Chạm để tắt
Chạm để tắt

Đọc Tâm Phu Quân Ma Tôn - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-08-01 19:10:52
Lượt xem: 2,467

19

Không ngờ, Ma Tôn quyết tâm không muốn cho ta ra khỏi trướng, bên ngoài mười mấy ma tộc luân phiên canh gác “nội gián” là ta.

Tới tận chiều tối, ta mới tìm được cơ hội lẻn ra ngoài.

Bởi lẽ, ma tộc canh gác đều biến mất.

Ta theo hướng ma khí và linh khí hỗn loạn mà chạy, trên đường gặp phải mấy tên ma tộc lẻ tẻ, liền trực tiếp dùng bùa, trong chớp mắt không còn gì ngoài tro bụi.

Trước mặt là từng trận gió mát, sau lưng là tiếng nổ vang rền.

Tới gần chiến trường, ta mới hiểu vì sao ma tộc canh giữ quanh trướng đều biến mất.

Bọn chúng đều nằm la liệt dưới tàn tích, cụt tay gãy chân, mặt mũi bẩn thỉu khiến ta cảm thấy khó chịu.

“Liêu Thương—— hôm nay! Ta sẽ thay tiên giới tiêu diệt ngươi, đồ nội gián yêu tộc!”

Tiếng này, là của Lâu Khí.

Nhờ che chắn của vật cản xung quanh, ta lẻn tới phía sau đại quân ma tộc.

Ma Tôn vốn lạnh lùng cao quý giờ đây tóc tai bù xù, quỳ một chân trên đất, lồng n.g.ự.c phập phồng mạnh mẽ khiến đôi tai thỏ trên đầu không ngừng run rẩy.

Khoan đã, tai thỏ?

“Liêu Thương, mọi thứ đã kết thúc, yêu tộc đã kết thúc, ma tộc cũng nên kết thúc rồi.” Lâu Khí mũi kiếm chỉ thẳng vào cổ Ma Tôn, cắt đứt một lọn tóc rơi xuống trước mặt hắn.

“Hừ.” Ma Tôn chống trường thương, loạng choạng đứng dậy, khuôn mặt tái nhợt hiện lên một tầng đỏ bất thường, “Đây là, lời ‘hứa’ của ngươi sao?”

Lâu Khí nhíu mày: “Ta từng hứa với nàng, nhất định sẽ cứu nàng ra ngoài.”

“Khụ khụ,” Ma Tôn cười đến ho ra tiếng, khóe môi trào m.á.u tươi, nhưng hắn lại không mấy để tâm, dùng mu bàn tay lau đi, “Vậy sao? Vậy còn phải xem ta—— có đồng ý không.”

Hai người họ cứ thế nói bóng gió, binh khí tương giao, tia lửa b.ắ.n ra tứ phía.

Nhưng rõ ràng, Ma Tôn rơi vào thế hạ phong.

Thấy trên người Ma Tôn vết thương ngày càng nhiều, suýt chút nữa không giữ nổi trường thương trong tay, phiên bản chibi của Ma Tôn vẫn còn đứng bên cạnh chửi bới.

“Đồ vô sỉ! Dám dòm ngó phu nhân của ta! Tiểu tam! Ta không g.i.ế.c ngươi thì không phải Liêu Thương!”

Tình cảnh nhất thời trở nên hỗn loạn.

20

Chúng nhân tiên môn nào thấy qua trường cảnh này? Đường đường Ma Tôn và đệ nhất nhân tiên môn đánh nhau như chính thất xé tiểu tam, chuyên nhắm vào mặt mà động thủ.

Chớ nói chúng nhân tiên môn, ngay cả yêu tộc hung tàn cũng chưa thấy qua loại đánh nhau này.

“Trời đất ơi, thiếu chủ đang vì phu nhân mà tranh đoạt sao?”

Đột nhiên, một âm giọng xa lạ lọt vào tai, hóa ra là một phiên bản chibi của yêu tộc, tròn tròn mập mập, điềm nhiên mà khoanh tay quan sát.

“Hay lắm! Đánh vào mặt! Lên đi thiếu chủ! Cào nát mặt hắn!”

……

Ta bỗng nhiên hiểu rõ tính cách của Ma Tôn đến từ đâu.

Thì ra, hình ảnh chibi phiên bản mập mạp kia chính là Trưởng lão Yêu tộc tại nơi này.

Không thể để bọn họ tiếp tục đánh nhau nữa.

"Ngừng tay."

Một tiếng quát bỗng nhiên từ đâu vang lên, khiến hai người đang giao chiến giữa không trung đột nhiên cứng đờ, rơi thẳng xuống đất tạo thành hai cái hố lớn.

Tô Uyển Nhi không tin nổi, quay đầu nhìn về phía ta.

"Thời Tự, ngươi, ngươi chẳng phải là..."

"Nàng này chẳng phải là người câm sao? Sao lại có thể nói chuyện được?"

"Chuyện quái quỷ gì vừa xảy ra vậy!"

"Lừa gạt người khác sao? Hay là kịch bản lỗi rồi?!"

Tô Uyển Nhi mở to miệng, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc.

Không chỉ nàng, mà tất cả những người trong tông môn ta quen biết cũng đều trừng mắt nhìn.

"Nhứ Nhứ! Sao con lại ở đây?" Mẫu thân ta nhìn thấy ta, liền vội vàng chạy tới, lo lắng nắm chặt lấy vai ta mà xem xét.

Ta an ủi, vỗ nhẹ vào tay bà, lắc đầu rồi tiến về phía hố của Ma Tôn.

Đến bên cạnh hắn, ta tùy tiện lau tay vào váy.

Sờ lên khuôn mặt nóng bỏng của Ma Tôn, tiện tay lau đi vết m.á.u trên trán hắn.

"Không sao nữa rồi."

Một luồng sức mạnh kỳ dị từ tay ta truyền vào cơ thể Ma Tôn, nơi nó đi qua, sinh cơ bừng bừng, mọi đau đớn tan biến.

Ta mở miệng muốn nói gì đó, nhưng hắn nhanh chóng che miệng ta lại.

"Được rồi, đủ rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/doc-tam-phu-quan-ma-ton/chuong-6.html.]

Giọng hắn run rẩy, ta rất lấy làm lạ, rõ ràng đã dùng ngôn linh để chữa trị cho hắn rồi mà.

Ma Tôn phiên bản chibi thay hắn nói ra điều trong lòng.

"Đừng nói nữa, đừng nói nữa! Phu nhân chúng ta không nói nữa! Ta rất sợ! Ta rất tốt! Sẽ không sao đâu! Nương tử đừng dùng ngôn linh nữa!"

Thì ra Ma Tôn biết ta là người sử dụng ngôn linh?

21

Tô Uyển Nhi im lặng nhìn màn bình luận trực tiếp, khuôn mặt lúc sáng lúc tối.

Lâu Khí nằm trong hố cũng không nói lời nào, cũng không có phản ứng.

"Thời Tự" Ma Tôn quỳ trên đất, lần đầu tiên ôm lấy vai ta, giọng nói nhỏ đến mức khó nghe, "nàng không nên đến."

"Nương tử, đây là cuộc chiến của nam nhân chúng ta, nàng cứ yên tâm đứng một bên nhìn ta đánh bại đối phương!"

Ma Tôn phiên bản chibi đầy tự tin chống nạnh kiêu ngạo.

Ta lắc đầu, xoa mái tóc rối bù của hắn, không kịp đề phòng chạm phải ánh mắt muốn g.i.ế.c người của phụ thân từ phía bên kia.

Ta cười nịnh nọt, rồi mạnh mẽ kéo Ma Tôn lại, dùng tay xoay người hắn về phía khác.

Nơi Trưởng lão Yêu tộc đang ẩn náu.

Dường như Ma Tôn và ta đã tâm ý tương thông, lập tức lao đến, kéo con chồn đất đang trốn trong đất lên.

"Ôi trời! Ôi trời! Thiếu chủ tha mạng! Đuôi của lão đứt mất rồi!"

Con chồn đất giả bộ đáng thương, ánh mắt lại chuyển động không ngừng giữa ta và Ma Tôn.

Chồn đất phiên bản chibi thì cười khúc khích, bịt miệng: "Hehe, gặp được chính chủ rồi, chỉ là thiếu chủ thỏ con hơi nhỏ mọn."

Bị một đám người vây quanh, con chồn đất ngoan ngoãn ngồi xổm xuống đất, kể về nguyên nhân Yêu tộc xâm nhập.

Nghe xong, mọi người đều cảm thấy mơ hồ.

"Ý ngươi là, Yêu tộc không có ý định tấn công Tiên giới? Chỉ là muốn mừng lễ trưởng thành của Thiếu chủ?"

"Đúng vậy, chúng ta đâu có ngu, một chọi hai sao mà đấu nổi?"

"Vậy trận chiến ban đầu có ý nghĩa gì?"

"Ngươi đánh ta trước, lại không cho ta phản kháng à?"

"Vậy, vậy thiếu chủ của các ngươi sao lại chạy đến Tiên giới?"

"Thiếu niên ai chẳng có giấc mộng khó nói thành lời, thích học theo hồ ly tinh báo ân, chúng ta cũng bó tay."

"…"

Nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn về phía Ma Tôn trở nên phức tạp.

Con chồn đất không quan tâm đến ánh mắt xấu hổ muốn c.h.ế.t của Ma Tôn, lại bổ sung thêm một câu: "Thiếu chủ cần chú ý thân thể nha, lúc động phòng không thể vận động quá mức—"

Ma Tôn phiên bản chibi giận dữ: "Câm miệng a a a a—"

22

Trận đại chiến Tiên Ma Yêu cứ thế kết thúc trong mơ hồ.

Nhưng việc Ma Tôn báo ân ta vẫn chưa rõ ràng.

"Không có gì để nói." Ta đã theo đuôi Ma Tôn mười mấy ngày rồi, câu trả lời của Ma Tôn vẫn chỉ có mỗi câu này.

Nhưng, Ma Tôn phiên bản chibi lại trả lời cho ta đầy đủ toàn bộ câu chuyện.

Nghe nói năm xưa ta nhặt được Ma Tôn lúc còn là con thỏ con trong bếp, cứu hắn khỏi lưỡi dao, hình ảnh anh dũng của ta đã khắc sâu trong tâm trí của Ma Tôn, từ đó hắn quyết tâm báo ân.

Hắn học theo hồ ly tinh săn bắt gà, bị gà mổ vào đầu, ta sợ quá mà khóc, vô tình dùng ngôn linh.

Kết quả vì ta yếu quá mà biểu diễn cho Ma Tôn xem cảnh ta thổ huyết hôn mê.

Vì vậy, Ma Tôn quyết định từ ngày đó sẽ lấy thân báo đáp.

Ma Tôn bình tĩnh gấp xếp quần áo phơi khô của ta, xếp gọn gàng trên đầu giường, còn vây quanh bằng áo ngoài của ta.

Như vậy, giống như thỏ làm ổ.

Ma Tôn phiên bản chibi mọc lại tai và đuôi thỏ, nằm trong đống quần áo, hít một hơi thật sâu, hài lòng cuộn mình lại.

"Mùi hương của phu nhân thơm quá, thật an tâm."

Thấy ta vẫn chưa đi, Ma Tôn dừng tay, bất lực nhìn ta: "Thời Tự, ta—"

Vẫn là lời cũ.

Ta không nhịn được, bước tới, nhanh chóng bịt miệng hắn, ghé sát tai hắn thì thầm:

"Gọi ta là Nhứ Nhứ."

Hôm đó, Ma Tôn gọi Nhứ Nhứ suốt một ngày.

Đêm đó, Ma Tôn bứt lông thỏ suốt một đêm.

[Hoàn]

Loading...