Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Kim Nhật Thiên Tình - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-10-03 22:52:57
Lượt xem: 75

Bùi Tây hùng hùng hổ hổ xông vào phòng tôi, hỏi tôi tại sao lại còng tay anh trai hắn trong phòng bí mật. 

 

"Anh ta tự còng tay mình đó, cậu có tin không?" 

 

Bùi Tây lộ vẻ mặt như bị nghẹn lời. 

 

"Tin chứ, từ sau khi chị dâu là cô rời đi, anh trai tôi đã không còn được bình thường nữa." 

 

Bùi Tây vừa mới nói xong. 

 

Cửa đột nhiên bị ai đó đá văng ra. 

 

"Bảo bối à! Cậu lên hot search rồi kìa!" 

 

Liễu Ý vẻ mặt hoảng loạn xông vào. 

 

Bùi Tây ngơ ngác chỉ chỉ vào chính mình, vừa định lại gần thì bị Liễu Ý đẩy ra. 

 

Theo chỉ dẫn của Liễu Ý, tôi mở điện thoại lên. 

 

Hình ảnh tôi và Bùi Du ngồi trong xe vô tình bị paparazzi chụp được. 

 

Chu Huyên Nghi thậm chí còn chia sẻ lại loạt ảnh đó, kèm theo một câu: "Tôi tin anh ấy." 

 

Một câu nói đủ để cư dân mạng tha hồ suy diễn. 

Cẩm Hân

 

Thêm vào đó, gần đây có tin đồn từ người trong giới rằng hai nhà Bùi và nhà họ Chu muốn liên hôn. 

 

Trong chốc lát, cư dân mạng thi nhau tấn công tôi. 

 

"Chử Dao đúng là ả diễn viên nhỏ không biết xấu hổ, người ta Huyên Nghi sắp đính hôn với Bùi tổng rồi, mà cô ta vẫn mặt dày chen chân vào?" 

 

"Chử Dao chẳng phải không sống nổi ở trong nước, đã cút ra nước ngoài rồi à?" 

 

"Oa, ngay cả bạn trai của chị em mình mà cũng muốn cướp, thật không biết xấu hổ!" 

 

"Người ở trên làm ơn tỉnh táo, Huyên Nghi nhà chúng tôi cùng với cái cô ả diễn viên nhỏ suy đồi đạo đức kia làm gì có phải chị em gì." 

 

Nhìn những bài viết chửi bới tôi đã chất đầy như một tòa nhà cao tầng. 

 

Bùi Tây kinh ngạc nói: 

 

"Chị tái hôn với anh trai tôi từ khi nào vậy?" 

 

Nói rồi cậu ta đưa điện thoại tới trước mặt tôi. 

 

Chỉ thấy Bùi Du đăng một trạng thái trên tài khoản của mình. 

 

"Đã kết hôn, đừng làm phiền." 

 

Trong trạng thái đó còn kèm theo giấy đăng ký kết hôn của chúng tôi. 

 

Thời gian đăng bài, gần như chỉ cách bài của Chu Huyên Nghi không đến năm giây. 

 

Lúc này, Kỷ Xuyên - người mất liên lạc mấy ngày nay - cuối cùng cũng gọi điện cho tôi. 

 

"Tiểu Dao, đạo diễn nổi tiếng Phương Cảnh Văn muốn mời em tham gia bộ phim mới của anh ấy, anh đã hẹn gặp em vào ngày mai." 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/kim-nhat-thien-tinh/chuong-11.html.]

 

Kể từ khi chúng tôi chia tay trước hội trường, tôi đã mất liên lạc với Kỷ Xuyên. 

 

Dù tôi có gọi bao nhiêu cuộc điện thoại, kết quả vẫn là điện thoại anh ta đã tắt máy. 

 

Sau khi hỏi Kỷ Xuyên đang ở đâu, tôi lập tức chạy đến đó. 

 

Khi gặp Kỷ Xuyên, anh ta đang bó bột ở tay phải, dùng tay trái để cho thêm đường vào tách cà phê trước mặt. 

 

Vì không quen, nửa số đường đã rơi vãi lên bàn. 

 

Tôi đi đến, nhận lấy cái muỗng từ tay anh, bỏ ba muỗng đường vào ly cà phê của anh. 

 

Kỷ Xuyên cười cảm ơn tôi, nhưng mắt anh lại luôn nhìn chằm chằm vào tách cà phê trước mặt. 

 

"Hai ngày qua anh nhận được rất nhiều lời mời hợp tác, Tiểu Dao, cứ tiếp tục thế này, cho dù là tiền bồi thường hợp đồng hay chi phí chữa bệnh của dì, đều có hy vọng rồi." 

 

Lúc trước  gia đình tôi phá sản, tôi lại bị công ty đóng băng hoạt động. 

 

Chỉ có Kỷ Xuyên không rời bỏ tôi. 

 

Sau đó, tôi và Liễu Ý ra nước ngoài, định gây dựng lại từ đầu. 

 

Những gian nan trên đường, đều có Kỷ Xuyên đồng hành cùng tôi. 

 

Khi tôi bất lực và bối rối nhất, anh ấy đã ở bên tôi, chăm sóc mẹ tôi đang bị bệnh nặng. 

 

"Nghe nói em tái hôn với anh ta rồi? Chúc mừng nhé." 

 

Giọng Kỷ Xuyên đầy chua xót, nhưng trên mặt lại nở một nụ cười. 

 

"Những tài liệu em gửi cho anh, anh đã giấu tên và gửi cho các phương tiện truyền thông rồi. Anh còn tưởng rằng chúng ta cần thêm nhiều thời gian hơn mới có thể đánh đổ nhà họ Chu…" 

 

"Là nhờ Bùi Du." 

 

Nếu không có những tài liệu trong phòng làm việc của Bùi Du, chúng tôi không thể đạt được mục đích nhanh chóng đến vậy. 

 

Dù cho Bùi Du vì mục đích gì mà điều tra họ. 

 

Nhưng đã thấy rồi, tôi không thể không sử dụng. 

 

"Sau đó em tính làm gì?" 

 

Kỷ Xuyên giả vờ thoải mái hỏi tôi. 

 

Tôi ngước mắt nhìn vào mắt anh: 

 

"Chờ thêm một khoảng thời gian nữa, khi mọi chuyện trong tay tôi kết thúc, tôi sẽ ly hôn với anh ấy." 

 

Mắt Kỷ Xuyên thoáng qua một tia sáng, nhưng nhanh chóng vụt tắt. 

 

Ánh mắt anh thoáng chút sợ hãi nhìn về phía sau lưng tôi. 

 

Một luồng khí lạnh từ phía sau tràn đến. 

 

Giọng nói của Bùi Du, mang theo sự giận dữ, lạnh lùng vang lên: 

 

"Ly hôn? Em đã hỏi ý kiến anh chưa?"

Loading...