Chạm để tắt
Chạm để tắt

Lôi Kéo - Chương 93

Cập nhật lúc: 2024-08-15 17:51:37
Lượt xem: 51

Vu Đình Đình: "Không được, Thanh Nhạc, tình hình hiện tại, cậu càng phải ở bên cậu ta! Là người đàn ông trẻ tuổi chất lượng tốt rất có triển vọng đó!"

 

Từ miệng Vu Đình Đình, chuyện ở bên nhau cứ đơn giản như chọn một củ cải trắng vậy.

 

Nhưng thật ra Lâm Thanh Nhạc không nghĩ như vậy, cho nên lời nói vào lỗ tai này ra lỗ tai kia, cô hoàn toàn không để tâm tới.

 

Mấy ngày sau, Lâm Thanh Nhạc ở công ty cũng không gặp lại Hứa Đinh Bạch nữa. Nhưng quả thật, phòng họp của Hứa Đinh Bạch ở tầng cao nhất, phạm vi hoạt động rất khó để gặp được nhau.

 

Tuy nhiên như vậy cũng tốt, nếu ngày nào cũng thấy nhau, cô sẽ cảm thấy không dễ chịu chút nào.

 

Tuần đầu tiên đi làm trôi qua rất nhanh, tác phong làm việc của Lâm Thanh Nhạc cũng vô cùng nhanh nhẹn, người lãnh đạo cô là Tổng giám Thành hết sức hài lòng.

 

Thứ hai có buổi hội nghị hàng loạt đồ nội thất trang trí thông minh, Tổng giám Thành đề cử cô đi giới thiệu về dự án mới.

 

Dự án này đã làm được một nửa thì Lâm Thanh Nhạc mới nhận lấy, tiếp theo cô chủ yếu phụ trách một hạng mục trong đó.

 

Lên trước bục, Lâm Thanh Nhạc vốn đã chuẩn bị đầy đủ. Cho nên cô không có bất kỳ áp lực nào, nhưng cô không ngờ trước khi hội nghị bắt đầu, cô thấy Hứa Đinh Bạch và trợ lý của anh từ ngoài đi vào.

 

Nói sẽ tới... Đúng là sẽ tới thật.

 

Cô đột nhiên cảm thấy vô cùng hồi hộp.

 

"Hứa tổng." Sau khi Tổng giám Thành đứng dậy lên tiếng chào hỏi, những người khác cũng rối rít đứng dậy theo.

 

"Bắt đầu đi." Hứa Đinh Bạch ngồi xuống nhìn về phía Lâm Thanh Nhạc.

 

Lâm Thanh Nhạc bị anh nhìn chằm chằm như vậy khiến đầu óc cô có chút khựng lại, Tổng giám Thành thấy dáng vẻ cô ngây ra thì lập tức ho khan.

 

Lâm Thanh Nhạc lấy lại tinh thần, cô vội vàng thao tác trên PPT trong máy tính. Sau khi mở ra trang PPT thứ nhất, cô âm thầm ổn định lại tinh thần, lúc này cô mới bắt đầu mở miệng nói chuyện.

 

Từ đầu đến cuối, ánh mắt Lâm Thanh Nhạc cố gắng tránh đi vị trí của Hứa Đinh Bạch, mặc dù, vị trí của anh hết sức nổi bật.

 

Toàn bộ quá trình cô đều không dám nhìn anh, bởi vì cô phát hiện lúc vô tình nhìn vào mắt anh, cô sẽ xảy ra sai sót… Dường như cô không thoải mái khi Hứa Đinh Bạch nhìn mình như vậy, hơn nữa, đây vẫn là đang ở nơi làm việc.

 

Nửa tiếng sau, cuối cùng Lâm Thanh Nhạc cũng thuyết trình xong. Tổng giám Thành đi lên sắp xếp hạng mục của một người khác, Lâm Thanh Nhạc mới ngồi vào vị trí của mình, thở phào nhẹ nhõm.

 

Ting ——

 

Điện thoại di động đột nhiên rung lên.

 

Lâm Thanh Nhạc mở ra liếc nhìn, là Hứa Đinh Bạch, hai ngày trước anh ở trong nhóm của công ty thêm wechat của cô, sau khi thêm cũng không nói lời nào, đây là lần đầu tiên anh nhắn tin cho cô.

 

Hứa Đinh Bạch: [Căng thẳng sao?]

 

Lâm Thanh Nhạc: [Cũng bình thường.]

 

Hứa Đinh Bạch: [Cậu nói rất tốt, vì vậy không cần căng thẳng đâu.]

 

Lâm Thanh Nhạc: [Cảm ơn…]

 

Tổng giám Thành vẫn đang nói trên bục, Lâm Thanh Nhạc nhét điện thoại của mình vào lại trong túi.

 

Điện thoại của cô lại rung lên... Một lần, hai lần, rồi ba lần.

 

Lâm Thanh Nhạc không thể làm gì ngoài việc thừa dịp đang không thuyết trình về vấn đề quan trọng, cô lại len lén lấy điện thoại ra liếc nhìn.

 

Hứa Đinh Bạch: [Tuần trước tôi khá bận, nên mới không đi tìm cậu.]

 

Hứa Đinh Bạch: [Tấm thảm cứ để ở chỗ cậu trước vậy.]

 

Hứa Đinh Bạch: [Cậu nếm thử sữa của công ty chưa, ngon không?]

 

Lâm Thanh Nhạc ngước mắt nhìn Hứa Đinh Bạch, sắc mặt anh vẫn lạnh nhạt, bình tĩnh nhìn người trên bục đang nói chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/loi-keo/chuong-93.html.]

 

Lâm Thanh Nhạc: "..."

 

Những đồng nghiệp trước đây nói Hứa Đinh Bạch thế nào ấy nhỉ, bọn họ nói ông chủ này của bọn họ rất nghiêm khắc, hay vạch lá tìm sâu, đối với công việc nghiêm túc cẩn thận đến mức vô lý.

 

Vì vậy... Mọi người có biết Hứa tổng nghiêm túc muốn c.h.ế.t của bọn họ khi họp còn len lén nhắn tin hay không.

 

Lâm Thanh Nhạc chưa trả lời, cô cất điện thoại lại vào trong túi.

 

Ông chủ có thể nhắn tin, nhưng nhân viên làm công hèn mọn như cô không thể không tập trung được.

 

Ting...

 

Điện thoại di động lại rung lên, Lâm Thanh Nhạc chuyển ánh mắt đến trên người Hứa Đinh Bạch, thấy anh vừa mới đặt điện thoại xuống bàn.

 

Người này làm sao vậy.

 

Lâm Thanh Nhạc xoa lông mày, lén cầm điện thoại ở dưới bàn sau đó nhanh chóng trả lời: [Lát rồi nói.]

 

Hứa Đinh Bạch: [Hạng mục này không phải không liên quan đến cậu sao?]

 

Hả? Cái này cũng biết à...

 

Hạng mục đang nói đến bây giờ quả thật không có liên quan gì đến cô, thật ra cô có nghe hay không cũng không sao cả.

 

Lâm Thanh Nhạc chột dạ viết: [Vậy thì cũng không được…]

 

Hứa Đinh Bạch: [Tốt lắm, rất nghiêm túc!]

 

Còn trả lời nữa!

 

Lâm Thanh Nhạc: [Không nói đến chuyện hạng mục này không liên quan đến tớ, nhưng cũng có liên quan đến cậu, vì vậy cậu nghiêm túc họp đi.]

 

Hứa Đinh Bạch: [Ừ, tôi biết rồi]

 

Làm sao mà… Trở thành cô đang giảng đạo cho ông chủ vậy nè.

 

Lâm Thanh Nhạc mím môi lần nữa rồi ném điện thoại vào trong túi. Lúc cô ngước mắt lên, Hứa Đinh Bạch cũng đang có dáng vẻ "nghiêm túc lắng nghe".

 

——

 

Sau khi tan họp, Hứa Đinh Bạch cùng trợ lý rời đi, còn Lâm Thanh Nhạc thì trở lại phòng làm việc.

 

"Thanh Nhạc, hôm nay cô nói rất tốt." Tổng giám Thành đi ngang qua chỗ cô, nói.

 

"Cám ơn Tổng giám."

 

"À đúng rồi, ngày mốt cô đến Aurora Home ở thành phố Hàng Châu đi, cô và Hứa tổng đi cùng nhau, cô đi xem qua đồ trang trí thông minh và chứng thực hiện trường bên đó như thế nào, rồi báo cáo lại cho tôi."

 

Aurora Home ở thành phố Hàng Châu đã được thành lập, nhưng vẫn còn chưa chính thức kinh doanh, trước khi kinh doanh, cô biết là bộ phận kế hoạch cần phải đi báo cáo hiện trường, nhưng tại sao phải đi cùng sếp chứ ...

 

"Phải đi cùng Hứa tổng sao?"

 

Tổng giám Thành: "Đúng vậy, Aurora Home ở mỗi một thành phố được thành lập, Hứa tổng đều sẽ đích thân đi kiểm tra, chi tiết về hạng mục dự án thông minh cô cũng nắm rõ, vì vậy cô đi cùng sẽ tốt hơn."

 

"Vậy… được rồi."

 

"Sao vậy, sợ Hứa tổng hả?" Tổng giám Thành biết mọi người trong công ty đều sợ Hứa Đinh Bạch, trước đây trong bộ phận của bọn họ có một nữ nhân viên đi công tác cùng anh, vì bố trí hiện trường sai nên đã bị Hứa Đinh Bạch không khách khí mắng cho một trận, sau đó người đó đã bật khóc... Dù sao toàn công ty đều biết ông chủ của bọn họ rất khó đối phó.

 

Lâm Thanh Nhạc: "... Không, không phải."

 

"Nói thật thì không sao đâu." Tổng giám Thành vỗ vai cô, "Hứa tổng có hơi nghiêm khắc với cấp dưới, nhưng cậu ta mắng cô cũng vì muốn cô tốt hơn, muốn tốt cho công ty, cứ tùy cơ ứng biến, cô ít mắc lỗi là được."

 

"...Vâng."

Loading...