Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Khấu Hoa - Chương 14

Cập nhật lúc: 2024-08-02 16:56:13
Lượt xem: 1,268

Ta không nói lời nào, hắn lại trực tiếp kéo ta qua, ngồi xuống băng ghế đá trong sân

"Khấu Khấu, thật xin lỗi, nhưng là ta thật muốn thử một lần, ta không phải đệ đệ nàng, ta thích nàng, chưa bao giờ ngừng thích nàng, không phải là chút cảm động nhất thời của thiếu niên, nàng có biết không, ta thích nàng đến nhường nào."

"Nàng có biết không?"

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Câu nói sau cùng, liên tiếp đập nện vào trong lòng của ta.

Ta nhìn đôi mắt kia, nghĩ đến những năm tháng hắn cũng nhìn mộ phần ta như thế, cũng là ánh mắt này, không chút do dự nuốt vào ly rượu độc kia.

Ta lúc trước bởi vì Lý Hoài, làm cho bản thân hiểu ra yêu đương chẳng qua cũng chỉ là động tâm một thời gian ngắn ngủi, thậm chí tất cả yêu thương có khả năng đều là giả dối.

Nhưng bây giờ đối mặt với Đậu Vân Nghiễn, ta đã thấy tận mắt ngay cả khi ta đã c.h.ế.t nhiều năm.

Ta đầu tiên nhìn thấy một người lại yêu một người khác nhiều như vậy, giống như là thuỷ triều lan tràn khắp nơi.

Tại sao bản thân lại được một người yêu mình nhiều đến như vậy chứ?

Lúc trước ta một mực xem hắn như đệ đệ ruột thịt, trốn tránh không dám nghĩ tới.

Nhưng hôm nay, hắn đứng ở trước mặt ta, không phải là đệ đệ gì cả, hắn chỉ là một nam nhân.

Ta không dám đối mặt cùng hắn, biết bao nhiêu lời muốn nói, làm sao cũng không thể nói ra miệng.

Bởi vì kiếp trước ta rõ ràng liên luỵ đến hắn, thậm chí liên thủ để g.i.ế.c kẻ thù, đều là hắn làm thay ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/khau-hoa/chuong-14.html.]

Cuối cùng, ta chỉ nói: "Trời đêm đã muộn, sương cũng đã lạnh, Ngũ hoàng tử vẫn là sớm về nghỉ ngơi đi!"

Hắn ngẩn người, chỉ là nhìn ta, cũng không nói.

Không biết qua bao lâu, hắn đứng dậy hướng ta hành lễ nói: "Mạo phạm rồi!"

Đầu óc của ta rối tung lên, hiện tại ngoại trừ chuyện này còn có Lý Hoài nữa.

Nếu như xác thực Lý Hoài cũng trùng sinh mà đến, như vậy với tính cách có thù tất báo của hắn, Đậu Vân Nghiễn nhất định là người hắn muốn trừ khử đầu tiên.

Ta để phụ thân lấy lý do lui lại hôn lễ của ta và Lý Hoài.

Lý Hoài lại không cho phép, cố chấp đứng tại cửa chính nhà chúng ta, đuổi cũng không đi, dẫn tới việc rất nhiều người qua đường đứng lại nhìn.

Không có cách nào giải quyết, ta đành phải một mình đến gặp hắn.

Hốc mắt hắn có chút ửng đỏ: "Khấu Khấu, là ta có chỗ nào không tốt sao? Tại sao vậy Khấu Khấu?"

Ta thực sự không muốn đối phó với hắn nữa, chỉ nói: "Thần nữ nào có tư cách đánh giá Thất hoàng tử tốt hay không tốt, chỉ là thần nữ từ đã là người trưởng thành, Thất hoàng tử cùng Cố cô nương tình thâm ý nặng như thế, thần nữ làm sao có thể chia rẽ tình cảm của hai người được?"

"Cho nên là bởi vì nàng ấy? Bởi vì nàng ấy phải không? Nàng mới không muốn ta nữa?" Lý Hoài nắm hai cánh tay của ta chất vấn.

Ta có chút sợ hãi bộ dáng điên cuồng của hắn, chỉ muốn nhanh thoát khỏi, vội vàng nói: "Là thần nữ không xứng với Thất hoàng tử, thần nữ phúc bạc, còn xin Thất hoàng tử đi tìm giai nhân khác."

"Khấu Khấu, nàng đang sợ ta? Có phải thế không? Lần này ta sẽ không để cho bất luận kẻ nào khi dễ nàng, ta sẽ giải quyết tất cả bọn họ."

Hắn không biết là nói với ta, hay lẩm bẩm với bản thân mình, nói xong cũng đi mất, chỉ để một mình ta đứng hình tại chỗ.

Loading...