Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Di ngôn quy tắc của chị gái - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-10-05 10:05:46
Lượt xem: 5

“Có chuyện gì vậy chị?” Em gái không hiểu gì, ngước mắt nhìn tôi.

“Không có gì, chúng ta mau chạy thôi!” Tôi quay đầu, không để ý đến khuôn mặt nhăn nhúm của đứa bé kia nữa.

“Á!” Em gái đột nhiên hét lên.

Từ khóe mắt, tôi thấy đứa bé đó đang cắn vào vai em. Chiếc váy trắng của em dần chuyển thành màu đỏ, m áu nhỏ xuống từng giọt trên cầu thang bê tông.

Tôi hiểu rằng, đứa bé đáng sợ đó đang ngăn cản tôi và em gái về nhà.

“Đ))au quá.” Em gái buông tay tôi ra, ngồi xổm xuống, mặt đ&au đ’ớn ôm vai: “Em không chạy nổi nữa!”

“Không được!” Tôi căng thẳng hét lên: “Không chạy chúng ta sẽ ch..ết!”

“Đau lắm, chỉ cần cử động thôi cũng đủ c.h.ế.t rồi.” Em gái lắc đầu, thở dốc.

Tôi lo lắng nhìn lên, chỉ còn một tầng nữa là đến nhà.

Nhà không bật đèn, cánh cửa đỏ mở ra ngoài, giống như một cái hố đen sâu thẳm.

“Chị, chị đi trước đi.” Em gái vừa khóc vừa cố gắng vặn mình, cố gắng gỡ đứa bé trên vai xuống. Nhưng đứa bé dường như đã dính chặt vào d—a th ịt em, không sao gỡ xuống được.

“Đừng kéo dài thời gian nữa!” Tôi giơ tay, lần đầu tiên t//át vào mặt em gái.

Em đau đớn đứng lên, mắt đỏ hoe đẩy tôi một cái. Tôi ngã xuống đất, tay bị bê tông làm trầy xước.

Đ au đ((ớn khơi dậy cơn giận trong tôi, tôi không nói thêm lời nào, kéo em chạy.

Bố đã ch ết, mẹ đã thay đổi, tôi thực sự không muốn mất đi em gái duy nhất của mình.

Khi chúng tôi lên đến tầng ba, đèn hành lang sáng lên. Ánh sáng yếu ớt rơi xuống cửa nhà, lờ mờ nhìn thấy một đôi chân trong chiếc váy đỏ. Đó là đôi chân không đi giày, trắng bệch như chân cừu, trắng đến đáng sợ.

Tôi căng thẳng kéo tay em gái, chạy vào nhà.

Phụp.

Đèn trong nhà cũng bật lên. Trong ánh sáng chói lòa, mẹ mặc chiếc váy đỏ, chân trần, không biểu cảm bưng một cái đĩa.

Bà mấp máy môi: “Ăn cơm đi.”

Trong đĩa là thịt, được cắt thành từng lát mỏng, trắng xám, chồng chất lên nhau.

“Mẹ, chúng con phải đi ngủ thôi!”

Tôi kéo em gái về phòng ngủ.

Nằm trên chiếc giường mềm mại, tôi nhắm chặt mắt, thở phào nhẹ nhõm.

Thật may mắn, trong phút cuối cùng, chúng tôi đã tuân thủ quy tắc trong tin nhắn, về nhà và nằm lên giường.

Lúc này, tôi hoàn toàn tin vào quy tắc. Bởi vì khi chúng tôi về nhà, đứa bé trên lưng em gái lại trở thành con búp bê với b.í.m tóc. Vai em cũng không có dấu vết bị cắn.

"Chị..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/di-ngon-quy-tac-cua-chi-gai/chuong-3.html.]

Trà Sữa Tiên Sinh

Em vừa nằm xuống, khẽ gọi tôi.

Tôi vội đặt tay lên môi em, ra hiệu im lặng.

Em không nói thêm gì nữa. Tôi mở tay em ra, viết từng nét lên lòng bàn tay em: "Nhớ tin nhắn của chị hai!"

Câu thứ ba trong tin nhắn của chị hai: "Trước 10 giờ phải về nhà, về nhà rồi phải lên giường ngủ ngay!"

Theo hướng dẫn của chị, chỉ cần chúng tôi ngủ, tối nay sẽ an toàn.

Lúc này, tiếng vỡ vụn và xoay tròn vang lên. Âm thanh này không xa lạ gì với tôi. Khi ăn chân gà hầm của mẹ, tôi thường bẻ gãy xư))ơng chân gà, để x₫ương đ âm thủ ng da thịt rồi ăn.

Nhưng bây giờ, tiếng xư”ơng và d//a nghe rất chói tai, như tiếng x!ương người bị tách ra...

Mồ hôi lạnh chảy đầy trán, tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y em gái, không dám buông lỏng.

"Chi."

Em lại lên tiếng, giọng khàn khàn, đầy sợ hãi và đau đớn: "Đồng hồ của em chậm hơn thời gian chuẩn một phút.”

Tim tôi thắt lại.

Nghĩa là chúng tôi không kịp về nhà trước 10 giờ. Vậy nên âm thanh kỳ lạ bên tai tôi bây giờ là hình phạt vì không tuân thủ quy tắc sao?

Không! Không đúng, hình phạt chắc chắn không nhẹ nhàng như vậy.

Bởi vì tay em đã không còn xươ..ng.

Vừa rồi tôi còn nắm tay em, nhưng xư//ơng trong tay em đột nhiên biến mất. Cảm giác khi nắm tay em bây giờ mềm mại, như đang năm túi nước ấm bằng nhựa.

Tôi hoảng sợ, vội sờ vào bụng, tay, vai em... Không có ngoại lệ, dưới da em không còn dấu vết của xươ₫ng.

Tôi hoảng hốt mở mắt. Nhìn thấy bên cạnh là một cái x//ác. Đây là một cái x))ác bị rút hết xươ!ng, trông như một bộ d//a ngườ i được bọc nước, mềm nhũn trên giường.

Đó là em gái tôi.

Lúc này, em không còn xinh đẹp như trước, khuôn mặt như cát chảy rút xuống, che khuất ngũ quan, trông nhăn nhúm và mềm nhũn.

"Chị"

Em cố mở to mắt, lớp da chồng lên nhau cuối cùng cũng để lộ một đường màu đen.

Đó là đồ ng t??ử của em. Em nói một cách mơ hồ: "Đừng... tin.."

Em chưa kịp nói hết câu.

Phụp.

Một tiếng vang lên.

Đèn hình hoa trên trần nhà rơi xuống.

Không lệch đi đâu, rơi thẳng vào đầu em gái. M))áu đỏ và não trắng b.ắ.n lên người tôi...

#trasuatiensinh

Loading...