Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

HƯỚNG TỚI TƯƠNG LAI - C13-end

Cập nhật lúc: 2024-08-28 20:22:15
Lượt xem: 2,892

"Còn về Lâm Hướng Hoan —" hệ thống nói đều đều: "Cô ta đã tìm đủ mọi cách để trở về nước, nhưng người của Ôn Dục ngăn cản cô ta, dù là trói lại, đánh ngất hay lôi đi, đều không cho cô ta về."

 

Tôi im lặng.

 

Một lúc sau, hệ thống nói: "Ôn Dục có rất nhiều điều muốn nói với cô, hắn đã viết thành thư, rồi đốt cho cô. 

 

“Cô… có muốn xem không? Bên trong viết rất nhiều chuyện của hai người và cả tình cảm của hắn dành cho cô."

 

Tôi không suy nghĩ nhiều, lập tức từ chối.

 

Hệ thống không hiểu: "Cô không tò mò vì sao hắn lại đối xử với cô như vậy sao, vì sao lại hợp tác với Lâm Hướng Hoan để lừa hệ thống, lừa dối cô sao?"

 

"Cô không tò mò tình yêu 99% của hắn rốt cuộc là gì sao?"

 

Tôi tiếp tục lắc đầu.

 

"Cô ……." 

 

Giọng máy của hệ thống đầy thắc mắc: "Tình cảm của con người thật kỳ lạ."

 

"Tôi từng nghĩ Ôn Dục không yêu cô, kết quả là hắn thực sự yêu cô."

 

"Tôi từng nghĩ cô sẽ không cam lòng, muốn một câu trả lời chắc chắn, nhưng cô lại không cần."

 

"Kỳ lạ, thật kỳ lạ!"

 

Tôi nhún vai: "Có gì mà kỳ lạ?"

 

Hệ thống phản hỏi: "Tại sao cô lại không cần câu trả lời này?"

 

Tôi sắp xếp lại ngôn từ.

 

"Đối với hệ thống như các cậu, ưu tiên hàng đầu là xác định rõ định nghĩa, phán đoán xem có đúng hay không. Nhưng con người không phải là động vật lý trí, mà là nô lệ của cảm xúc."

 

"Thực sự tôi không biết Ôn Dục nghĩ gì và hắn yêu Hứa Diệp của hắn như thế nào. Nhưng khi tôi là Hứa Diệp của hắn trong những năm đó, tôi cảm nhận rõ ràng rằng hắn không yêu và cảm thấy đau khổ."

 

"Cho nên Hứa Diệp đã có câu trả lời, đây không phải là tình yêu. Ít nhất không phải là tình yêu mà Hứa Diệp muốn. Nếu không phải là thứ cô ấy muốn thì cô ấy có thể rời đi. Thứ không cần thiết thì không cần phải chứng minh thêm nữa. Điều đó không phải rất đơn giản sao?"

 

Hệ thống phát ra tiếng ù ù của quá trình xử lý phân tích.

 

Vài giây sau, hệ thống nói: "Yêu là yêu, không yêu là không yêu."

 

"Tôi vẫn không hiểu."

 

Tôi bật cười.

 

"Đầu tiên, tình yêu là niềm vui."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/huong-toi-tuong-lai/c13-end.html.]

"Tiếp theo, nếu tôi tiếp tục tìm hiểu, biết rằng Ôn Dục thực sự yêu Hứa Diệp – nhưng Hứa Diệp vẫn đau khổ, đau khổ đến mức ai cũng biết Hứa Diệp không hạnh phúc."

 

"Cuối cùng, xin hỏi hệ thống, cậu nghĩ tình yêu đau khổ này có thỏa mãn định nghĩa của cậu về tình yêu không?"

 

Hệ thống lại ngừng hoạt động.

 

 

16

 

Tôi đã nhiều lần từ chối đề nghị của hệ thống muốn đưa cho tôi xem những lá thư kia. 

 

Nó rất muốn nghiên cứu phản ứng của tôi. 

 

Tôi lại từ chối lần nữa. 

 

Cuối cùng, hệ thống bỏ cuộc, nhưng nó lại cho rằng, hành vi từ chối của tôi rất đáng để nghiên cứu.

 

Như một phần thưởng, nó tiếp tục hoàn lại điểm cho tôi có một cuộc sống dư dả để nó có thể tiếp tục nghiên cứu.

 

 

17

 

Một năm sau.

 

Báo cáo nâng cấp của hệ thống cuối cùng đã được phê duyệt. 

 

Sau khi nâng cấp toàn diện, hệ thống đã hiểu ra một điều: Hứa Diệp của Ôn Dục đã ch rồi.

 

Còn Hứa Diệp của thế giới thực vẫn đang sống. Những gánh nặng từ thế giới cốt truyện không nên bị cưỡng ép đặt lên người của Hứa Diệp ở thế giới thực.

 

Hệ thống cảm thấy rất hổ thẹn. Nó đã hoàn lại rất nhiều điểm cho Hứa Diệp, đến mức cô lo lắng rằng mình có thể sống đến tận 200 tuổi. 

 

Có khi lại bị đưa vào viện nghiên cứu như một quái vật.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

18

 

Nhiều năm sau.

 

Hệ thống bận rộn với những ký chủ khác, ít khi xuất hiện. Hứa Diệp rất hài lòng với cuộc sống yên bình này.

 

Dù sao, tháng năm còn dài, đáng để nhiệt huyết và yêu thương.

 

[HOÀN]

 

🍊: Huhu beta bộ này khóc quá, không phải tức hay đau lòng mà khóc, mà là bị kcn nhòe vào mắt cay mắt quá phải khóc huhu.

 

 

 

 

Loading...