Chạm để tắt
Chạm để tắt

Đình viện thâm thâm - 29

Cập nhật lúc: 2024-06-13 10:06:45
Lượt xem: 271

“À... à...” Trong thoáng chốc, ta xấu hổ đến mức không nói nên lời, chỉ trả lời lung tung.

“Ta thấy ngươi là một người khiến người ta yêu thích, không giống với những nàng dâu chịu tủi phận kia.” Nàng cũng không để ý ta thất lễ, vẫn cười híp mắt nói: “Hay là chúng ta làm bạn, sau này ngươi hãy thường xuyên tới tìm ta chơi?”

“Được.” Ta cũng không giả vờ, đồng ý rất nhanh.

Chúc Thế Anh là một cô nương chân thành cởi mở, làm bạn với nàng, hẳn là rất thú vị.

Còn một chuyện nữa, nàng là biểu tỷ của Nam Ninh Vương, ngày sau... Cũng có thể âm thầm nhận được chút tin tức của chàng.

Sau nhiều lần uống lưỡi, cuối cùng ta cũng hỏi ra: “Ta nghe Hứa Thế Bình nhắc tới Nam Ninh Vương mấy lần, không biết hắn là nhân vật như thế nào?”

“Ngươi muốn nghe sao?” Chúc Thế Anh nhướng mày nhìn ta.

“Ừ.” Ta gật đầu, giấu đi sự ngượng ngùng trong lòng.

“Đừng nghe người ngoài ba hoa chích chòe, nói cái gì mà Vương gia được sủng ái nhất, trên thực tế chính là một người đi một con đường đến bóng tối.” Chúc Thế Anh tùy tiện ngồi xuống trước mặt ta, ta ngượng ngùng không dám cúi đầu, đành phải ngẩng đầu nhìn nàng.

Nàng nhìn ta đầy ý tứ, lại nói: “Nhất là khi xác định được một cô nương, m.ó.c t.i.m móc phổi chỉ mong nàng sống tốt.

Một câu như thế này khiến mặt ta không khỏi nóng lên.

Ta tránh ánh mắt của nàng, chuyển đề tài: “Nam Ninh Vương tặng quà như vậy, không biết đáp tạ thế nào.”

“Nếu ngươi thật sự muốn đáp tạ, tặng một vật ngươi thích là được rồi.” Chúc Thế Anh tựa vào lan can: “Một cái khăn, một cây trâm, hắn không câu nệ cái gì, ngươi xem tặng là được.”

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Ta không biết trả lời như thế nào, nhất thời trầm mặc xuống.

Thanh Mai bỗng nhiên ở bên ngoài kêu lên: “Phu nhân, Đại phu nhân gọi người trở về.”

Trong lòng thở phào nhẹ nhõm, may mắn Thanh Mai giải vây cho ta.

Ta nhìn Chúc Thế Anh cười nói: “Ta cáo từ trước.”

“Đi đi đi đi, đừng quên tới tìm ta, nếu không ta sẽ xử lý ngươi.” Nàng khoát tay.

Dọc theo đường đi, Đại phu nhân mặt mày mây đen dày đặc, hận không đuổi ta ra khỏi Hầu phủ ngay.

“Hôm nay ngươi cũng rất hiểu quy tắc.” Nàng quái gở quét mắt nhìn ta: “Giả điếc giả câm ngồi đó như con rối gỗ. Thế nào, muốn người khác thay ngươi bất bình sao? Hay là ngươi cũng cảm thấy, là ta cố ý xin xỏ ngươi?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/dinh-vien-tham-tham/29.html.]

“Hôm nay nếu con có chỗ nào không khéo léo, đại phu nhân giáo huấn con là được rồi, đừng làm hỏng thân thể của mình.”

Đại phu nhân thở dài, nặng nề hừ một tiếng, cười khẩy nói: “Ngươi sẽ giả ngu sao. Ngươi cái gì cũng không biết, về sau cũng đừng nghĩ đến chuyện quản gia nữa, thành thật ở trong viện của ngươi đi. Khi nào thì suy nghĩ cẩn thận, hãy đến nói lại với ta cho tốt.”

Bà ta muốn dùng quyền quản gia ép ta đi vào khuôn khổ, nhưng ta đã không còn là ta trước kia. Ta đã sớm hạ quyết tâm, mặc kệ Hầu phủ rách nát này.

Nhưng mà cũng không thể mặc bà ta an bài, nếu truyền ra ngoài ta tam quan không ổn, giống như là ta không tôn trưởng bối.

“Đại Phu nhân thông cảm cho con thân thể yếu đuối, không cho con quản gia, trong lòng con rất cảm kích.” Ta chân thành nhìn bà ta: “Nhưng cũng không đến mức ngày ngày ở trong viện, tóm lại phải tới thỉnh an người. Huống hồ, còn phải lui tới với các phu nhân, tiểu thư, không đi xã giao, sẽ đắc tội với người khác.”

“Ồ, ngươi nói xem, là phu nhân, tiểu thư nhà ai.” Bà ta chế giễu nhìn ta, nhận định ta không biết danh môn quý nữ gì, chẳng qua là ngụy trang lừa gạt bà ta.

“Hôm nay con nói chuyện với phu nhân Lý tướng quân ở trong hoa viên, nàng cảm thấy hai người chúng con rất hợp ý, mời con đến quý phủ của nàng chơi.” Ta cười khanh khách nói.

Ý tứ trong lời nói rõ ràng, bà ta dám nhốt ta, ta dám thả ra tin tức, Đại phu nhân Hầu phủ là mẹ chồng tra tấn con dâu.

Lý phu nhân Chúc Thế Anh có quyền thế có địa vị như vậy, thanh danh của nàng khẳng định không giữ được.

Đại phu nhân không nghĩ tới ta thật sự kết giao với phu nhân như vậy, nói không nên lời. Bà ta tức giận đến tái mét sắc mặt, chén trà trong tay gần như muốn bóp nát.

“Vốn cho rằng cô nương gia thế nhỏ như ngươi ra ngoài, nhiều lắm là ngu xuẩn không biết chuyện. Không ngờ tâm cơ ngươi như thế, dám qua mặt mẹ chồng.”

“Không dám, từ đáy lòng con rất tôn kính đại phu nhân.” Ta khách khí trả lời.

19

Có lẽ là không nắn được gân ta, Đại phu nhân rất là an phận một ít ngày.

Vừa không cho ta đi thỉnh an, cũng không cho ta tới đứng theo quy tắc.

Cuộc sống như vậy vừa hay khiến ta vui vẻ thanh nhàn tự tại.

Chuyện duy nhất không được hoàn mỹ chính là Hứa Thế Bình vẫn dính ở chỗ này, ta giả bệnh cũng không thể ngăn cản hắn trở về trong viện ngủ.

Tuy không làm chuyện phu thê nhưng chung quy không được tự nhiên, bảo đảm một ngày nào đó hắn sẽ phát cuồng, làm chuyện vượt rào.

Đêm tân hôn là cực hạn lớn nhất ta có thể dễ dàng tha thứ cho hắn, những thứ khác không cần nghĩ. Sớm tạo ra một cái viện nhỏ của mình, ngăn trở Hứa Thế Bình mới tốt.

Ta miễn cưỡng thưởng thức hoa tai ngọc nhỏ trên tay, câu được câu không nghĩ đến cuộc sống sau này.

Loading...