Chạm để tắt
Chạm để tắt

Lựa chọn giới tính - 13 (END)

Cập nhật lúc: 2024-07-30 18:21:30
Lượt xem: 231

Bạch Khanh Lăng gọi một tiếng A Già, gấp đến độ nước mắt đều rơi xuống, nàng hoảng hốt, không biết bây giờ nên làm cái gì mới tốt.

Nàng ôm lấy cánh tay A Già, cực kỳ yếu ớt: "Con... Con không thấy đâu...".

A Già ổn định cảm xúc, lao xuống nước, giữa hai chân ngửi thấy hơi thở, một lúc sau, hắn theo hơi thở bắt được tiểu tiên cá đang bơi lội xung quanh.

Tiểu tiên cá vừa mới được sinh ra, ngoại trừ cái đuôi màu bạc cùng mái tóc đen, cả người gần như trong suốt, giờ phút này tiểu tiên cá nằm sấp ở lòng bàn tay phụ thân, nhắm mắt vươn đầu lưỡi: "Là một nàng tiên cá."

A Già nghiêng đầu, nhìn Bạch Khanh Lăng nói: "Nàng tiên cá!" Bạch Khanh Lăng kinh hỉ, thật cẩn thận chạm vào Tiểu ngư do mình sinh ra: "Vậy gọi là Trân Châu được không? Phụ thân con thích Trân Châu nhất!"

Hắn không có, A Già nhìn nàng, ở trong lòng yên lặng phủ định, A Già rõ ràng thích nhất tỷ tỷ. Bạch Khanh Lăng nhìn Tiểu ngư đang thè lưỡi, vừa cảm thấy đáng yêu vừa cảm thấy đáng thương: "Có phải là đói bụng hay không?"

Nhưng nàng đột nhiên nhớ tới, mình cũng không biết, cái gì mới là thức ăn mà tiểu ngư có thể ăn.

“Được.”

A Già thấy Bạch Khanh Lăng xem nhẹ mình, lão đại không vui, nhưng vẫn tiện tay từ trong vỏ trai lớn bên cạnh vớt ra một con cá béo, ở phía trên Tiểu ngư khoa tay múa chân.

Con cá này so với Tiểu ngư mập mạp hơn nhiều, Bạch Khanh Lăng có lý do hoài nghi, là A Già cố ý. Nhưng cảnh tượng kế tiếp lại khiến nàng chấn động, Tiểu ngư ngửi được mùi thức ăn nhanh nhẹn xoay người, ngón tay mềm nhũn nằm sấp trong nháy mắt hóa thành trảo đao, dễ dàng cắt nát thịt cá, nhắm mắt lại vui vẻ ăn.

Chờ Tiểu ngư ăn xong, trên người khắp nơi đều dính đầy m**áu cá.

A Già tóm lấy Tiểu ngư thản nhiên rửa sạch trong nước, khiến Bạch Khanh Lăng cảm thấy sợ hãi. Có lẽ... Đây mới là nguyên nhân chân chính khiến loài cá mập hiếm đến như vậy?  

[Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại Monkeyd.vn
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để động viên team nha. Cảm ơn bạn ]

Nhưng nàng không ngờ, đây còn không phải là quá đáng nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/lua-chon-gioi-tinh/13-end.html.]

"A Già!".

Bạch Khanh Lăng tim đập ra khỏi cổ họng, nàng nhìn vẻ mặt vô tội của A Già, thật sự có chút tức giận. Nàng chỉ trích hắn một cách nghiêm khắc: "Sao lại đối xử với con như vậy? Nó còn bé, chàng cho rằng mình là một phụ thân có tư cách sao?"

A Già thấy oan ức, hắn đâu phải là tiện tay ném Tiểu ngư vào trong ao? Có rất nhiều nước trong đó, Tiểu ngư sẽ không bị thương. Hơn nữa, tiên cá đều là như vậy.

A Già vốn muốn biểu lộ sự bất mãn của mình, nhưng nghĩ lại, đợi thêm hai ngày nữa, hắn có thể vứt Tiểu ngư này. Chỉ cần hai ngày nữa, hắn không cần làm cho tỷ tỷ tức giận.

Hắn ngoan ngoãn vớt Tiểu ngư trở về, tỷ tỷ hình như rất muốn chơi đùa một chút với nó, hắn đè nén sự ghen tị trong lòng.

Hừ, thật là may mắn. A Già suy nghĩ rất chu toàn, hắn muốn thừa dịp tỷ tỷ không chú ý, nắm lấy cơ hội vụng trộm đem Tiểu ngư ném ra ngoài.

Nhưng ai nghĩ, cơ hội này hắn lại đợi suốt ba năm! Trân Châu từ tiểu ngư to bằng bàn tay, biến thành gần nửa gốc san hô lớn như vậy. Bạch Khanh Lăng thật sự là chăm sóc Tiểu ngư quá kỹ, đến nỗi A Già hoàn toàn không chui được chỗ trống. Hắn không thể nghĩ ra lý do tại sao Bạch Khanh Lăng của hắn có thể lớn lên bên cạnh cha mẹ của mình. Rõ ràng không phải như vậy. A Già cũng chưa từng gặp qua phụ mẫu của mình, Trân Châu cũng phải giống như hắn mới đúng.

Trân Châu cuối cùng cũng rời đi, nhưng không phải là bị A Già ném đi. Là chính Trân Châu không muốn ở bên phụ mẫu mình.

Tiên cá mập lạnh lùng, họ biết rõ, có thể làm bạn với nhau suốt đời chỉ có thể là bạn đời của mình. Đây là dấu ấn được khắc trên linh hồn, và ngọc trai cũng không ngoại lệ.

Bạch Khanh Lăng cuối cùng vẫn lựa chọn buông tay. Nàng cùng A Già canh giữ ở trên bờ, nhìn theo tiểu ngư mình tự tay nuôi lớn, rời khỏi phiến hải vực này.

Nhớ lại năm đó, khi biết có Tiểu ngư ở trong bụng mình nàng tràn đầy vui mừng. Hốc mắt Bạch Khanh Lăng đỏ hồng, lại trong phút chốc cảm thấy thoải mái.

Đi đi. Trân Châu của ta, hãy làm bất cứ điều gì con muốn. Cuộc sống là của con – Mẫu thân, chỉ có thể đi cùng con một chặng đường.

(--END--)

Loading...