Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ĐỨA TRẺ MẮC CHỨNG ĐÒI HỎI QUÁ ĐỘ - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-09-20 19:07:06
Lượt xem: 496

6

Chúng tôi chen vào trong đám người, lúc này Trương Bối Bối đang đứng đối diện với một nữ sinh khác, trong không khí tràn mùi thuốc súng.

 

Lý Lị Địch đầu tiên nhẹ giọng dò hỏi Trương Bối Bối, “Bối Bối, có chuyện gì vậy?”

 

Sau khi con nhỏ kể lại, chúng tôi đại khái hiểu thế này: Sau khi Trương Bối Bối biết được video của nó đang tràn lan trên mạng, nó cảm thấy người xung quanh đều chỉ chỉ trỏ trỏ mình.

 

Đặc biệt là khi bước vào phòng thi, nghe thấy mấy thí sinh ngồi bàn trước nói chuyện với nhau những câu như “Có bệnh!”

 

Nó cảm thấy đang ám chỉ mình..

 

Cho nên trong lúc thi, khi thí sinh kia ấn vào đầu bấm của bút chì 2B, Trương Bối Bối giơ tay ý kiến:

 

“Thầy ơi, bạn ấy đang gây rối, phát ra âm thanh, làm ảnh hưởng em làm bài.”

 

Các giáo viên đều nghiêm túc coi thi, bọn họ thấy những hành vi mà Trương Bối Bối nói bất thường nhưng lại rất bình thường, cho nên họ không tán thành.

 

Thí sinh kia làm bài xong thì nằm lên bàn ngủ, Trương Bối Bối càng cho rằng người kia là một đứa học dốt..

 

Bởi vậy sau khi thi xong, Trương Bối Bối lại bắt đầu náo loạn, đến mức cùng thí sinh kia cãi tay đôi.

 

Nó ở dưới lầu lôi kéo thí sinh kia, chửi ầm lên: “Tại mày vẫn luôn ấn ấn đầu bút làm ảnh hưởng tới tao! Mày có biết như vậy sẽ làm ảnh hưởng thành tích của tao không! Nhất định là mày ghét tao, cho nên cố ý làm như vậy!”

 

“Cậu khi đi thi không dùng bút à? Cậu có giỏi thì biểu diễn cho tôi xem tay không viết chữ đi nào!” Đối phương trả lời lại một cách mỉa mai.

 

Vì thế hai người bùng phát lên mà mắng chửi nhau, những thí sinh vừa mới thi xong nghe được động tĩnh, mọi người vây xem ngày càng nhiều mới tạo thành cục diện như hiện tại

 

💌Nếu bạn muốn tham gia edit thì liên hệ [FB: Cần 1 ly cafe mỗi ngày] nhé, mình rất vui nếu chúng ta trở thành đồng đội của nhau. 💌

Trương Khải và Lý Lị Địch vội vàng an ủi Trương Bối Bối, không rảnh bận tâm chung quanh.

 

Nhưng từ thảo luận của những học sinh chung quanh tôi đã biết được, người trước mắt là học thần của trường Nhất Trung- Phương Dịch Văn, hàng năm đều xếp hạng đầu của bảng vàng danh dự, sinh viên dự bị của Thanh Bắc

 

Thật ra Trương Bối Bối thành tích cũng khá tốt, nhưng cũng không tới mức quá giỏi, trên cơ bản trong các kỳ thi cũng có thể nằm trong top 10.

 

Chỉ là không chịu nổi mẹ và chị dâu từ nhỏ đến lớn mỗi ngày đều khen: “Bối Bối nhà mình thật thông minh!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/dua-tre-mac-chung-doi-hoi-qua-do-azyv/chuong-6.html.]

 

“Bối Bối là hạt giống tốt của Thanh Hoa Bắc Đại! Thật lợi hại!”

 

“Đứa bé có đòi hỏi quá độ thì trí thông minh cũng cao!”

 

......

 

Giữa những lời khen ngợi nồng nhiệt, Trương Bối Bối lạc lối, cho rằng mình là Văn Khúc Tinh hạ phàm.

 

Phương thần trong lời đồn, là người có thể đạt được 740/750 điểm, vậy xem ra, Trương Bối Bối đúng thật là đang ăn vạ.

 

“Tao nói cho mày, dù mày có giở trò như thế nào, thì cũng không bằng tao.” Trương Bối Bối vô cùng đắc ý nói.

 

“Phải không?” Học sinh giỏi Phương thần trong lời đồn lên tiếng, “Chúng ta cược xem ai thi tốt hơn, thế nào?”

 

“A, mày làm đươc một nửa thì ngủ, còn muốn thi tốt? Tao nói cho mày biết, bình thường tao thi đều khoảng 650, loại học dốt như mày có từng đạt được điểm này chưa?”

 

Phương Dịch Văn không nói gì, Trương Bối Bối lại khiêu khích: “Như thế nào? Học sinh dốt thi được bao nhiêu, 400? 500? Trước nay chưa thấy điểm cao như vậy đi? Bây giờ mày cuối đầu nhận sai, tao có thể suy xét tha thứ.”

 

Phương Dịch Văn bình tĩnh mà liếc Trương Bối Bối, ngay sau đó báo ra số điểm làm mọi người há hốc mồm.

“740”

 

“Mày nói cái gì?!”

 

“Tao nói, tao dự đoán, 740.”

 

Những con số từ miệng Phương Dịch Văn thốt ra, đều đập mạnh vào mặt Trương Bối Bối, làm nó thẹn quá thành giận.

 

“Cái gì? Mày nói nhảm cái gì vậy! Mày đừng có không biết tự lượng sức mình!”

 

Trương Bối Bối vẻ mặt không thể tin tưởng, trào phúng nói: “Ai mà không muốn điểm cao, không đạt được thì mới biết mất mặt!”

 

“Đến lúc mày thua cũng rất mất mặt nha!” Phương Dịch Văn cười hì hì nói.

 

Loading...