Chạm để tắt
Chạm để tắt

MANG THAI HỘ QU.Ỷ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-09-17 12:52:16
Lượt xem: 20

Đợi Chung Kiều Kiều ra khỏi cửa, tôi lau miệng ngồi dậy, cuối cùng không kiềm được mà khóc. 

 

Trước đây khi thấy Thái Xuân Hoa bị ăn hiếp, tôi chỉ cảm thấy tội nghiệp, giờ đến lượt mình mới biết đó chỉ là một phần nhỏ.

 

Chung Kiều Kiều đòi mỗi tháng tôi phải đưa hai nghìn phí bịt miệng. Cô ta muốn tiền để đi phẫu thuật thẩm mỹ, luôn cảm thấy mặt mình to, muốn gọt mặt.

 

Cái đồ đ..ê tiệ:n này nghĩ rằng gọt mặt là sẽ đẹp như Thái Xuân Hoa. Nhưng tôi thì làm gì có tiền?

 

Tôi vừa khóc vừa nghe thấy một giọng lạnh lùng từ phía rèm cửa sổ.

 

"Có thể đừng khóc nữa được không? Tôi đang đọc sách."

 

Tôi nhìn cô bạn cùng phòng tự nhận là học sinh giỏi kia. Người này giỏi giả vờ nhất, tôi hỏi cô ta: "Vừa rồi có phải cậu đi mách lẻo không?"

 

Lý Mỹ Hi muốn nói nhưng nhíu mày như ngửi thấy mùi gì đó, đột nhiên cô ta buồn nôn. Cô ta kéo rèm giường lại ngay lập tức. 

Trà Sữa Tiên Sinh

 

Tiếng nôn khan từ phía sau rèm vọng ra, tiếng đó làm tôi cũng thấy buồn nôn, liền chạy vào nhà vệ sinh nôn ra.

 

Đợi đến khi nôn ra cả mật đắng, tôi mới vịn vào bồn rửa mặt ngồi xuống. 

 

Từ hôm qua, triệu chứng sốt nhẹ, buồn nôn của ba người chúng tôi y hệt nhau.

 

Cạch một tiếng, một cục xà phòng màu đỏ rơi xuống. Đây là xà phòng của Thái Xuân Hoa, sau khi cô ta ch..ết, những thứ mà trước đây chúng tôi khinh thường lại bị ba đứa chia nhau. 

 

Chúng tôi khônh giả vờ nữa, cái phòng này toàn những đứa nghèo rớt mồng tơi, nhưng ai cũng giả vờ mình có lòng tự trọng.

 

Cục xà phòng rơi vào tay tôi, rõ ràng là khô, nhưng trên xà phòng lại có dấu tay rõ ràng, là dấu tay của một người đàn ông. 

 

Tôi hoảng hồn, vứt ngay cục xà phòng đi, nó rơi vào cái lỗ đen ngòm trong nhà vệ sinh. Tiếng ùng ục nghe như tiếng Thái Xuân Hoa nuốt nước miếng khi đói vậy.

 

Thái Xuân Hoa là đứa nghèo nhất trong đám nghèo, nghèo đến mức ăn cơm phải uống canh miễn phí, chưa từng đi taxi, chưa từng vào trung tâm thương mại. Thậm chí, cô ấy còn chưa từng đi thang máy, lần đầu vào thư viện đã bị kẹt trong thang máy mất một lúc lâu

 

Tháng thứ hai của năm học, trường tổ chức xét trợ cấp, lúc đó mọi người đều không rõ hoàn cảnh của nhau. Lớp trưởng nói những ai gặp khó khăn thì lên trình bày, thế là người này nói nhà có chứng nhận khuyết tật, người kia nói sống trong gia đình hộ nghèo, ai cũng có giấy chứng nhận.

 

Thái Xuân Hoa thật thà, định lên nhưng rồi lại xuống. 

 

Cô ấy nói với tôi rằng, các bạn khác rất khó khăn, để phần cho họ trước, còn mình có thể vừa học vừa làm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/mang-thai-ho-quy/chuong-3.html.]

 

Lúc đó tôi thấy cô ấy ngốc.

 

Lần đó cả phòng tôi không ai lên, càng nghèo càng phải giữ thể diện, càng giả vờ giàu có. 

 

Kết quả là mấy bạn nhận được trợ cấp tháng sau đã dùng tiền mua Hán phục và giày AJ, còn tranh luận rằng sinh viên nghèo cũng có quyền tự thưởng cho mình.

 

Thái Xuân Hoa thấy #trasuatiensinh  vậy ngẩn người.

 

Năm sau, mọi người đã khôn ngoan hơn. 

 

Lần này Thái Xuân Hoa cũng lên, nhưng giải nhất lại thuộc về Chung Kiều Kiều, vì cô ta hứa sẽ mời cả lớp đi chơi để mở mang tầm mắt.

 

Chung Kiều Kiều lấy tiền cùng bạn trai "đại gia" ngoài trường dẫn cả lớp đi bar chơi một đêm. Cả lớp gần như đều đi.

 

Thái Xuân Hoa hôm đó cũng uống một ly rượu. Cô ấy không biết uống, nhưng nghe nói ly đó mấy chục đồng, nên vẫn cầm lên uống, nói rằng không thể lãng phí. Cô ấy rơi nước mắt khi nói.

 

Chung Kiều Kiều cười lớn, mắng Thái Xuân Hoa là đồ nhà quê, rồi gọi thêm một két. Cô ta nói rằng mình có tiền, uống hết một hơi, không cần tiếc, cứ uống hết đi. 

 

Thái Xuân Hoa uống nhiều, hai má đỏ ửng, trông rất đẹp.

 

Tôi đã nói rồi, Thái Xuân Hoa thực ra rất xinh.

 

Hôm đó, trên đường đỡ cô ấy về bàn, ít nhất có ba người hỏi xin WeChat, ánh mắt đều dán chặt vào cô ấy.

 

Sau khi về phòng, Chung Kiều Kiều không vui vì chuyện này rất lâu, cảm thấy mình bị cướp mất sự chú ý.

 

Cuối cùng đến khi Chung Kiều Kiều có được đôi giày cao gót rất đắt từ bạn trai mới, chuyện đó dường như qua đi.

 

Nhưng không! Chuyện đó không hề qua đi.

 

Tôi chợt nhớ ra, trong hiện trường phòng ký túc xá ngày đó thiếu một món đồ, chính là đôi giày cưới của Thái Xuân Hoa. 

 

Lúc đó mọi người đều nghĩ là mẹ cô ấy đã lấy đi. Giờ nghĩ lại, mẹ Thái Xuân Hoa khi thấy con gái trần truồng, xấu hổ đến mức không mang cả chậu lẫn thùng, chỉ nhận tiền bồi thường rồi đi, sao có thể lấy đôi giày cưới bị tô đỏ bằng bút đỏ đó?

 

Hơn nữa, khi Thái Xuân Hoa ch..ết, mặt bị che bằng túi ni lông đỏ, chưa hề vén khăn che mặt. Chuyện mượn bụng sinh con cho q.uỷ có lẽ chưa thành!

 

Nếu chưa thành, sao cô ấy lại chế..t vì chuyện mang thai hộ cho q.uỷ chứ?

Loading...