Chạm để tắt
Chạm để tắt

Giương buồm ra khơi - 4

Cập nhật lúc: 2024-08-04 12:49:15
Lượt xem: 217

Lời nói chân thành của ta khiến Lâm Tĩnh Xu hai hàng nước mắt lăn dài, khiến người ta thấy mà thương cảm.

 

Tô Thanh Hoài nhẹ nhàng thở dài: “Được rồi, chuyện đều đã qua rồi, từ nay về sau cả nhà chúng ta sẽ sống thật tốt.”

 

Ta tức giận nói: “Phu quân, chúng ta có một muội muội như hoa trong nhà thì phải suy tính sao cho chu toàn. Muội muội đang độ xuân xanh, việc cấp bách nhất là chuyện hôn nhân của muội ấy. Hiện tại thiếp đã về rồi, phu quân đừng lo lắng, thiếp nhất định sẽ tìm cho muội muội một gia đình thật tốt.”

 

Những lời này vừa nói ra, ta cảm thấy người trong vòng tay mình cứng đờ.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

 

Sắc mặt Tô Thanh Hoài hoá xanh, đối diện với ngôn từ tha thiết của ta, lẩm bẩm nói: “Tĩnh Xu vừa mới qua cập kê, phu nhân khoan nóng lòng quá.”

 

Lâm Tĩnh Xu ngước khuôn mặt trắng nõn lên, giọng điệu ai oán: “Lẽ nào tẩu tẩu nghĩ rằng tẩu đã hồi phủ, muội ở lại đây bất tiện nên vội gả muội ra ngoài sao? Bây giờ phụ mẫu muội đều đã mất, làm sao còn có thể tìm được một gia đình tốt? Nếu đã như vậy, ngày mai Tĩnh Xu sẽ rời đi, xuống tóc đi tu để tâm được thanh tịnh.”

 

9.

 

Khi nữ nhi Tô Vân Kỳ của ta nghe tin Lâm Tĩnh Xu muốn rời đi, nó lập tức lao vào vòng tay của Lâm Tĩnh Xu mà khóc: "Dì Tĩnh, dì đừng đi. Nếu dì rời đi, con phải làm sao?"

 

Nhi tử Tô Thời Yến nhìn ta với vẻ oán trách, như thể lời nói vừa rồi của ta cố tình bức ép Lâm Tĩnh Xu: “Dì Tĩnh, xin dì đừng rời đi, chúng con đã quen có dì chăm sóc rồi.”

 

Lâm Tĩnh Xu ôm nhi tử của ta vào lòng, ba người cùng nhau khóc.

 

Sắc mặt Tô Thanh Hoài trầm như nước, còn sắc mặt mẫu thân chồng ta thì tái nhợt, mắng ta: "Được rồi, sao con lại đem chuyện này nói ra làm gì?"

 

Ta giả vờ tủi thân, nghẹn ngào nói: “Ta chỉ có lòng tốt muốn tìm cho muội muội một lang quân như ý thôi. Sao mọi người lại có cảm thấy ta đang bức ép muội muội rời đi vậy? Ta đường đường là Quận chúa Chiêu Hoa, phu quân lại là đại tướng quân, muội muội sao lại xem nhẹ bản thân như thế? Ta hết lòng nghĩ cho muội, nhưng mọi người đều oán giận ta, ta khổ nhưng không biết nói với ai.”

 

Dù sao thì Tô Thanh Hoài cũng là người biết tính toán đại cục, hắn không nhìn vào ánh mắt ai oán của Lâm Tĩnh Xu, ôm ta vào lòng mềm mỏng an ủi ta. Ta cố ý tựa vào người Tô Thanh Hoài, dùng giọng điệu đầy tủi thân cố tình khiến cho Lâm Tĩnh Xu ghen tị.

 

Cuối cùng, được Tô Thanh Hoài an ủi chút ít, ta bật cười nói: “Phu quân đã nói như vậy, chúng ta hãy chọn ngày lành tháng tốt, mở tổ đường, bái thiên địa, để muội muội chính thức được ghi vào gia phả Tô gia chúng ta, trở thành tiểu thư danh môn thế gia vọng tộc.”

 

10.

 

Lâm Tĩnh Xu dường như không thể kiên nhẫn được nữa, vội vàng nói: "Không, thực ra ta là..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/giuong-buom-ra-khoi/4.html.]

 

Tô Thanh Hoài lập tức hét lên: "Sao vậy? Còn không nhanh cảm tạ tẩu tẩu của muội đi?”

 

Ta thấy Lâm Tĩnh Xu vẫn bất động nên nói với như muốn khóc: "Phu quân,  có phải muội muội vẫn còn trách thiếp phải không?"

 

Tô Thanh Hoài nhìn chằm chằm vào Lâm Tĩnh Xu với đôi mắt rực lửa và dứt khoác nói từng chữ: “Không thể nào.”

 

Trong hoàn cảnh đó, Lâm Tĩnh Xu nghiến răng nghiến lợi miễn cưỡng cảm ơn ta.

 

Hai đứa trẻ nghe tin Lâm Tĩnh Xu không rời đi, chúng cao hứng đến nhảy cẩn lên, nắm tay nàng và gọi nàng là dì Tĩnh tốt, trong mắt chúng không hề có chút tình cảm nào đối với người mẫu thân là ta đây.

 

Đêm lạnh như nước, Tô Thanh Hoài lấy lý do bận công vụ đi ra ngoại viện.

 

Ta biết Tô Thanh Hoài nhất định sẽ đến Ỷ Lan viện của Lâm Tĩnh Xu, chuyện hôm nay ta gây ra khiến bọn họ trở tay không kịp, nhất định phải nhanh chóng bàn bạc đối sách. Ta vò nát những cánh hoa trong tay.

 

Tô Thanh Hoài, ngươi thật tàn nhẫn, ngươi thật sự cho rằng Quý Vân Hoà ta dễ ức h.i.ế.p sao?

 

Vừa rồi ta ôm Lâm Tĩnh Xu vào lòng, nhân cơ hội chẩn được mạch của nàng ta, phát hiện nàng ta đã hoài thai được hai tháng.

 

Rất dễ dàng biết đứa trẻ này là của ai, không ngờ một người trông có vẻ trọng quy củ như Tô Thanh Hoài lại gây ra *châu thai ám kết.

 

*Châu thai ám kết: ý là tằng tịu với người khác rồi vụng trộm mang thai.

 

Không sao cả, ta còn nhiều thời gian, để xem Lâm Tĩnh Xu có đủ nhẫn nại hay không?

 

Ta đặt lá thư do ám vệ đưa đến lên ngọn nến và nhìn nó dần dần biến thành tro bụi.

 

Lâm Tĩnh Xu thật ra là đích nữ của tiền Thái phó Lâm Viễn Chính, vì bị Ngũ hoàng tử liên lụy nên toàn gia bị tịch thu, Lâm Tĩnh Xu bị đày đến Tần Hoài và trở thành kỹ nữ hạng sang.

 

Sau chiến thắng oai hùng ở biên cảnh lần này, Tô Thanh Hoài đã từ bỏ mọi chiến công, chỉ thỉnh cầu Hoàng thượng lấy lại tự do cho Lâm Tĩnh Xu.

 

 

Loading...