Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ĐỜI ĐỜI KIẾP KIẾP YÊU EM - Chương 855

Cập nhật lúc: 2024-10-01 10:05:53
Lượt xem: 0

Diệp Kiều cũng không để ý tới anh ta, cùng phụ giúp Hoa Nhụy, Alex, tối nay bọn họ muốn ăn lẩu, mấy năm này Hoa Nhụy ở nước ngoài, rất thèm các loại nấm ở nhà, hôm nay cô ấy tự mình đi ra chợ chọn lựa một ít để về nhúng nồi lẩu. Nhìn thấy bọn họ đang rất vui vẻ bận rộn ăn uống, Diệp Thành đứng sững ở đó, tức cũng không được, vui cũng không xong!

Hai mắt mang theo sự đam chọc, chăm chú nhìn người đàn ông xa lạ lôi thôi lếch thếch kia!

Nhưng Diệp Đại Thành Tử anh ta vẫn có chút tự mình biết mình, lúc đầu là anh ta có lỗi với Hoa Nhụy trước, mặt mũi đâu lại đuổi bạn bè của cô ấy!

Thấy bọn họ ngồi xuống trêu đùa nhau, anh ta cũng ngồi xuống.

"Anh em, cậu ở đâu vậy?" Diệp Đại Thành Tử mở hai chai bia, đưa cho Alex một chai, dáng vẻ rất nghiêm túc nói.

Alex tiếp nhận chai bia, chạm chai cùng với anh ta, ngửa đầu lên uống.

Hoa Nhụy cảnh giác nhìn hai người đàn ông đối diện, Diệp Kiều thì cười, đẩy cô ấy đang thất thần: "Nhìn dáng vẻ khẩn trương của cậu này!"

"Anh em tôi, tôi là, người Hongkong? Canada? Hay là nước Mỹ? Tôi cũng không biết được, đi đâu cũng là nhà, là một người lang thang!" Alex tuỳ tiện mở đầu cuộc trò chuyện, vừa uống rượu vừa nói.

Người lang thang?

Thoạt nhìn liền nhận ra một bộ dạng nghèo túng!

Lần này trong lòng Diệp Thành yên tâm hơn phân nửa!

Trên sân thượng gió mát thổi qua, mùi nồi lẩu phảng phất, hai nam hai nữ uống rượu, ăn lẩu, vừa ăn vừa trò chuyện.

"Hoa Nhụy, thật nhớ Tùng Nhung quê của các cậu..."

"Tớ cũng nhớ! Dự định năm mới, đưa Mộc Mộc về thăm mẹ của tớ một chút." Hoa Nhụy cười nói, đối với quê hương, nỗi nhớ duy nhất chính là mẹ. Về phần cô ấy đối với bố và anh trai mất trí kia, thật vất vả mới hết nghiện ma túy, được Diệp Thành an bài đến xưởng Xuân Thành làm việc, đây cũng là việc mà Diệp Kiều nói với cô ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/doi-doi-kiep-kiep-yeu-em/chuong-855.html.]

Mấy năm này Diệp Thành cũng để ý đến mẹ, xem như mẹ vợ mà chiếu cố, các ngày lễ ngày tết đều sẽ cho người qua thăm hỏi, bản thân anh ta có cơ hội, cũng sẽ đích thân tới thăm bà ấy, lấy thân phận con rể.

Theo như lời Diệp Kiều nói, số lần Diệp Thành gặp mẹ của cô ấy, còn nhiều hơn so với số lần anh ta gặp cha mẹ ruột!

Người nhà họ Diệp nổi tiếng không thể uống rượu, bao gồm cả Đại lão gia Diệp Thành này, uống hai chai bia, mặt liền đỏ, dáng vẻ gần say, Diệp Kiều cũng giống vậy, đã đứng ở lan can ban công nhìn cảnh đêm.

Mà Hoa Nhụy, trời sinh tửu lượng giỏi.

Alex cũng uống rất trâu.

"Hoa Nhụy, nhìn thấy một mảnh kia, một mảnh đất trống bên lề đường này, tất cả đều là của nhà họ Kiều tớ!" Diệp Kiều đứng ở một bên ban công, ngắm nhìn một mảnh đất cách đó không xa, say khướt nói, dáng vẻ chính mình chỉ tay đánh xuống giang sơn chi thế, Hoa Nhụy đi tới, Alex đứng ở bên cạnh người Diệp Kiều, cũng ngắm nhìn.

"Nhà họ Kiều, thật hay giả vậy? !"

"Đương nhiên là thật, lừa gạt cậu làm gì? Năm đó, sau khi toàn bộ tài sản của anh Kiêu cho tớ, tớ liền mua đất, lúc ấy rất rẻ đó, hiện tại giá bao nhiêu... Sau mấy năm nữa lại là giá gì..." Diệp Kiều dứt lời, đắc ý cười.

Alex nhìn Diệp Kiều nói một mảnh đất trống này, híp mắt: "Là một nơi tốt! Bán không?"

"Không bán! Tớ giữ lại nó, chờ đến Olympic 2008 qua đi, giá nhà tăng vọt, nhà họ Kiều tớ liền phát phát phát!" Diệp Kiều ngửa mặt lên trời cười to nói, đáng tiếc kiếp trước, cô là trong tù nhìn thấy giá nhà tăng vọt như thế nào.

Kiều gia uống say rồi sao? Làm sao cô biết Olympic xong, giá nhà sẽ tăng vọt, giá phòng đã mắc như vậy, còn có thể tăng thế nào ?

Hoa Nhụy không hiểu ra sao, còn có Alex, nói giống như một kẻ lang thang như anh ta có thể mua được!

Cố Diệp Phi

Diệp Thành thật sự uống đến say không còn biết gì, được Alex hỗ trợ dìu vào phòng bên, gian phòng của cậu ta, mà phòng của Hoa Nhụy đã bị Diệp Kiều chiếm đoạt!

"Alex! Không cho phép cậu đụng vào người đàn ông của tớ!" Sau khi Hoa Nhụy vào phòng khách, vừa vặn thấy Alex đặt Diệp Thành ở trên thân, cô ấy nghiêm nghị nói.

Loading...