Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hối hận muộn màng - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-04-23 22:02:16
Lượt xem: 5,648

Anh ta trầm mặc. Đó thực sự là câu trả lời.

 

Anh ta có chút không muốn.

Hôm nay, anh ta thân ở địa vị cao, có tiền, có quyền, ngay cả phụ nữ, cái gì cần có đều có, chỉ cần thoát khỏi tôi, không, là thoát khỏi gông xiềng đạo đức hôn nhân cùng ân tình đối với tôi, anh ta sẽ rất phóng túng, rất vui vẻ, tận tình hưởng thụ cuộc sống của mình.

 

Mà không phải chìm trong vũng nước đọng này, dỗ dành một bà già như tôi.

 

Tôi cúi đầu nở nụ cười, khóe mắt chảy ra vài giọt lệ.

"Để luật sư của anh hoàn tất các thủ tục  thỏa thuận ly hôn đi, tôi cần xem qua điều khoản thỏa thuận rồi mới quyết định."

 

13.

Bỏ qua tình cảm, tôi tự nhiên muốn củng cố lợi ích của mình trong hôn nhân.

Không phải tôi chưa từng nghĩ sẽ cứ tiếp tục như vậy.

 

Làm bộ như cái gì cũng không biết, tiếp tục ở bên Phó Lăng, để anh ta chăm sóc, làm Phó phu nhân vô âu vô lo giàu sang phú quý.

 

Cho đến bữa tiệc ngày hôm sau, tôi nhìn thấy một cô gái có diện mạo cực kỳ giống tôi nhưng lại trẻ trung xinh đẹp, làn da mềm mại đến mức có thể nặn ra nước.

Cô gái kia đi theo kim chủ bụng phệ, rụt rè tiếp nhận lời trêu chọc của đối phương.

Bàn tay to của đối phương triền miên sờ mó trên lưng cô ta, tôi vừa định đi qua, liền thấy Phó Lăng nhúng tay.

 

Anh ta rất khách khí giúp cô gái đó giải vây.

Anh ta cũng không làm bất cứ chuyện gì vượt quá khuôn phép.

Chỉ là nhìn ánh mắt điềm đạm đáng yêu của cô ta, thần sắc si mê…

Thân thể dừng lại, ngón tay cô gái đặt lên khuỷu tay anh ta, lập tức bị anh ta hất ra.

 

"Xin hãy tự trọng." Anh ta nói.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

 

Người chung quanh đều cười nhạo cô ta không biết tự lượng sức mình, si tâm vọng tưởng chen chân vào tình cảm của Phó tổng và Phó phu nhân.

 

Sắc mặt cô ta đỏ bừng, ôm váy dạ hội, vội vã chạy ra ngoài.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/hoi-han-muon-mang/chuong-5.html.]

Tầm mắt Phó Lăng nhẹ nhàng đảo qua cô ta, lại xoay người, đi về phía tôi.

Bất đắc dĩ gọi: "An An!"

 

"Ừ."

Tôi nói: "Chúng ta thảo luận một chút chuyện ly hôn đi.

 

14.

Rốt cục tôi cũng ý thức được rõ ràng, trong cuộc sống của Phó Lăng có quá nhiều cám dỗ.

 

Quá nhiều người đến gần, nhân tố bất ổn tràn ngập mọi mặt của cuộc sống.

Trước kia anh ta yêu tôi, sẽ vì tôi mà đẩy các cô gái khác ra xa.

 

Hôm nay anh ta áy náy với tôi, cũng là giả bộ yêu tôi, cự tuyệt các cô gái khác, báo đáp ân tình cứu rỗi của tôi.

 

Sau đó thì sao?

Cuộc đời tôi, còn có năm tháng dài đằng đẵng như vậy, sự áy náy của anh ta đối với tôi sẽ kéo dài được bao lâu, tương lai có thể thay đổi hay không?

 

Có thể sẽ có một ngày, anh ta cảm thấy mình không còn đủ ân tình, sẽ yên tâm thoải mái tiếp nhận cái ôm của cô gái khác, hôn môi...

Tôi không muốn cá cược.

 

15.

Lúc Phó Lăng đẩy cô gái kia ra, tôi chú ý tới ánh mắt của anh ta, vừa vặn rơi xuống mu bàn tay cô ta, đáy mắt lộ ra một tia tiếc hận.

 

Anh ta từng vô số lần khen tay tôi đẹp, vừa trắng vừa mềm, nho nhỏ, sờ rất thoải mái.

 

Mà cô gái kia tay có chút lớn, có chút thô, anh ta không tìm được dáng vẻ ngày trước, liền cảm thấy đáng tiếc.

 

Từ Hứa Na đến cô gái này, có lẽ còn có vô số chuyện vụn vặt mà tôi không biết.

 

Tôi vẫn còn sống, vẫn đang đứng ở đây, nhưng anh ta đã vội vàng tìm kiếm người thay thế mình.

Cuộc hôn nhân này, còn cần thiết tiếp tục hay sao?

Loading...