Chạm để tắt
Chạm để tắt

Lòng người khó đoán - 10 (END)

Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:23:47
Lượt xem: 1,230

19

 

Tôi đã nhớ ra người gọi điện hẹn gặp tôi là ai. Đó là người bạn thân nhất của tôi, Vương Thu Anh.

 

Chính cô ta đã cho tôi lời khuyên khi biết tôi có thai: “Thật tốt, anh ấy sẽ không ly hôn với cậu khi cậu đang mang thai, Tiết Đình Đình không thể cạnh tranh với cậu. Nhưng đừng nói cho anh ấy biết ngay, mình sợ Tiết Đình Đình biết sẽ gây bất lợi cho cậu.”

 

Lần đầu tiên tôi kể cho Vương Thu Anh chuyện của Quý Yến Minh và Tiết Đình Đình, cô ta đã nói: “Hà Húc, cậu thực sự rất may mắn, mặc dù cậu lớn lên trong cô nhi viện, nhưng cậu đã đ..ánh bại 99% các cô gái và kết hôn với một người như A Minh. Tại sao, tôi không phải là cậu.”

 

Vô tình, cô ta thậm chí còn gọi Quý Yến Minh là A Minh.

 

Vì vậy, nếu tôi chết, nghi phạm lớn nhất là Tiết Đình Đình, và cô ta... có thể tận dụng cơ hội.

 

Người lên kế hoạch cho mọi chuyện, thậm chí còn g..iết tôi, không phải Tiết Đình Đình, mà là Vương Thu An sao? Nhưng tại sao cô ta lại làm điều này, rõ ràng chúng tôi là bạn thân mà...

 

Quý Yến Minh nhìn chằm chằm cô ta, nhưng rất nhanh hắn liền lấy lại bình tĩnh, nhẹ giọng hỏi: “Tôi ở cùng với cô, cô ấy thực sự không trách tôi sao?”

 

“Đương nhiên là không rồi, em là bạn thân của Hà Húc.”

 

“Được, vậy cô có thể ở lại chăm sóc tôi.”

 

Nghe cuộc nói chuyện giữa hai người, trái tim tôi như chìm xuống đáy vực.

 

Trong những ngày tiếp theo, Vương Thu Anh nghỉ việc và dành toàn thời gian chăm sóc Quý Yến Minh, nhưng cô ta chỉ chăm sóc Quý Yến Minh như một bảo mẫu.

 

Ngày hôm đó khi cô ta đang ngâm nga nấu ăn trong bếp, Quý Yến Minh đột nhiên đ..ánh ngất cô ta.

 

Khi tỉnh lại, cô ta đã bị Quý Yến Minh trói. Nhìn thấy cảnh này, Vương Thu Anh hơi sợ hãi, nhưng cô ta vẫn giả vờ bình tĩnh và hỏi: “A Minh, anh đang làm gì vậy? Anh đang chơi game với em à?”

 

“Ừ, chúng ta chơi Sự thật hay Thử thách.”

 

Quý Yến Minh ngồi xổm xuống, lấy con d.a.o c.ắ.t c.ổ tay hôm trước, rạch một vết thương trên cánh tay cô ta.

 

Vương Thu Anh đau đớn kêu lên: “A Minh, anh làm gì vậy?”

 

“Đau không? Đúng vậy, so với cô ấy khi đó còn đau gấp trăm lần ngàn lần!”

 

Nói xong, hắn lại tiếp tục rạch cánh tay của cô ta.

 

“Cô ấy đối xử với cô rất tốt và coi bạn là bạn thân của mình, nhưng cô lại muốn g..iết cô ấy. Vương Thu Anh, tại sao trái tim cô lại đen tối như vậy?”

 

Vương Thu Anh vẫn ngụy biện: “A Minh, hãy nghe em nói, chắc chắn là anh đã hiểu lầm, đúng vậy, Tiết Đình Đình nhất định đã hãm hại em, đừng tin lời cô ta.”

 

“Cô có biết tại sao tôi nghỉ làm lâu như vậy không, chính là để tìm hiểu chuyện này.”

 

“Hôm đó chính cô và Đình Đình gọi điện rủ Hà Húc đi chơi, sở dĩ Tiết Đình Đình gửi tin nhắn đe dọa Hà Húc là vì cô đã nói với cô ta rằng tôi yêu Hà Húc nhiều như thế nào, khiến Tiết Đình Đình vô cùng tức giận.”

 

“Hãy nhìn người đàn ông này, cô có nhớ không? Tôi đã mất rất nhiều thời gian để tim được anh ta. Anh ta là anh họ của cô, phải không? Anh ta đã nói với tất cả. Chuyện đã xảy ra rồi, cô còn muốn ngụy biện sao?”

 

Vương Thu Anh toát mồ hôi vì đau, và khi nghe những gì Quý Yến Minh nói, cô ta đột nhiên phá lên cười: “Phải, phải, em đã g..iết cô ta. Cô ta chỉ là một kẻ xuất thân từ cô nhi viện, thật thấp kém, cô ta sao có thể được làm vợ của anh? Em ghen tị vì cô ta xinh đẹp hơn em, ghen tị cô ta có thể gả cho anh, trở thành phu nhân nhà giàu. Chỉ là cô ta không nên mang thai con của anh.”

[Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại Monkeyd.vn
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để động viên team nha. Cảm ơn bạn ]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/long-nguoi-kho-doan/10-end.html.]

 

“Vốn dĩ, chỉ cần Tiết Đình Đình cho đăng ảnh chụp Giấy đăng ký kết hôn của anh và Hà Húc, anh sẽ ly hôn với Hà Húc, sau đó em sẽ tung tin Tiết Đình Đình lén lút tung ảnh Giấy kết hôn”, anh sẽ nhìn rõ bộ mặt thật của Tiết Đình Đình, vì vậy anh sẽ chọn em. Ngư ông đắc lợi, cuối cùng thì người anh nên chọn là của em.”

 

Toàn bộ tâm hồn tôi đang rung chuyển. Hóa ra ngay từ đầu người bạn thân của tôi cũng chỉ xem tôi là kẻ thấp kém, hèn mọn, không đáng được làm vợ Quý Yến Minh. Trái tim của một người có thể tan vỡ như thế này?

 

Tôi lao về phía Vương Thu Anh, tức giận đến mức muốn bóp cổ cô ta, nhưng tôi chỉ có thể đi xuyên qua cơ thể cô ta.

 

Con d.a.o lại được rút ra, và Vương Thu Anh hoàn toàn sợ hãi.

 

“A Minh, anh không thể g..iết em, anh g..iết em sẽ ngồi tù.”

 

“A Minh, em mới là người thật sự thích anh, anh đừng g..iết em…”

 

Cô ta còn chưa nói xong, con d.a.o của Quý Yến Minh lại rạch vào mặt cô ta. Tiếp đến là cổ họng. Vương Thu Anh không ngờ rằng cô ta sẽ thực sự c.h.ế.t trong tay của Quý Yến Minh.

 

Quý Yến Minh sững sờ đứng dậy, phớt lờ xác c.h.ế.t phía sau, sau đó đi đến phòng khách, và lại nhặt bức ảnh của tôi lên.

 

“Anh đã báo thù cho em rồi. Hà Húc, anh xin lỗi, có thể tha thứ cho anh được không? Anh sai rồi, thực sự sai rồi. Hà Húc, để anh đi cùng em.”

 

Tôi không muốn hắn đi cùng tôi, tôi cũng sẽ không tha thứ cho hắn. Kiếp này không, kiếp sau cũng không, kiếp sau nữa cũng không!

 

Tôi không muốn hắn đi cùng, nhìn thấy hắn chỉ buồn nôn thôi!

 

Hắn mỉm cười, nhặt con d.a.o lên và cắt thẳng vào cổ.

 

Bỗng dưng cơ thể tôi bắt đầu từ từ trở nên trong suốt. Tôi có thể yên nghỉ nếu đã được báo thù rồi phải không?

 

21 (End)

 

Bảy ngày sau có hai t.h.i t.h.ể được tìm thấy.

 

Cảnh sát tìm thấy t.h.i t.h.ể của một người đàn ông và một người phụ nữ trong một biệt thự biệt lập.

 

Theo các báo cáo, người đàn ông đó là Quý Yến Minh, con trai duy nhất của Tập đoàn Quý thị, và người phụ nữ bị nghi ngờ là bạn gái của hắn, kết quả giám định pháp y cho thấy người đàn ông g..iết bạn gái của mình rồi tự sát.

 

Do c.h.ế.t lâu ngày nên t.h.i t.h.ể đã bị phân hủy mạnh.

 

Khi Viện trưởng nhìn thấy tin tức, bà thì thầm: “Tiểu Hà, bây giờ con có thể an nghỉ được rồi?”

 

Lúc này có tiếng gõ cửa văn phòng, cửa mở ra, một người phụ nữ ôm đứa trẻ đứng ở đó.

 

“Lại có một bé gái được nhặt về, kiểm tra tổng quát rồi, rất khỏe mạnh.”

 

Bà ấy đi tới cửa, nhưng vừa bước ra cửa, liền nhìn thấy trên vai phải của đứa bé có một cái nốt ruồi đỏ.

 

Bà sửng sốt một lúc, rồi nhanh chóng bật khóc.

 

“Tiểu Hà, con trở về rồi phải không?”

 

(--END--)

Loading...