Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đổi thay - 3

Cập nhật lúc: 2024-09-30 21:13:27
Lượt xem: 1,229

Khi biết cuộc gọi đúng là điện thoại cố định của cục cảnh sát địa phương, anh ta sững sờ, trong mắt hiện lên chút đau lòng, anh ta lẩm bẩm: “Làm sao có thể... không thể nào..."

Rồi cả người loạng choạng.

“Ông chủ, ông không sao chứ?”

Dì Vương muốn tiến lên đỡ anh ta nhưng anh ta lại xua tay đuổi bà đi.

Sau đó anh ta mím chặt môi, cau mày sải bước về phía cửa.

7

Linh hồn tôi theo anh ta lên xe.

Tôi nhìn thấy anh ta ngồi ở ghế lái, hai tay nắm chặt vô lăng, hai mắt đột nhiên đỏ lên: “Cô làm sao có thể chết, làm sao, thầy bói nói cô mệnh lớn, cô sẽ sống lâu hơn tôi.”

“Cô tốt nhất đừng lừa tôi, bằng không...”

Tôi không khỏi cười khẩymột tiếng, có lừa hay không, bây giờ còn có ý nghĩa gì?

Anh ta nghiến răng, không nói thêm câu nào rồi đạp ga phóng đi.

Thông thường lái xe đến đồn cảnh sát mất 20 phút, nhưng hôm nay anh ta chỉ mất hơn 10 phút.

Sau khi giải thích mục đích của mình với cảnh sát, Quý Yến Minh nhanh chóng được dẫn đến nhà xác.

Nói cũng hơi buồn cười, dù c.h.ế.t rồi nhưng nhìn t.h.i t.h.ể phủ vải trắng trong nhà xác tôi vẫn có chút sợ hãi. Tôi vô thức nắm chặt tay, không dám nhìn thẳng.

Quý Yến Minh cũng rất căng thẳng, anh ta đứng rất lâu trước t.h.i t.h.ể và không chịu nhấc tấm vải trắng lên, sau đó cười khẩynói: “Cô ấy làm sao có thể chết, nhất định có nhầm lẫn.”

“Vợ chồng chúng tôi trước đó có cãi nhau, cô ấy nhất định sẽ không tự sát.”

Rồi Quý Yến Minh định đi ra ngoài, nhưng bị một trong những nhân viên cảnh sát ngăn lại: “Anh hãy hợp tác với cuộc điều tra của chúng tôi.”

Sau khi cảnh sát nói xong, Quý Yến Minh định nhấc tấm vải trắng lên thì bị người này nắm lấy cổ tay.

Quý Yến Minh trầm giọng nói, sắc mặt lạnh lùng đáng sợ: “Tôi tự mình xem.”

Tôi muốn thò đầu qua xem mình c.h.ế.t như thế nào, nhưng ai biết, vừa vén tấm vải trắng lên sau, Quý Yến Minh vội vàng che lại, lui về phía sau mấy bước.

“Không thể nào... làm sao có thể?”

Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với mình, tôi chỉ mơ hồ nhớ rằng mình hình như đã trải qua một vụ tai nạn xe hơi.

Nhưng phản ứng của Quý Yến Minh bây giờ khiến tôi hơi sợ hãi.

Hình dạng khi c.h.ế.t của tôi như thế nào nhỉ?

Nhìn thấy một cái ly bên cạnh, tôi lướt qua để xem mình trông như thế nào, nhưng không có hình ảnh phản chiếu trên ly.

Tôi không thể nhìn thấy chính mình ngay bây giờ.

Quý Yến Minh nhắm mắt lại hỏi: “Chuyện gì xảy ra?”

Viên cảnh sát bên cạnh tiếc nuối nói: “Tai nạn giao thông.”

8

Hóa ra tôi c.h.ế.t vì bị tai nạn giao thông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/doi-thay/3.html.]

Thông qua cuộc trò chuyện giữa Quý Yến Minh và cảnh sát, tôi đã mơ hồ hình dung ra sự việc.

Sau khi bị một chiếc ô tô đ.â.m phải, tôi bị kéo lê hàng chục mét. Không chỉ nửa khuôn mặt bị thối rữa hoàn toàn mà xương cũng bị gãy nhiều chỗ. Nói chung, không thể bằng vài lời mà khái quát được.

Quý Yến Minh nghe xong lời này, sắc mặt tái nhợt, sau đó không tự chủ được nắm lấy cổ áo viên cảnh sát hỏi: “Tài xế đâu? Tài xế đâu!”

Viên cảnh sát khẽ cau mày: “Anh nên bình tĩnh lại, chúng tôi vẫn đang truy bắt tài xế gây tai nạn, cho chúng tôi thêm một chút thời gian, chúng tôi sẽ tìm ra ngay.”

“Sắp tìm được rồi, chính là còn chưa tìm được!”

Quý Yến Minh gầm gừ, sau đó sững người một lúc, và vẻ mặt mất kiểm soát của anh dần trở lại bình thường.

“Bây giờ t.h.i t.h.ể đã được nhận, tôi có thể đưa cô ấy về nhà không?”

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Hai viên cảnh sát nhìn nhau gật đầu. Ngay sau đó, t.h.i t.h.ể tôi được đưa về nhà tang lễ.

Tôi thấy anh ta nói với nhân viên nhà tang lễ: “Dù tốn bao nhiêu thời gian và sức lực, tôi hy vọng cô ấy có thể khôi phục lại hình dáng ban đầu”.

Tôi không biết nếu câu cuối cùng là nói với chính mình.

“Cô ấy rất sợ xấu, mỗi lần ở nhà, tôi đều thấy cô ấy trang điểm.”

Khi đó, tôi đều trang điểm cho anh ta nhìn. Cho dù tôi có xấu xí trước mặt người khác như thế nào, tôi vẫn hy vọng trước mặt anh ta tôi trở lên hoàn hảo hơn.

Thật đáng tiếc khi bây giờ, tôi lại trở thành một cái xác không thể nhận diện.

Sau khi giải thích, anh ta đi ra ngoài.

Vương Thu Doanh bất ngờ đến và lao thẳng vào cái xác của tôi.

Quý Yến Minh nhất thời không có phản ứng, cô ấy đã đến cạnh tôi.

9

"Tại sao chuyện này lại xảy ra? Tại sao...

"Tớ đã sớm nói rồi, anh ta là người đàn ông vô tâm, cậu lại không nghe.”

Nói xong, cô ấy quay đầu nhìn Quý Yến Minh khóc lớn: "Ai cho phép anh mang Hà Hứa đi?"

Nhìn thấy Vương Thu Doanh khóc như thế này, trái tim tôi tan nát.

Cô ấy lau nước mắt, nước mũi trên người tôi, Quý Yến Minh phản ứng nhanh chóng kéo cô ấy ra: "Đừng chạm vào cô ấy."

Có lẽ là quá khó chịu, Vương Thu Doanh đã khóc đến mức sắp suy sụp, cuối cùng ngã vào vòng tay anh ta và hỏi: "Nếu không yêu cô ấy, tại sao anh lại cưới cô ấy?"

"Trả lời tôi..."

Quý Yến Minh đẩy cô ấy ra, há miệng không nói gì.

Vương Thu Doanh nhìn anh ta với đôi mắt đỏ hoe vì khóc và hỏi: "Cô ấy đã chết, giờ anh đã hài lòng chưa?"

Quý Yến Minh cau mày: "Ý của cô là gì?"

"Anh còn không hiểu ý của tôi? Bây giờ Hà Hứa đã chết, anh có thể tự do qua lại cùng Tiết Đình Đình, đó chẳng phải là mong muốn của anh sao?"

 

Loading...