Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

KHI NGƯỜI CÂM XUYÊN VÀO GAME KINH DỊ YÊN TĨNH - C7

Cập nhật lúc: 2024-08-08 07:31:55
Lượt xem: 422

7.

 

Tôi nhanh chóng lục tìm trong ngăn tủ, muốn thử xem trong ngăn tủ có tin tức gì hữu dụng không.

 

Trong tủ chẳng có gì cả, tôi gần như tìm khắp phòng cũng không tìm được tin tức gì hữu dụng.

 

Tôi có dự cảm không đúng lắm, nếu như thật sự không có manh mối, vậy thì sự tồn tại của căn phòng này sẽ chẳng có ý nghĩa gì cả.

 

Tôi đột nhiên nghĩ đến gì đó, đưa mắt tới bức tranh treo trên tủ đầu giường.

 

Tôi cẩn thận trèo lên giường, lấy ảnh cưới treo trên tủ đầu giường xuống.

 

Chẳng ngờ đằng sau bức ảnh lại có một mật thất, giống như là đường hầm do người khác đào ra, sâu không thấy đáy.

 

Tôi hít sâu một hơi, bò vào trong động.

 

[Aaaaaaa đậu má, sao mà chui vào lẹ vậy? Cô ấy không sợ ch à?]

 

[Lần đầu tiên tui thấy có người chui vào cái động này đó, chị gái nhỏ đúng là dũng cảm thật.]

 

Trong động không có ánh sáng, tôi từng chút từng chút bò vào bên trong.

 

Càng bò càng thấy không đúng, không khí trong động ngày càng loãng, ngay khi tôi muốn trở về, tôi phát hiện đường lui phía sau bị vật gì đó chặn lại, nói cách khác là tôi không còn đường quay về được nữa.

 

Tôi hết cách, đành phải kiên trì bò về phía trước.

 

Không biết bò bao lâu, tôi mới nghe được âm thanh như tiếng nước chảy.

 

Cửa hang cũng dần lớn hơn, tôi lấy điện thoại di động ra, bật đèn pin, thì ra bên trong là một mật thất bị đóng kín.

 

Tôi nhảy từ cửa hang xuống, giẫm lên một thứ gì đó ấm áp.

 

Tôi lại chiếu đèn pin xuống, hóa ra đó là một người phụ nữ, trên miệng cô ta có nút bịt miệng, cánh tay bị chặt đứt, trên cổ đeo một sợi xích thô dài mấy mét.

 

Cô ta chậm rãi quay đầu lại, miệng không nói nên lời, chỉ hoảng sợ nhìn tôi.

 

“Cô là người hay quỷ?” Tôi làm thủ thế với người phụ nữ ấy.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/khi-nguoi-cam-xuyen-vao-game-kinh-di-yen-tinh/c7.html.]

 

Người phụ nữ ấy chỉ nhìn tôi chằm chằm, nhìn đến mức khiến tôi sởn gai ốc.

 

Thấy cô ta vẫn không nhúc nhích, tôi liền bắt đầu tìm kiếm manh mối trong phòng.

 

Hóa ra thị trấn yên tĩnh trước đây không được gọi là thị trấn yên tĩnh, cái trấn nhỏ này cũng giống với những trấn nhỏ khác, mọi người ai nấy cũng sống trong tiếng nói cười vui vẻ. Cho đến một ngày, có một người đàn ông tới từ bên ngoài khiến mọi chuyện thay đổi.

 

Hắn ta ỷ vào mình có sức mạnh lớn, năng lực tốt, dần dần thành lập một giai cấp mới, hắn tuyên bố bên ngoài có quái vật ăn thịt người, khiến mọi người trong trấn phải nói chuyện nhỏ nhẹ.

 

Một khi có người phát ra âm thanh lớn, sẽ lập tức bị xử tử hình.

 

Số người ch trong thị trấn ngày càng tăng lên, linh hồn của những người đó không được yên nghỉ, thế là họ chuyển mình thành ác quỷ, hoàn toàn trở thành quái vật ăn thịt người.

 

Ngay khi tôi đọc xong những chữ trên tường, bức tường đột nhiên bắt đầu sụp đổ.

 

Chữ viết đỏ như m.á.u của hệ thống xuất hiện trước mặt tôi: [Nội dung kịch bản mở khóa 100%, bây giờ mời tìm ra biện pháp phá giải cục diện, giải cứu sinh linh.]

 

Bức tường bắt đầu lung lay, người phụ nữ bị khóa ở một góc chẳng biết đã đứng dậy từ lúc nào, đang đi về phía tôi.

 

Tôi không kịp nghĩ nhiều, xoay người vào hang động, định chạy ra bên ngoài.

 

Người phụ nữ ấy theo sát phía sau tôi, phát ra âm thanh gào thét khàn khàn nhào về phía tôi, tiếng xích sắt vang lên ầm ầm.

 

Mật thất bên trong hoàn toàn sụp đổ, tôi không quan tâm bò ra ngoài.

 

Bức tường đá sụp đổ với tốc độ nhanh bất thường, tôi vừa rời khỏi, đằng sau đã trở thành phế tích.

 

Khí lực bị tiêu hao hết từng chút một, nhưng tôi không dám dừng lại, bởi vì dừng lại đồng nghĩa với cái ch.

 

Vất vả lắm mới bò được đến cửa hang, tôi dùng hết sức cũng không đẩy bức tường kia ra được.

 

Sự sụp đổ đằng sau vẫn đang tiếp diễn, tôi hết cách, vô thức nhắm mắt đợi chờ cái ch.

 

Không hiểu sao trong đầu lại xuất hiện ký ức của thế giới thực.

 

“Cuối cùng cũng tìm thấy cô rồi.”

 

 

Loading...