhà cực cao. Ba của Huy Huy là phần tử tinh anh trong xã hội, cao lớn đẹp trai. Thỏa mãn đầy đủ những ảo tưởng của tôi về hình tượng của một con người thành công.

 

Quan hệ của chúng tôi cũng rất hoà hợp! Tôi xem anh ta như một người anh lớn thân thiết với mình, trước khi ra quyết định gì quan trọng đều sẽ đi hỏi ý kiến của anh ta. Anh ta cũng đối xử với tôi rất tốt, thậm chí có thể gọi là quan tâm chăm sóc đầy đủ. Mãi cho đến nửa năm trước…

Vào một đêm mưa mùa hè, mẹ của Huy Huy dẫn thằng bé tham gia trại hè. Mà ông nội của nó lúc đó thì vẫn đang tự do tự tại ở nông thôn.

 

Lúc ba Huy Huy trở về thì cả người đều đã ướt đẫm nước mưa, hơi rượu nồng nặc. Tôi thấy xót cho anh ta nên bận rộn lo trong lo ngoài, lấy quần áo sạch sẽ, đưa khăn lông và nước ấm. Nhưng anh ta lại đột nhiên kéo tôi lên giường, đè lên người tôi…

 

Tôi liều mạng giãy dụa, nhưng đôi tay mạnh mẽ đầy sức lực của anh ta đã nhanh chóng khống chế tất cả hành động của tôi. Anh ta thô bạo kéo r/ách quần áo của tôi, khiến tôi...

Tôi khóc cả đêm. Qua hôm sau, tôi muốn báo án!

 

Còn anh ta thì sau khi tỉnh rượu đã vô vàn tự trách, quỳ trên đất nhận sai, nói bản thân không phải cố ý, chỉ là vì không nhịn được. Anh ta nói bản thân và vợ sớm đã không còn tình cảm, chẳng hiểu từ lúc nào đã bất giác yêu tôi…

 

Tôi d.a.o động, lựa chọn tha thứ.

 

Bởi vì tôi cũng nhận ra, khi hai người bọn họ ở nhà xác thực rất hiếm khi có hành vi ân ái, phần nhiều là tôn trọng lẫn nhau.

 

Anh ta nói, hãy cho anh ta thời gian. Anh ta nhất định sẽ ly hôn vợ để cưới tôi.

 

Tôi tin!

 

Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, tôi không kịp chờ bởi vì bản thân đã mang thai. Tôi không muốn để cho con mình ra đời không minh bạch, cũng không muốn khiến nó phải gánh lấy thân phận con rơi mà mở mắt chào đời. Thế nên, tôi đã nói với ba của Huy Huy!

 

Nhưng anh ta lại muốn tôi bỏ cái thai!

 

Tôi không muốn!

 

Anh ta thấy cứng rắn không được liền dùng đến biện pháp mềm mỏng, lời ngon tiếng ngọt dỗ dành tôi. Nhưng chỉ có điều là tôi vẫn không đồng ý!

 

Tôi quá ngốc, thế mà lại tin tưởng vào lời hứa hẹn trên đầu môi của anh ta. Tin tưởng vào, chỉ cần tôi kiên trì thì anh ta sẽ thực hiện như lời hứa hẹn.

 

Tôi lúc ấy không phải vì bản thân, mà là vì đứa con vô tội trong bụng mình.

 

Nào ngờ, anh ta vừa đ.ấ.m vừa xoa đều không được, liền nghĩ đến một phương pháp tàn độc. 

 

Bỏ thuốc tôi!

 

Đứa con trong bụng trực tiếp bị ch*t lưu, nó vẫn còn chưa được hai tháng!

 

 

Loading...