Chạm để tắt
Chạm để tắt

LÂM KHÊ - 10.1

Cập nhật lúc: 2024-06-18 08:24:49
Lượt xem: 6,364

10

Thời gian trôi qua, ta mặc váy xanh nhẹ nhàng, đi lại trên đường phố đông đúc.

Lăng Túc cao ngất ngưởng ở nơi miếu đường, thỉnh thoảng gặp xe của Lăng gia trên đường, ta hòa mình vào đám người bên đường, lặng lẽ chờ ngài ấy đi qua.

Chỉ là đôi khi ta cũng nghĩ, nghe nói ngài ấy thuở thiếu niên đầy khí thế, cũng từng cưỡi ngựa trên đường dài, không biết dáng vẻ ấy ra sao.

Tử Thần quân từng khen Lâm Tuyết một câu, tưởng rằng chuyện tốt sắp thành, nhưng sau đó lại không có động tĩnh gì.

Cha ta lo lắng không thôi.

Nhưng chuyện cưới gả con gái, bề mặt làm sao có thể vội vã?

Với chức quan của cha ta, tỷ tỷ của ta vốn dĩ rất dễ gả, nhưng trong lòng luôn có một chút mong mỏi - đó chính là Tử Thần quân, gia chủ nhà họ Lăng.

Cha ta trong triều cẩn trọng lưỡng lự, chẳng qua là nhà họ Lâm nhỏ bé, trong triều ít người giúp đỡ, nếu có thể bám vào cây đại thụ nhà họ Lăng, sao phải nhìn sắc mặt người khác khắp nơi.

Tỷ tỷ kéo dài mãi, gần như sắp trở thành lão cô nương.

Tình cảnh của ta thực ra còn không tốt bằng nàng.

Tiểu nương cùng ta gửi thư, trong thư nói, ta hàng ngày ra ngoài xuất đầu lộ diện, cha ta không vui lòng.

Theo ý của họ, ta gả cho Giang Thiếu Lăng, nhà họ Lâm sẽ có tài sản của nhà họ Giang, khi phu quân của ta qua đời, ta cũng nên an phận thủ thường, ở hậu viện thêu thùa.

Ta còn trẻ, phụ thân có ý để ta tái giá.

Chỉ là ba năm chưa mãn, không tiện nói.

Gả người gả người, dù ta có thể tự nuôi sống mình, vẫn không bằng nhân lúc còn trẻ mà tái giá, kết một mối hôn sự có giá trị cho nhà họ Lâm.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
🍊 Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/lam-khe/10-1.html.]

Như thể nữ nhân sinh ra là để gả chồng.

Tự mình tìm vẫn tốt hơn là để người khác sắp đặt, ba năm sắp mãn, ta bắt đầu tự mình tìm phu quân.

Ta là thứ nữ, tái giá, tiếng tăm cũng không tốt.

Muốn tìm, chỉ có thể tìm người cũng xấu như ta.

May mắn thay Kinh Thành người đông như mây, có tâm muốn tìm, cuối cùng cũng tìm được.

Ta tự tìm được Nhị lang nhà Thị lang bộ Hình.

Nhị nhi tử nhà hắn thích nam nhân, sớm đã từng chơi đùa với tiểu đồng, còn gây ra một vụ án mạng, nhờ vào nhà lớn sự nghiệp lớn, mới từ nhà lao kéo ra được.

Nữ tử tốt ở Kinh Thành không cần nghĩ, Lý gia đang tìm nữ tử ở nơi khác cho hắn.

Ta cố ý trang điểm một phen, đến Trường An Đạo.

Ta muốn cùng nhị lang nhà họ Lý bàn một vụ buôn bán.

Trời mưa lất phất, không có dù, ta dựa vào chân tường đi, cẩn thận tránh vũng nước trên đường.

Lọ hoa đợi bán, tà váy không thể bị nước dính vào.

Nữ tử nơi khác làm sao bằng nữ tử bản địa, huống chi, nữ tử nơi khác, chưa chắc đã có thể chịu đựng như ta.

Chỉ là ta không ngờ, lại bị Tử Thần Quân nhìn thấy.

Hầu cận của ngài ấy gọi ta lại, mời lên lầu ba của Tập Xuân Các.

Nhã gian nhìn ra đường, có thể thấy rõ toàn cảnh đường Trường An, người trước vừa nói chuyện với ngài ấy vừa rời đi, nửa nén hương chưa cháy hết, hầu cận thay trà mới, ta nếm thử một ngụm, hương vị cay đắng, lại có thêm gừng để trừ lạnh.

Người đó cầm một chiếc cốc trống, thong dong hỏi: “Trời mưa, lại ăn mặc thế này, là muốn đi đâu?”

Loading...