Chạm để tắt
Chạm để tắt

GIẢ THIÊN KIM BỊ CẢ NHÀ ĐỌC TÂM, BỖNG TRỞ THÀNH CON CƯNG - CHƯƠNG 3: NGƯỜI CHỒNG TRÊN DANH NGHĨA

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-08-15 22:58:55
Lượt xem: 474

Trước khi Thời Mặc đến, bà đã tìm rất nhiều giáo viên lễ nghi đến để giúp cô nàng bỏ đi những thói quen cũ.

Bà đã dành nhiều công sức để mong đợi ngày Thời Mặc có một diện mạo hoàn toàn mới, để có thể đưa cô ra ngoài dự tiệc, gặp gỡ những người đàn ông ưu tú trong giới thượng lưu.

Thẩm Ngọc Uyển tốn công nuôi dạy hai cô con gái, chỉ mong rằng sau này họ có thể gả vào những gia đình quyền thế hơn nhà họ Thời, giúp gia tộc họ ngày càng phát triển.

“Mặc Mặc, đợi mai các anh con về, mẹ sẽ dẫn con đi gặp họ.”

Thẩm Ngọc Uyển nói xong câu cuối, bà dứt khoát xoay người rời đi, không thèm để ý đến phản ưng của Thời Mặc.

【Tại sao không cho chị đẹp ra ngoài ở? (Cầm khăn tay) (Khóc lóc) Chị biết không, ngôi nhà rộng lớn này như một cái lồng giam sang trọng, vây hãm em lại.】

【Không ngờ bây giờ người buồn lại có thêm chị đẹp nữa, hu hu hu.】

【Đúng là trên con đường trở thành mỹ nhân, luôn có nhiều trở ngại như thế này. (Bất lực xua tay)】

Thời An trong lòng phát điên. Cô vốn định tìm cơ hội để ra ngoài ở riêng. Nếu không, ở cùng một người như Thẩm phu nhân với tính kiểm soát mạnh mẽ như vậy, tình trạng phát điên của cô sẽ càng nặng thêm.

Nghe thấy tiếng lòng của Thời An, Thời Mặc nhướng cặp mày thanh tú lên, cô không nói gì, nhưng hành động không lên tiếng  phản bác đã ngầm thể hiện - cô sẽ ở lại.

Dựa theo tính cách của mình, Thời Mặc tuyệt đối không bao giờ thỏa hiệp với Thẩm Ngọc Uyển, nhưng hôm nay cô lại nghe được tiếng lòng của Thời An...

Ở lại quan sát một thời gian cũng không tệ, Thời Mặc muốn nhìn xem, rốt cuộc mặt nào mới là con người thật của cô em gái này.

Sau khi Thẩm Ngọc Uyển rời đi, Thời An giả vờ dịu dàng, nở một nụ cười nhẹ với Thời Mặc: “Đã muộn rồi, chị cũng nghỉ sớm đi. Em xin phép đi trước.”

Ai mà biết được, sau khi nghe những lời của Thẩm Ngọc Uyển, Thời Mặc sẽ nghĩ gì về mình.

Nếu ở lại chỉ khiến chị đẹp chán ghét cô thêm, thì cô làm sao thoát khỏi số phận của một nhân vật pháo hôi đây?

Tốt nhất là nhanh chóng rời khỏi nơi này. Mắt không thấy tim không đau! Chắc chị đẹp không nhìn thấy cô, tâm trạng sẽ đỡ hơn chút, sẽ không oán hận cô nữa.

Thời An quay lưng bước xuống lầu, đi thẳng một mạch đến nhà bếp để tìm thức ăn. Trong nguyên tác, Thời An vì để giữ danh tiếng tiểu thư nhà giàu, cô nàng đã luôn tự áp đặt những yêu cầu nghiêm khắc lên bản thân, đặc biệt trong việc ăn uống để giữ vóc dáng.

Hôm nay cô tham gia buổi hòa nhạc, vì để mình trông được thon gọn hơn, nguyên cả ngày cô chỉ ăn duy nhất một phần salad rau vào buổi trưa.

Bây giờ, Thời An cảm thấy mọi tế bào trong cơ thể đều đang gào thét, nếu không bổ sung chất dinh dưỡng, cô sẽ đói đến c.h.ế.t mất thôi.

Cố gắng lê cái thân hình mệt mỏi đến cửa nhà bếp, cô đã ngửi thấy một mùi thơm ngào ngạt từ phòng bếp bay ra.

Mùi hương này trực tiếp đánh thức cơn thèm ăn của cô.

“Hít~ hà”

Ai đó tốt bụng đang nấu ăn vậy nhỉ? Thời An hưng phấn xoa tay, mắt cô sáng rực lên.

Bước vào phòng bếp, cô thấy một chàng trai trẻ đang đứng cạnh bếp, tay cầm một chiếc nồi đất bốc khói nghi ngút, bên trong là món canh thịt thơm lừng. Trên bếp còn có vài bát cháo.

“Ục ục~”

Tiếng bụng cô kêu lên đúng lúc, thu hút sự chú ý của chàng trai.

Ngay khi nhìn thấy cô, chàng trai giật mình, hai tay run lên, làm rơi cái nồi đất xuống đất, vỡ tan tành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/gia-thien-kim-bi-ca-nha-doc-tam-bong-tro-thanh-con-cung/chuong-3-nguoi-chong-tren-danh-nghia.html.]

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương

“!!!”

Thời An bước nhanh về phía trước mặt, cô tiếc nuối nhìn nồi đất vỡ trên sàn.

Cô nhặt lên một mảnh vỡ, vẻ mặt đầy tiếc hận nói: “Tiếc quá, trên này còn có chút thịt chưa kịp vét sạch, là tinh túy cả đấy!”

“Đồ xấu xa! Cô lại muốn làm gì nữa đây?” Chàng trai nhìn Thời An đang ngồi xổm, tức giận hét lên.

“Mấy thứ này là tôi tự bỏ tiền ra mua, không hề đụng đến nguyên liệu nhà cô.”

Thời An bối rối nhìn anh, không hiểu tại sao anh lại tức giận và nói ra những lời khó hiểu như thế.

“Anh đang nói gì vậy? Tôi nghe không hiểu.”

Chàng trai mỉm cười đầy trào phúng: “Hừ, giả vờ mất trí nhớ à? Cô nghĩ tôi là đứa trẻ lên ba à? Giả bộ mất trí tôi liền tin?”

Anh ta nói cực kỳ khó chịu, hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Thời An, rõ ràng sự tức giận trên mặt không phải là giả vờ: “Tôi đã nói đây là đồ tôi mua, cô còn ở đây làm gì, đi đi!”

Anh ta thẳng thừng đuổi khách.

Thời An cố ý ở lại để làm gì? Tất nhiên là vì đồ ăn trên bàn rồi, nhưng với thái độ kháng cự của chàng trai, có lẽ tối nay cô sẽ không được ăn gì cả.

Thời An đứng dậy, nhìn vẻ mặt tái mét của đối phương, trong đầu cô đột nhiên nảy ra một suy đoán.

Cô không ngừng nhớ lại các tình tiết trong nguyên tác, cô chợt phát hiện ra. Trong căn biệt thự sang trọng này, người chán ghét cô không chỉ có mỗi mình thiên kim thật, mà còn có thêm một người nữa. Đó là người chồng trên danh nghĩa của cô.

Cậu thiếu niên này là người hầu đã cùng lớn lên với người đó, hình như tên là Bạch Tịnh. Người giống như tên, làn da cậu trắng trẻo mịn màng, bạch bạch tịnh tịnh.

Trong nguyên tác, người chồng danh nghĩa của Thời An là Tạ Yến Lễ. Do tranh giành quyền lực trong gia tộc, anh đã trở thành một người thực vật sau khi bị chú ruột mình gây ra một vụ tai nạn xe hơi.

Sau đó, chú của Tạ Yến Lễ tìm đến nhà họ Thời, nơi rằng từ nhỏ đã có hôn ước với anh ta, cố ý ép Thời gia gả con gái Thời An cho Tạ Yến Lễ.

Sau đó, lấy lý do muốn "bồi dưỡng tình cảm" với Thời An, bọn họ đã đuổi khéo Tạ Yến Lễ ra khỏi nhà họ Tạ, đưa anh về nhà họ Thời để dưỡng bệnh.

Tạ gia gây áp lực rất lớn, dù Thời An có không muốn đến đâu, cô cũng không thể chống lại gia tộc Tạ. Một gia tộc hùng mạnh của Thủ đô, hoàn toàn vượt xa khả năng mà nhà họ Thời có thể đối phó.

Tạ gia liên tục gây áp lực trong lĩnh vực kinh doanh, cuối cùng Thời An đành phải chấp nhận cuộc hôn nhân này.

Trong lòng Thời An tràn đầy uất hận, khi Tạ Yến Lễ chuyển đến, cô thường xuyên "chăm sóc đặc biệt" cho anh ta.

Mỗi lần đều mang theo một túi kim đủ loại lớn nhỏ, dài ngắn, to nhỏ khác nhau, ân cần châm lên người chồng yêu quý đang hôn mê của mình.

Anh ta đã trở thành người thực vật, dĩ nhiên dù cô có châm hết túi kim anh cũng không có phản ứng gì.

Nhưng đi cây kim trong bọc sau này cũng lòi ra, trong lúc vô tình, cô đã bị người hầu duy nhất đi theo anh ta đến nhà họ Thời - Bạch Tịnh, phát hiện.

Cậu ta lập tức đẩy Thời An ngã xuống, cảnh cáo cô không được đến gần Tạ Yến Lễ nữa.

Bạch Tịnh biết thiếu gia nhà mình hiện đang nằm bất tỉnh trên giường, bọn họ lại bị nhà họ Tạ đuổi ra ngoài, không nơi nương tựa.

Giờ đây chỉ có thể ăn nhờ ở đậu nhà họ Thời, đối với việc Thời An đã làm với thiếu gia nhà mình, cậu không thể đánh, chỉ có thể mắng.

Tạ Yến Lễ tuy là người thực vật nhưng anh vẫn còn ý thức.

Sau này, khi Tạ Yến Lễ tỉnh lại, vì những gì đã trải qua ở Tạ gia và Thời gia, anh ta đã trở nên biến thái, bắt đầu tấn công vô tội vạ lên những người trong gia đình họ Tạ và họ Thời. Kể cả thiên kim thật sự vừa trở về cũng không ngoại lệ, tất cả đều trở thành phản diện lớn nhất trong truyện.

Loading...