Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ĐỜI ĐỜI KIẾP KIẾP YÊU EM - Chương 487

Cập nhật lúc: 2024-09-28 15:41:02
Lượt xem: 2

Anh đến rồi……

Cô biết anh sẽ đến!

Trái tim đang nhảy vọt lên đến cổ họng của Diệp Kiều cuối cùng cũng bình yên trở lại, sức lực cuối cùng cũng cạn kiệt, cả người cô lảo đảo sắp ngã……

Nhìn thấy viên đạn lao về phía mình, A Uy theo bản năng ngồi xổm xuống, ôm đầu né tránh, mũi tiêm cũng chưa kịp đ.â.m vào cánh tay của Diệp Kiều đã rơi xuống đất!

Còn Diệp Trăn Trăn đứng ngây người, khẩu s.ú.n.g trong tay không cầm vững được nữa, thật ra khẩu s.ú.n.g kia không có đạn!

Cô ta nhìn về phía cửa, một người đàn ông lạnh lùng, tàn nhẫn đội mũ lưỡi trai đen, tay cầm s.ú.n.g đứng sừng sững ở đó, giống như kỵ sĩ cứu công chúa mà bước đến……

Anh không nói lời nào, chỉ xoay người lại, kéo cửa cuốn xuống, một chân dẫm đóng cửa lại, rồi xoay người và sải bước về phía bọn họ. Mặc dù anh im lặng không nói gì, nhưng toàn thân tràn đầy sát khí!

Lục Bắc Kiêu, anh muốn đại khai sát giới!

Diệp Trăn Trăn sợ đến mức lùi về phía sau, cô ta không nhìn thấy khuôn mặt dưới vành nón, “A… A Uy! Đánh!”

“Các người đều cùng nhào lên đánh anh ta cho tôi!” Diệp Trăn Trăn lần nữa hét lên, từng bước lùi về phía cầu thang.

Lúc này, mười mấy tên côn đồ tay cầm gậy bóng chày từ trên lầu hai chạy xuống. Trước khi họ chạy xuống, Lục Bắc Kiêu cầm s.ú.n.g trên tay hoàn toàn không để bọn họ vào mắt, anh vội vàng đi thẳng đến bóng dáng mảnh mai, lảo đảo sắp ngã xuống!

Khi Diệp Kiều chuẩn bị ngã xuống, lưng cô được cánh tay rắn chắc của anh vững vàng ôm lấy, ngay lập tức, cảm giác ấm áp và an toàn bao quanh cô.

“Anh Kiêu…… Anh đến rồi…….” Em biết, anh sẽ đến……

Cố Diệp Phi

Cô dựa vào lồng n.g.ự.c anh, cảm nhận được hơi thở nam tính và nóng bỏng trên người anh……

Khi nhìn thấy cô, ánh mắt vốn lạnh lùng liền trở nên mãnh liệt và rực lửa!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/doi-doi-kiep-kiep-yeu-em/chuong-487.html.]

Anh nhìn thấy mồ hôi trên mặt và dấu bàn tay trên má cô!

Những tên côn đồ kia đã bao vây hai người họ.

“Ngoan, đêm nay, tất cả bọn họ đều không trốn thoát được!” Anh nhấn mạnh từng chữ, nắm lấy tay cô, mở lòng bàn tay ra rồi đặt khẩu s.ú.n.g lục mà anh mang theo vào lòng bàn tay cô, “Muốn nổ s.ú.n.g không? Anh đã dạy em rồi! Nếu bất kỳ đám súc sinh không có mắt nào dám đánh em, em cứ g.i.ế.c chúng! Anh có đặc quyền, em cứ việc nổ súng! Đừng sợ hậu quả!”

“Ừ……!” Diệp Kiều trả lời. Cô cầm thật chặt s.ú.n.g của anh, trên khẩu s.ú.n.g lục đó vẫn còn hơi ấm cơ thể anh.

“Đánh đi! Đừng sợ anh ta!” Diệp Trăn Trăn đã lùi đến chân cầu thang, mặc dù trong lòng rất sợ nhưng cô ta vẫn vô cùng kiêu ngạo nói.

Cô ta không tin một mình Lục Bắc Kiêu, còn thêm gánh nặng kia vẫn có thể đánh thắng được đám côn đồ của cô ta, lính đặc chủng thì như thế nào?!

“Cô chỉ, chúng ta mau rời đi thôi!” A Uy chỉ cảm thấy người đến không có ý tốt, sợ sẽ xảy ra chuyện, lúc này rời đi vẫn còn kịp.

Anh ta không biết rằng người đàn ông dùng mũi chân hất một trong những cây gậy bóng chày đang nằm rải rác trên mặt đất vào trong tay kia chính là lính đặc chủng xuất sắc nhất của Đại đội đặc chủng Huyết Lang, hai năm trước, thủ lĩnh của họ đã bị anh truy đuổi, hành hạ đến chết!

Nếu anh ta biết, đêm nay nhất định sẽ không giúp Diệp Trăn Trăn làm chuyện ngu xuẩn như thế này, tuy nhiên, tất cả đã quá muộn!

“Đi cái b*p! Chúng ta vẫn còn người, gọi tất cả đến đây, cùng nhào lên!” Diệp Trăn Trăn tiếp tục kiêu ngạo nói, nếu cô ta rút lui thì rất có lỗi với danh hiệu con gái của thủ lĩnh tập đoàn khủng bố!

“Tất cả mọi người đến đây!” Đám người trước đó bị Diệp Kiều đánh đến mức căn bản không đứng dậy nổi, còn ngã thành một đống hỗn loạn!

Trong lúc nói chuyện, A Uy nhìn thấy Lục Bắc Kiêu trực tiếp tấn công những tên côn đồ, từng người từng người ngã xuống đất, người đàn ông này, quá đáng sợ! Khi anh bước vào đây, không nói đến chuyện một người cũng không mang theo, còn kéo cửa cuốn lên!

Hai tên côn đồ cường tráng tay cầm gậy bóng chày nhào về phía Lục Bắc Kiêu, anh lại trực tiếp cầm gậy lên, sau khi bất ngờ nắm lấy nó liền tặng đối phương một cây gậy!

“A Uy! Nổ súng! Bắn anh ta!” Mắt thấy Lục Bắc Kiêu bị đánh gục, Diệp Trăn Trăn lớn tiếng ra lệnh, A Uy lập tức rút s.ú.n.g ra!

Nghe thấy giọng nói của Diệp Trăn Trăn, Lục Bắc Kiêu xoay người sau đó anh ném cây gậy bóng chày trong tay về phía bọn họ!

Loading...