Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gửi Thê Tử - Chương 05

Cập nhật lúc: 2024-05-30 18:46:17
Lượt xem: 1,019

Lông mi Tạ Chấp Niên khẽ run, ngẩng đầu lên.

 

Trong đôi mắt phượng rực xinh đẹp đó, tràn đầy sự ngạc nhiên không thể tin nổi.

 

"Nàng... gọi ta là gì?"

 

"Phu quân."

 

Ta híp mắt.

 

Trong lòng ta thầm chửi một tiếng.

 

Cái Bách Hoa yến c.h.ế.t tiệt này.

 

Còn không bằng nửa nhan sắc của Tạ Chấp Niên.

 

"Chư vị cứ từ từ thưởng hoa nhé, xin thứ lỗi không thể tiếp tục."

 

Nói xong, ta tự mình nắm lấy tay của Tạ Chấp Niên.

 

Dẫn theo một người nào đó đang cứng ngắc bước ra ngoài.

 

8.

 

Trên đường đi, Tạ Chấp Niên chỉ cúi đầu, không nói một lời.

 

Bàn tay đang nắm cũng được thả ra sau khi rời khỏi tầm mắt mọi người.

 

Ta bực bội bấm ngón tay.

 

Suốt quãng đường, ta chỉ nghĩ làm thế nào để xin lỗi Tạ Chấp Niên.

 

Ta theo Tạ Chấp Niên lên xe ngựa mới nhớ ra ——

 

Chúng ta đâu có đến trên cùng một chiếc xe.

 

Ta im lặng một lúc trước vẻ mặt muốn nói lại thôi của Tạ Chấp Niên.

 

Quyết định ra tay trước:

 

"Sao vậy? Không thể ngồi à?"

 

"Hay là chàng còn có thê tử khác ở bên ngoài? Không ổn đâu nhé?"

 

Tạ Chấp Niên hiếm khi hơi sững sờ.

 

"Không có. Chỉ có mình nàng thôi."

 

Xe ngựa thong thả tiến về phía trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/gui-the-tu/chuong-05.html.]

 

Trong xe lại chìm vào im lặng.

 

Ta hạ quyết tâm, nhắm mắt lại.

 

Mở miệng nói như thể đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết:

 

"Tạ Chấp Niên, ta biết, trước đây ta đã làm rất nhiều chuyện có lỗi với chàng."

 

"Tất cả những chuyện trước đây đều là lỗi của ta, ta hành xử hoang đường, ta đáng c.h.ế.t vạn lần, ta..."

 

Chưa kịp nói hết câu, Tạ Chấp Niên đã nhíu mày ngắt lời ta.

 

"Đừng nguyền rủa bản thân... cũng không cần xin lỗi."

 

Nói xong câu này, chàng thở dài một hơi.

 

Quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

 

Ta đợi một lúc lâu, cũng không thấy Tạ Chấp Niên nói thêm gì nữa.

 

Lòng dần dần chìm xuống.

 

Chàng không tin ta.

 

Cũng đúng, ta đã làm nhiều chuyện sai trái như vậy.

 

Làm sao có thể mong chàng bỏ qua cho ta chứ?

 

Nhưng ta sẽ tiếp tục nói, tiếp tục làm, cho đến khi chàng nghe thấy ta, nhìn thấy ta.

 

Ta đang định tiếp tục giải thích.

 

Tạ Chấp Niên đột nhiên quay đầu lại nhìn ta.

 

Gương mặt chàng gần như không còn chút máu, đuôi mắt lại đỏ lên.

 

"Nàng nói những lời này... là muốn hòa ly với ta sao?"

 

Ta sững sờ.

 

"Không, ta không..."

 

"Nếu nàng muốn hòa ly, ta cũng đồng ý. Chuyện với Hoàng thượng, ta sẽ nghĩ cách giải quyết, nàng không cần bận tâm đến ta."

 

Ta không thể nghe thêm được nữa.

 

"Tạ Chấp Niên! Đừng để ta nghe thêm hai chữ hòa ly nữa."

 

Loading...