Chạm để tắt
Chạm để tắt

Họa mi ngừng hót - 4

Cập nhật lúc: 2024-07-08 17:10:41
Lượt xem: 951

Sắc mặt An Khả bình tĩnh nhưng trong mắt đột nhiên biến sắc cho thấy sự không yên lòng.

Khi còn trẻ, tôi từng đọc nhiều tiểu thuyết và nghĩ rằng tình yêu đích thực là bất khả chiến bại. Đúng là n.g.ố.c, tình yêu đích thực là cái quái gì? Hãy xem liệu cái gọi là tình yêu đích thực có thể vượt qua sự thù địch của thế giới hay không.

*Bộp, bộp, bộp*

Tiếng vỗ tay của tôi đột ngột vang lên trong quán cà phê yên tĩnh thu hút sự chú ý của mọi người. Tôi chỉ vào đầu ngón tay:

"An Khả, xem ra cô không học được lễ nghĩa và không biết xấu hổ."

"Đã làm tiểu tam, bản thân không thấy nhục mà còn tự hào. Mọi người hãy nhìn rõ khuôn mặt này, coi chừng từ chính thất lại trở thành tiểu tam trong miệng cô ta vì không được yêu."

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều náo động. Họ chỉ chỏ vào An Khả. Thậm chí, nhiều người còn xúc động chửi bới cô ta.

Tôi lấy túi xách ra khỏi ghế: “May quá, để tôi xem tình yêu của cô đích thực đến mức nào”.

Lúc này cô ta đang bị các bà các cô lôi ra ngoài.

Cô ta hoảng sợ hét lên: "Buông ra! Các người không có tư cách! Tôi biết tình yêu là gì. Tôi yêu anh ấy, và anh ấy cũng yêu tôi. Tại sao chúng tôi lại không thể ở bên nhau?!"

Một dì chống nạnh, giận dữ mắng: "Cái ngữ da mặt dày này, người ta có vợ có con rồi còn quấn lấy, bố mẹ mày nuôi mày uổng công rồi."

Miếng đòn của các dì liền hạ gục cô ta tại chỗ luôn.

Khi một người làm điều gì đó trái với luân thường đạo lý, họ phải sẵn sàng đối mặt với sự coi thường, xúc phạm và khinh thường của mọi người.

Tất nhiên, tôi biết rất rõ một người khác phải chịu trách nhiệm chính về vấn đề này, đó là Chu Đình, người đàn ông không thể kiểm soát được phần thân dưới của mình.

Vì vậy, tôi đã không thực hiện bất kỳ động thái nào nữa, mà chen qua đám đông và rời đi. Đóng cửa xe và chặn những lời nguyền rủa của An Khả bên ngoài. Thế giới yên tĩnh hơn rất nhiều.

7

Tôi đã nhờ người giải quyết vụ ly hôn và không một chút do dự ký tên vào thỏa thuận, sau đó ngồi trên ghế chờ Chu Đình.

Khoảng chín giờ tối, anh ta trở về nhà, người nồng nặc mùi rượu.

Từ cửa anh ta loạng choạng đi vào phòng khách. Lúc nhìn thấy tôi, ánh mắt anh đột nhiên dịu dàng: “Đồng Đồng…”

Không thèm để ý đến ánh mắt của anh ta, tôi vươn tay đẩy tờ đơn thỏa thuận ly hôn đến trước mặt: “Ký đi.”

Anh ta sửng sốt một chút, cúi đầu chớp chớp mắt.

Khi anh ta nhìn thấy "thỏa thuận ly hôn" bắt mắt trên trang bìa thì đột nhiên toát mồ hôi lạnh, rượu cũng bay đi mấy phần. Anh ta khẽ cau mày, nghiến răng nói: "Tại sao?"

Tôi xoa xoa thái dương đau nhức, nhỏ giọng nói: "Anh thật bẩn, lý do như vậy còn chưa đủ sao?"

Ngay khi tôi nói những lời này ra, Chu Đình ngay lập tức nản lòng. Anh ta chậm rãi ngồi xổm xuống, quỳ một gối: "Anh không phải cố ý, lần này bỏ qua cho anh, được không? Anh yêu em nhiều lắm, em không cảm nhận được sao?"

"Đồng Đồng. . ."

Chu Đình quỳ trên mặt đất, đôi chân mảnh khảnh co quắp lại với nhau. Khi cảm thây khó chịu, anh ta di chuyển đến chỗ tôi và ngước nhìn tôi, tư thế kiên định và thờ ơ thường ngày của anh ta đã bay đâu mất chỉ còn lại cơn nhói không ngừng nghỉ, cầu xin sự tha thứ của tôi.

“Chỉ một lần thôi” – Anh ta nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/hoa-mi-ngung-hot/4.html.]

“Hãy tha thứ cho anh lần này, anh hứa rằng chuyện như vậy sẽ không xảy ra nữa.”

[Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại Monkeyd.vn
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để động viên team nha. Cảm ơn bạn ]

Thậm chí trước mặt tôi, anh ta còn lấy điện thoại ra, xóa và chặn mọi thông tin liên lạc của An Khả. Tôi chỉ chậm rãi lắc đầu và đưa ra thỏa thuận một lần nữa.

"Chu Đình, đến với nhau được thì xa nhau cũng không khó lắm đâu."

...

Anh ta im lặng một lúc, cúi đầu, với giọng khàn khàn đặc trưng của người say anh ta nói: "Đồng Đồng, Nhất Bạch không thể sống thiếu bố."

Chắc chắn rồi, đó chính là Chu Đình, người biết rõ điểm yếu của tôi, một phát trúng đích. Anh ta biết điểm mấu chốt của tôi ở đâu và sự kiên nhẫn của tôi ở chỗ nào. Vì vậy, anh ta dùng còn trai để níu kéo tôi.”

Chu Đình đặt hai tay lên đầu gối và nắm chặt chúng, che giấu sự lo lắng trong lòng một cách bất thường: "Anh là một người cha tốt, em biết mà."

Thật vậy, Chu Đình sẽ ở bên cạnh chúng tôi bất cứ khi nào anh ta rảnh vào các ngày trong tuần, thể hiện vai trò là một người chồng và người cha tốt. Mỗi năm vào cuộc họp phụ huynh, anh ta sẽ buông bỏ công việc của mình, một nhà ba người chúng tôi sẽ cùng nhau xuất hiện ở trường.

Ít nhất một lần trong tuần, anh ta dành thời gian đi chơi cùng Nhất Bạch, cố gắng hết sức để con trai có một tuổi thơ trọn vẹn và đáng nhớ.

Bởi vì bố mẹ của Chu Đình chỉ quan tâm đến công việc từ khi anh ta còn nhỏ, anh ta nói rằng anh ta đã phải chịu đựng sự cô đơn trong thời thơ ấu, vì vậy anh ta nhất định không để con trai anh ta cũng phải chịu đựng như vậy. Nhưng lần này, anh ta là người buông tay trước.

"Anh có nhớ vì sao bố mẹ ly anh hôn không?" Tôi không còn tỏ ra thương xót nữa: "Bố anh đã ăn nem và mẹ anh ăn chả để để trả thù ông ấy. Cả hai người đều có tình nhân của mình, lúc anh 18 tuổi, họ ly hôn. Và bây giờ... Anh đi vào vết xe đổ của bố anh!"

Vai Chu Đình run lên, định mở miệng phản bác lại bị tôi cắt ngang.

"Ký đi!"

Tôi nói hai từ này rất chắc chắn. Móng tay của tôi đang bấu vào da thịt, tôi đang cổ vũ cho chính mình, cố gắng hết sức để bảo vệ chút phẩm giá còn sót lại, tôi nói: “Tại sao anh lại muốn tôi chịu đựng sự phản bội."

...

Thấy tôi vẫn bất động, Chu Đình nhắm mắt thật sâu rồi nhanh chóng đưa tay nhận lấy bản thỏa thuận.

Xoẹt, xoẹt, xoẹt, xoẹt, xoẹt, tờ đơn ly hôn bị xé vụn.

"Đừng nghĩ tới việc ly hôn với anh!"- Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói.

Sau đó, bất chấp sự phản kháng của tôi, anh ta ôm chặt tôi vào lòng và hít một hơi thật sâu rồi quay người đóng sầm cửa bỏ ra ngoài.

Nghe thấy tiếng đập phá ngoài hành lang, tôi không khỏi có chút chua xót.

Đúng là... đồ mất trí.

8

An Khả hoảng sợ rồi. Tất cả sự tự tin của cô ta đều dựa vào tình yêu này. Nhưng bây giờ cô ta thấy dường như nó không bền chặt như cô ta tưởng. Cô ta bắt đầu mất bình tĩnh và lo lắng tính toán cái được cái mất và trở nên căng thẳng.

Cô ta bắt đầu trả giá cho hành vi này.

Sau khi phát hiện ra rằng mình đã bị Chu Đình chặn, cô ta lập tức đổi số điện thoại và tiếp tục gọi cho Chu Đình.

Nhưng cô ta không biết rằng, để tránh bị quấy rối, cách đây rất lâu, Chu Đình đ cài đặt chế độ chặn các số lạ.

Khi không tìm thấy anh ta, An Khả lại tìm đến tôi.

Loading...