Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

LỜI TỎ TÌNH ĐỊNH MỆNH - C8

Cập nhật lúc: 2024-09-23 17:24:24
Lượt xem: 202

Ở nơi anh không nhìn thấy, tôi nhẹ nhàng giấu chiếc điện thoại bị vỡ màn hình vào trong chăn, cổ họng khô khốc: “Hơn nữa điện thoại cũng hết pin……” 

 

Anh nhìn tôi, không nói gì.

 

Một lúc sau mới chậm rãi nói.

 

“Hai ba giờ đêm, mọi người đều đang ngủ rồi.”

 

“Nhà em cách đây quá xa, anh có một căn nhà ở gần đây, tới chỗ của anh nghỉ ngơi trước.”

 

“Đợi trời sáng anh đưa em về.”

 

…….

 

Lần đầu tiên tôi có được giấc ngủ yên bình.

 

Khi tỉnh dậy, tôi nhìn chằm chằm trần nhà mười phút.

 

Mãi đến khi mắt nhức nhối mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Trong lòng cảm thấy vô cùng may mắn.

 

Thật tốt.

 

Không phải mơ.

 

Tôi thật sự đã thoát khỏi hang quỷ đó rồi.

 

“Ôn tiểu thư.” Bên ngoài có tiếng gõ cửa.

 

Người giúp việc đưa bộ quần áo mới tinh sạch sẽ rồi cười hiền lành nói: “Sau khi thay quần áo xong thì đưa cho tôi bộ quần áo bẩn của ngày hôm qua, tôi giúp cô giặt.”

 

“Bộ này mới, tôi vừa ủi xong.”

 

Tôi vội vàng cảm ơn, quần áo vô tình bị tuột xuống, để lộ những vết sẹo và vết đỏ trên lưng.

 

Người giúp việc sững sờ.

 

Tôi nhanh chóng kéo quần áo lên để che đi vết bạo lực gia đình của Ngụy Húc.

 

“Cảm ơn, lát nữa tôi thay xong sẽ đưa quần áo cho cô.”

 

Sau khi cô ấy rời đi, tôi nhìn xuống bộ quần áo mới trên tay.

 

Đó là thương hiệu yêu thích của tôi, mẫu mới nhất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/loi-to-tinh-dinh-menh-mhyn/c8.html.]

Vốn dĩ tôi cũng có một chiếc giống hệt, nhưng đã dính đầy dầu nhớt động cơ ở chỗ Ngụy Húc…..

 

Thay quần áo xong, bên ngoài lại có tiếng gõ cửa.

 

Tôi tưởng người giúp việc đến lấy quần áo bẩn nên đeo dép chạy ra.

 

Nhưng người bên ngoài, là Quý Mục Trình.

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Anh cụp mắt nhìn tôi, không nói câu nào.

 

Nụ cười của tôi đông cứng ở khóe miệng.

 

Nhìn bộ dáng đó của anh, tôi còn tưởng anh không hài lòng với việc tôi dậy muộn như vậy.

 

Tôi vội vàng giải thích: “Xin lỗi, hôm qua em buồn ngủ quá, em, em…..”

 

“Ôn Chi Lê.”

 

Ánh mắt Quý Mục Trình tối sầm lại.

 

Anh hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói từng chữ một.

 

“Vết thương trên người em, từ đâu mà có?”

 

7.

 

Trong phòng chỉ có hai chúng tôi.

 

Thời gian vào lúc này như dừng lại.

 

Tôi cúi đầu, cả người sợ sệt đến mức run rẩy.

 

Tôi nghĩ, trong những năm tôi trốn thoát khỏi Ngụy Húc, khuôn mặt của hắn có lẽ sẽ vẫn còn xuất hiện trong những cơn ác mộng của tôi.

 

Tôi nhoẻn miệng, nở một nụ cười gượng gạo.

 

“Nếu em nói, có người đã từng chiếm lấy cơ thể của em.”

 

“Anh có tin không?”

 

………

 

Tôi kể cho Quý Mục Trình mọi chuyện về cô gái xuyên sách đã chiếm lấy cơ thể mình.

 

Khi nói xong lời cuối cùng, trong phòng im lặng đến ch người.

 

Loading...