Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

HƯỚNG SUỐI MÀ SINH - Chương 14

Cập nhật lúc: 2024-09-20 19:52:23
Lượt xem: 600

Tôi vung tay một cái đã bị Khê Khê bắt lấy, khống chế ở phía sau, giọng nói của anh hơi run rẩy: “Tiểu Ngư yên tâm, anh sẽ g.i.ế.c cô ta, người dám tổn thương em đều phải chết.”

 

“Không cần kích động, anh ở đây, anh vẫn luôn ở đây.”

 

Nghe Khê Khê nói xong, lý trí của tôi cũng chậm rãi trở về.

 

Tôi khóc lóc nói: “Không g.i.ế.c người, g.i.ế.c người phải ngồi tù, chúng ta phải sống thật tốt.”

 

“Được, không g.i.ế.c người.”

 

Luật sư bên cạnh yên lặng đưa khăn giấy tới.

 

“Giết người phạm pháp, cố ý g.i.ế.c người thì bị tử hình, chung thân hoặc thụ án mười năm tù giam.”

 

Nói xong vị luật sư tiếp tục chỉnh sửa lại tài liệu, giống như không có chuyện gì xảy ra.

 

Phải cho hắn ta thêm chút tiền bồi dưỡng mới được, đúng là luật sư tận chức tận trách.

 

Đầu Bạch Giai Nghi đầy máu, cuối cùng được đưa vào bệnh viện.

 

Lâm Thần Hạo hoảng hốt đi theo xe cứu thương, dáng vẻ như kẻ thất thần.

 

Có phải hắn đã tin tưởng vài phần rồi hay không.

 

Dù sao khóa mật mã chỉ có hắn và Bạch Giai Nghi biết, là con số tượng trưng cho tình yêu của bọn họ.

 

Trải qua trận chiến này, người đi khám bác sĩ tâm lý, từ một tăng lên thành hai.

 

Khê Khê muốn đi khám, tôi cũng muốn đi theo.

 

Đều nhờ anh Cố và anh trai tôi thay phiên nhau đưa chúng tôi đi khám bác sĩ, một lần cũng không thiếu.

 

Hơn nữa bọn họ còn phái vệ sĩ đi theo chúng tôi, canh giữ suốt hai mươi bốn giờ vì bọn họ sợ tôi xông vào phòng bệnh của Bạch Giai Nghi g.i.ế.c c.h.ế.t cô ta.

 

Hiện tại tất cả mọi người đều tin tưởng chân tướng rất khó tin được kia.

 

Có mấy người họp nhau, cùng đến thăm hỏi Bạch Giai Nghi, từ đây cuộc đời của Bạch Giai Nghi mới được lật lại.

 

Cuộc đời của tôi và Bạch Giai Nghi không có một chút liên quan nào với nhau, cũng không phải kẻ thù không đội trời chung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/huong-suoi-ma-sinh/chuong-14.html.]

 

Điểm giao thoa duy nhất chính là sự kiện xảy ra bảy năm trước, cô ta cũng từng gặp tai nạn xe cộ, từ đó hôn mê bất tỉnh.

 

Ánh mắt dì Cố nhìn tôi cũng hoàn toàn thay đổi, tràn đầy đau lòng.

 

Khê Khê cũng hoàn toàn buông bỏ được quá khứ, lúc này tôi mới hiểu được.

 

Lúc trước anh còn cho rằng tôi chỉ ngụy biện.

 

Nhưng mà chỉ cần tôi nguyện ý trở lại bên cạnh anh, cho dù có bị lừa lần nữa, cho dù có bị lợi dụng lần nữa thì cũng không có vấn đề gì.

 

Anh nguyện ý làm tất cả, chỉ cần tôi trở về bên cạnh anh.

 

Thật là ngu ngốc.

 

Tôi còn có thể làm sao bây giờ, chỉ có thể tha thứ cho anh mà thôi. Còn mấy ngày nay, tôi chỉ âm thầm khóc đến ướt gối đầu, giả bộ không biết cái gì cả.

 

9.

 

Tình trạng của Khê Khê nhanh chóng chuyển biến tốt đẹp.

 

Bác sĩ nói là khúc mắc của anh đã được giải quyết, định kỳ kiểm tra lại là tốt rồi, mà tình huống của tôi lại tương đối nghiêm trọng.

 

Bây giờ tôi không có khuynh hướng tự hủy diệt nhưng sau này vẫn có thể.

 

Vì thế, Khê Khê dọn dẹp hết tất cả những đồ dùng sắc bén lại.

 

Anh nói: “Anh có kinh nghiệm mà.”

 

Nói xong anh còn cảm thấy mình đã nói sai điều gì, còn tôi đau lòng ôm lấy anh.

 

“Em sẽ không làm tổn thương bản thân, em muốn sống thật tốt, muốn ở bên Khê Khê, còn muốn nhìn Bạch Giai Nghi đền tội.”

 

Mỗi lần nghĩ đến việc có thể tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t Bạch Giai Nghi, tôi liền nhịn không được hưng phấn kích động, nhưng cuối cùng chỉ có thể ngẫm nghĩ cẩn thận lại.

 

Mỗi ngày, chuyện vui vẻ nhất của tôi chính là đi dạo một vòng trong phòng bệnh của Bạch Giai Nghi, nhìn dáng vẻ hôn mê bất tỉnh của cô ta, chợt bật cười ra tiếng.

 

Đối mặt với ánh mắt phức tạp của Lâm Thần Hạo, tôi chỉ coi như không nhìn thấy.

 

Loading...