Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại A Hoàn - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-05-24 20:02:55
Lượt xem: 6,230

"Bình thường Tam cô cô chải đầu cho tiểu thư đã xin phép về quê rồi, nghe nói là về bế cháu trai!" Ta vừa xoa đầu cho tiểu thư vừa nói.

 

Sắc mặt tiểu thư dần dịu lại: "Đây là chuyện vui, ngươi nhớ lát nữa nhắc nhở Lý ma ma một tiếng, gửi một phong bao lì xì cho tam cô cô."

 

"Oa, nghe thôi nô tỳ đã thấy hâm mộ rồi! Không biết ai có phúc khí như vậy mà gặp được chủ tử như tiểu thư." Ta vừa định cầm lược chải đầu cho tiểu thư thì tiểu thư đã giữ c.h.ặ.t t.a.y ta.

 

"Đi tìm Như Ý tới chải đầu cho ta, ta còn không biết tay nghề của ngươi sao?" Tiểu thư nhìn vào gương đồng liếc ta một cái: "Nếu ngươi làm ta đau, ta lại không nỡ đánh ngươi, chẳng phải lại tự chuốc khổ vào thân à."

 

Ta giả vờ ấm ức nói: "Tiểu thư, nô tỳ đã luyện tập nghiêm túc rồi."

 

"Ta còn không biết ngươi ư?" Cằm tiểu thư hơi hếch lên: "Cái trâm đó cho ngươi đấy, nhìn thôi là ta đã thấy xui xẻo."

 

Ta vội vàng nhận lấy trâm vàng, cười nói: "Tạ tiểu thư ban thưởng, nô tỳ sẽ đi tìm Như Ý chải đầu cho tiểu thư, hôm nay dự hội thưởng mai, tiểu thư chắc chắn sẽ xinh đẹp khiến đám công tử kia không thể rời mắt."

 

Tiểu thư cười mắng: "Đi đi đi, ngày nào cũng chỉ biết trêu chọc ta."

 

Tiểu thư năm nay mười sáu tuổi, đúng là độ tuổi đẹp như hoa. Theo lẽ thường, đến tuổi cập kê thì phải định hôn ước.

 

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Nhưng lão gia và phu nhân thương con gái nên không muốn gả viên minh châu trên tay đi sớm, liền ngăn cản những người đến cầu hôn, nhất quyết giữ tiểu thư thêm một năm.

 

Ta thường nghĩ không biết người nam nhân như thế nào mới xứng với tiểu thư, mặc dù có thể thấy được những nét giống lão gia và phu nhân trên khuôn mặt tiểu thư nhưng nhan sắc tuyệt trần của tiểu thư thực sự không biết thừa hưởng từ ai.

 

Nghe lão gia nói, tiểu thư có thể giống dòng dõi của tổ mẫu, đó là một tuyệt đại mỹ nhân nổi tiếng khắp thiên hạ, ngay cả khi tổ phụ qua đời, tổ mẫu đã ngoài năm mươi tuổi vẫn được rất nhiều vương công quý tộc theo đuổi, tổ mẫu phiền quá nên trốn vào Thanh Sơn Am, chuyện này mới thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/dai-a-hoan/chuong-4.html.]

 

Gần đây, tiểu thư mới biết yêu nên mê mẩn truyện, ta thường trèo tường đi mua sách cho tiểu thư, tiểu thư cũng thường kéo ta cùng xem, cùng ta thảo luận về tình tiết trong sách.

 

Ta còn nhỏ nên không hiểu lắm về những chuyện yêu hận tình thù này nhưng nhiệm vụ học chữ đã bị trì hoãn mấy năm nay lại tiến triển vượt bậc.

 

Dù sao thì chỉ có biết chữ mới có thể đọc hết truyện và cùng tiểu thư thảo luận về nội dung trong đó.

 

Ta đã hỏi tiểu thư: "Tiểu thư thích kiểu nam nhân như thế nào, có ai vừa mắt người trong số nhiều truyện như vậy không?"

 

Tiểu thư buông tóc dài còn hơi ướt xuống vai, nằm sấp đọc truyện trong tay: "Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy."

 

"Vậy nếu tiểu thư không thích người đó thì sao?"

 

Tiểu thư từ từ đóng sách lại: "Vì phụ thân bảo ta phải gả cho người đó thì chắc chắn là có lý do của người. Có lẽ là để tiếp nối vinh quang của gia tộc, hoặc để con đường làm quan của bề trên được thuận lợi, ta chỉ là người bị che đầu bằng khăn đỏ mà thôi."

 

Nghe xong ta thấy hơi chua xót: "Vậy thì tâm ý của tiểu thư không quan trọng sao?"

 

Tiểu thư ra hiệu cho ta lại gần ngồi cạnh: "Không thích thì có gì không tốt chứ? Hắn có tam thê tứ thiếp thì ta cũng không buồn, hắn đối xử lạnh nhạt với ta thì ta cũng không quan tâm. Chỉ cần ta ngồi vững vị trí chủ mẫu, nắm trong tay quyền cai quản gia đình, ta vẫn có được sự kiêu hãnh và phẩm giá của mình."

 

Ta biết mình hơi quá phận nhưng vẫn nhẹ nhàng ôm tiểu thư: "Nhưng mà các tiểu thiếp kia vẫn sẽ bắt nạt tiểu thư."

 

Ta chỉ nghe tiểu thư hừ lạnh: "Những tiểu thiếp không sinh con còn không bằng nha hoàn gần gũi bên người chủ mẫu, sinh con thì sao chứ, con cái còn không phải là về tay chính thất phu nhân sao."

 

Loading...