Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ĐỜI ĐỜI KIẾP KIẾP YÊU EM - Chương 1248

Cập nhật lúc: 2024-10-03 19:01:04
Lượt xem: 0

Ưu Ưu vừa muốn hỏi đây là cái gì, chai “Ấn Độ thần du” trong tay bị Đường Thiếu Đình cầm lấy trả về cho ông chú trung niên, “Ông giữ lại tự mình dùng đi!”

Anh trợn mặt nhìn ông chú kia một cái, thật không có mặt nhìn, anh mà còn cần thuốc tráng dương sao?

“Anh Đình, đó là cái gì vậy?” Ưu Ưu giống như cô gái không biết chuyện đời, đối với thế giới của người trường thành tràn ngập lòng hiếu kỳ.

Đường Thiếu Đình cúi người, thân mật dán sát tai cô nói, “Nhóc à, đừng giả vờ ngây thơ, cứ giả vờ chú càng bắt nạt hơn, đem em khi dể đến chết!”

Nhìn cô như cô thỏ trắng ngây thơ trong ngực, Đường Thiếu Đình có chút không quen, cái yêu tinh nhiệt tình phóng túng kia đâu mất rồi?

Thật là tiểu công dể thương.

“Anh bắt nạt em như thế nào?” Ưu Ưu biết còn cố hỏi, đôi mắt to cố ý nhìn về phía anh phóng điện.

Yết hầu của người đàn ông trượt lên trượt xuống, nhìn cô như muốn thiêu đốt, “ Ưu Ưu, anh xem chắc tối nay em muốn c.h.ế.t ở trên giường rồi!”

Ô ô ô … thật đáng sợ nha!

Ưu Ưu cảm giác trái tim nhỏ của mình như muốn vọt lên tận cổ, nhìn anh nhanh nhẹn tính tiền xong, cầm theo túi hàng kéo cô rời đi.

Lúc đi qua phố ăn vặt, sợ cô đói, kiên nhẫn cùng cô nhét đầy bao tử.

….

Thịt Kho Tàu cùng Cơm Trắng nghe thấy tiếng động vội chạy ra cửa mừng, lúc Ưu Ưu đi vào, hai đứa nó ngồi xổm xuống ngoẹo đầu sang bên nhìn cô như muốn hỏi, “Sao mẹ lại đến đây?”

Ưu Ưu lùi lại liền muốn rời đi.

“Ưu Ưu, em muốn đi đâu?” Anh Trầm giọng ngữ khí không tốt hỏi.

Cố Diệp Phi

Cô muốn lâm trận bỏ chạy sao?

Đáng tiếc, muộn rồi.

“Thì về nhà em, suýt chút nữa quên mất đã bị anh đuổi ra ngoài.” Ưu Ưu kiêu ngạo nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/doi-doi-kiep-kiep-yeu-em/chuong-1248.html.]

!!!

Cô gái nhỏ đang ghi thù đây mà!

Anh nghiến răng, cười cười kéo cô lại, “ Về sau đây chính là chổ ở của em mãi mãi, Thịt Kho Tàu, Cơm Trắng.”

Hai con ch.ó nghe tiếng anh gọi liền chạy qua, vẫy vẫy cái đuôi nhà cha hiền, đợi cha hiền phát cơm chó.

“Gọi mẹ đi!” Đường Thiếu Đình nhìn hai con ch.ó nói, tay chỉ về phía Ưu Ưu.

Hai con ch.ó ngoẹo đầu nhìn Ưu Ưu, rất không nể mặt.

Ưu Ưu tức giận đến mức muốn quay người đi, bị anh kéo lại hôn một cái lên mặt, “Mở to hai con mắt của chúng mày, đây là mẹ của chúng mày, về sau chỉ có hai đưa bị đuổi ra khỏi nhà, em thì không. Em là nữ chủ nhân ở đây!”

Anh thế mà lại ngược đãi chó!

Ha ha ha!

Cuối cùng thì nông nô đã có thể vùng lên ca hát!

“Còn nữa, có thể nói em là nam chủ nhân ở đây!” Ưu Ưu cố ý đùa dai, “Trước kia em là một anh chàng đẹp trai đó...”

!!!

Đường Thiếu Đình đen mặt, cô còn muốn làm tiểu công, mơ đi!

….

Vừa mới vào phòng ngủ, đèn chưa kịp mở anh đã đẩy cô lên cánh cửa, vừa hôn vừa mân mê bù vào khoảng thời gian nhớ nhung mấy ngày nay.

Mặc dù vẫn là cô gái không có nhiều kinh nghiệm, nhưng qua những điều trước đây thì giờ kỹ thuật hôn của cô cũng nâng cao không ít, cùng với nụ hôn cuồng nhiệt của anh, hai người họ xoay một vòng quanh tường, một lúc thì anh bị ép lên tường, một lúc thì là cô.

Trên người cô vẫn mặc đồng phục nhân viên, nhưng mấy cái nút đã bị kéo đứt để lộ ra bờ vai mê người.

“Ông chủ à, quần áo bị anh làm rách, em sẽ không bổi thường đâu đấy...” Ưu Ưu thấp giọng nói.

Ai ngờ anh càng hung hăng cắn rách, “xoẹt xoẹt” một tiếng, áo sơ mi trực tiếp đi đời để lộ bờ n.g.ự.c trong bộ áo lót màu đen.

Loading...