Chạm để tắt
Chạm để tắt

Lôi Kéo - Chương 88

Cập nhật lúc: 2024-08-14 19:17:00
Lượt xem: 47

“Vậy sao! Nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy Hứa tổng chủ động nói chuyện với ai đó, hóa ra hai người chỉ là bạn cùng lớp, tôi còn tưởng rằng có chuyện gì nữa...” Tiền Tiểu Tịnh gần như đã nghĩ quá nhiều, bởi vì ấn tượng mà Hứa Đinh Bạch đã để lại cho cô ấy là quá lạnh lùng, nên hôm nay đây là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy anh thân thiện như vậy.

 

Tiền Tiểu Tịnh nói: “Này, vậy Hứa tổng lúc còn đi học có phải là giỏi lắm không?”

 

“Ừm... đúng vậy.”

 

“Chậc chậc, quả là nghịch trời mà, tôi nghe nói vào hai năm trước Aurora đã gặp trở ngại lớn, lúc đó Hứa tổng của chúng ta mới chỉ là sinh viên đại học làm việc bán thời gian trong công ty mà thôi, nhưng anh ấy lại sử dụng kỹ thuật cốt lõi của mình và mang theo cả công ty đồ gia dụng thông minh của chúng ta lật ngược thế cờ. Năng lực của anh ấy thực sự rất mạnh, khó trách trụ sở chính của công ty rất yên tâm khi phái anh ấy đến đây để quản lí. Anh ấy mới bao nhiêu tuổi đâu chứ, mà lại để anh ấy nắm giữ cả một thị trường lớn như vậy.” Tiền Tiểu Tịnh nói về Hứa Đinh Bạch với đôi mắt sáng rực, giống như đã xem anh như là siêu thần tượng vậy.

 

Nhưng cũng không ngoa khi nói rằng anh là một siêu thần tượng, nếu nhìn theo cách này thì Hứa Đinh Bạch quả là có năng lực.

 

Nhưng mà... Nếu như anh đã là người quản lý của công ty này thì sau này cô có khả năng sẽ gặp anh thường xuyên rồi.

 

“Vừa rồi Hứa tổng có giới thiệu cho cô món bánh bao kim sa, cô mau ăn thử một cái đi!” Sau khi vào nhà ăn, Tiền Tiểu Tịnh lấy cây kẹp và gắp một cái vào mâm thức ăn của cô.

 

Lâm Thanh Nhạc đưa mắt nhìn xuống và hỏi, “Cái này có đúng là ngon lắm không?”

 

“Đúng vậy, món bánh bao kim sa này không giống như những cái bình thường đâu, mà nó được làm bởi một đầu bếp Hồng Kông được đặc biệt mời đến đó, đây là món ăn tuyệt phẩm của nhà ăn chúng ta đó.”

 

“Ồ...”

 

“Hứa tổng có vẻ cũng thích ăn, vị đầu bếp này chính là được anh ấy đặc biệt mời đến. Chậc, chúng ta hãy hưởng phước đi, he he.” Tiền Tiểu Tịnh nói, “Này, có câu chuyện nào về Hứa tổng thời học sinh không, chúng ta vừa ăn vừa nói đi.”

 

“Cái này à, tôi quên mất rồi.”

 

“Không thể nào, một nhân vật làm mưa làm gió trong trường vậy mà cô cũng có thể quên sao.”

 

...

 

Ăn sáng xong, Tiền Tiểu Tịnh đến văn phòng nhân sự, còn Lâm Thanh Nhạc lại đến phòng kế hoạch để điểm danh, sau khi rời xa Tiền Tiểu Tịnh cứ ở bên cạnh mình nói mãi về Hứa Đinh Bạch, cuối cùng cô cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

 

Cô có chút bối rối về sự xuất hiện của Hứa Đinh Bạch, nhưng những công việc phải bàn giao và làm quen trong ngày đầu tiên đi làm rất nhiều nên cô chỉ có thể buộc mình phải gác lại những thứ đó và tập trung vào công việc.

 

Buổi tối sau khi tan sở, Đồng Hiểu Nghê đến công ty đón cô đi ăn tối.

 

“Hôm nay cậu không bận sao?”

 

Đổng Hiểu Nghê nói: “Hiếm lắm mới rảnh đó, nghĩ đến hôm nay là ngày đầu tiên cậu đi làm nên muốn ăn mừng một chút. Sao rồi, ngày đầu tiên ở đây như thế nào?”

 

“Cũng ổn, công việc khá nhiều.” Lâm Thanh Nhạc nói, “Đình Đình đâu?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/loi-keo/chuong-88.html.]

“Hôm nay cậu ấy đi gặp bạn trai rồi, còn nói rằng sẽ ở đó cùng anh ta tối nay.”

 

“Hoàng Thành Húc không phải đang làm việc trong quán bar sao?”

 

“Đúng vậy, người ta đến quán bar để ở cùng bạn trai đó.” Đồng Hiểu Nghê thở dài, “Yêu đương mà, thật sự rất mệt mỏi.”

 

Lâm Thanh Nhạc cười nói: “Vậy cậu muốn ăn cái gì, hôm nay tớ đãi.”

 

“Được thôi, vậy thì tớ sẽ không khách sáo đâu nhé.”

 

——

 

Buổi tối hôm nay, Lâm Thanh Nhạc và Đổng Hiểu Nghê ăn cơm ở ngoài, sau đó mua một đống đồ ăn vặt về nhà và nằm trong phòng khách xem phim.

 

Còn ở bên kia, Hứa Đinh Bạch lại bị Hạ Đàm kéo đi tới quán bar Max lần nữa.

 

Trong xe, vẻ mặt của Hứa Đinh Bạch rất dửng dưng, nhưng giọng điệu lại mang đầy vẻ chất vấn: “Lúc trước cậu không nói với tôi rằng cô ấy ở trong công ty chúng ta.”

 

“Chuyện này tôi thật sự không biết, là do cậu nói với tôi thì tôi mới biết cô ấy vào làm đó. Chính tôi đã cho cô ấy tấm danh thiếp, nhưng mà lúc đó là do tôi đang thèm khát nhân tài quá mà thôi, tuyệt đối không cho cô ấy đi cửa sau đâu, cô ấy có thể vào bộ phận kế hoạch hay không đều là dựa vào năng lực của cô ấy thôi.” Hạ Đàm nói tiếp, “Nhưng mà xem ra mắt nhìn của tôi có vẻ tốt, cô ấy có thể vào làm sớm như vậy chứng tỏ năng lực của cô ấy rất mạnh. Sao, cậu không vui sao?”

 

Hứa Đinh Bạch nói: “Không có.”

 

“Vậy chính là rất vui rồi.”

 

“...”

 

Hạ Đàm liếc nhìn anh và nói: “Cũng tốt đó chứ, không thể thành người yêu thì ít nhất cũng có thể làm bạn.”

 

Trong lòng Hứa Đinh Bạch nặng trĩu, anh nhìn ra cửa sổ bên ngoài.

 

“Được rồi, được rồi, cậu đừng nghĩ tới chuyện này nữa. Hôm nay Trần Kha sẽ đem vài chai rượu tốt đến, gần đây cậu lại bận như vậy, hãy thả lỏng và thư giãn đi.”

 

Quán bar đối với Hứa Đinh Bạch mà nói thì hoàn toàn không phải là nơi để thư giãn, nếu Hạ Đàm và Trần Kha không sống chết rủ anh đi thì anh cũng sẽ không đi.

 

Vì vậy, sau khi ngồi xuống ghế quán bar, anh không còn suy nghĩ gì nữa mà chỉ lo uống chút rượu.

 

Vốn dĩ anh định uống vài ly rồi rời đi, nhưng không ngờ trong lúc đó lại vô tình nhìn thấy bóng người của một cặp đôi đang nắm tay nhau.

 

Anh không quen biết người phụ nữ, nhưng người đàn ông đó...

 

Anh đã gặp rồi, bạn trai của Lâm Thanh Nhạc, Hoàng Thành Húc.

Loading...