Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại A Hoàn - Chương 21

Cập nhật lúc: 2024-05-24 20:22:53
Lượt xem: 6,869

5

 

Cuối cùng ta cũng lên ngôi hoàng đế nhưng ta không thể lập Tri Lan làm hoàng hậu.

 

Đây là giao dịch ban đầu giữa ta và Tả thừa tướng.

 

Nhưng Thẩm tướng quân lại an ủi ta: "Nếu bệ hạ còn muốn hoàng cung không thiếu gạch ngói thì đừng lập Tri Lan làm hoàng hậu."

 

Nhà Thẩm tướng quân đều là người nghĩ thoáng, vui vẻ là quan trọng nhất.

 

Ta phong Tri Lan làm quý phi, nàng ấy cũng vui mừng khôn xiết, nàng ấy thích người khác gọi nàng là Quý phi nương nương.

 

Ta cũng biết độc sủng hậu cung không tốt nhưng hậu cung ba nghìn người thì tốt sao? Ít nhất thì con cái của ta đều là con ruột.

 

Bất kể ta kiểm soát thế nào, lời đồn đại cuối cùng cũng truyền đến tai Tri Lan, Tri Lan vốn là người vô tư, không để ý chút nào.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

 

Nhưng từ sau khi Tướng quân phu nhân vào cung thăm Tri Lan, mọi thứ đã trở nên... vô cùng tuyệt vời!

 

Cảm ơn mẫu thân đại nhân! Chúc cả nhà thăng quan phát tài!

 

Tri Lan nghe người khác gọi nàng là yêu phi, nàng ấy lại cố tình biến danh hiệu này thành sự thật.

 

Không giống với các tiểu thư khuê các khác, Tri Lan hoạt bát, lại ăn uống tốt, vì vậy cả người nàng ấy đều tỏa sáng. Da dẻ hồng hào, mái tóc mềm mại, đường cong cơ thể cũng rất đẹp. Mọi người đều nói Quý phi nương nương có dung mạo nghiêng nước nghiêng thành nhưng theo ta thì không chỉ là vấn đề nhan sắc, mà là sức sống và sự tươi tắn tỏa ra từ bên trong.

 

Từ khi Tri Lan đam mê làm yêu phi, ta thực sự không thể chống cự được, mặc dù nàng không phải hồ ly tinh nhưng quả thực có chút bản lĩnh.

 

Nhưng nàng vốn chỉ thích nhất thời, rất nhanh đã từ bỏ, nàng nói vẫn không thích làm yêu phi, quả nhiên muốn làm sụp đổ một quốc gia cần một sức mạnh bền bỉ.

 

Có lẽ do Tri Lan làm yêu phi quá chăm chỉ, nàng đã mang thai, nếu không phải Lý ma ma kinh nghiệm phong phú thì đứa con gái đáng yêu của ta đã bị nàng và nha hoàn ngốc nghếch bên cạnh coi là đồ ăn khó tiêu rồi.

 

Hôm đó, lần đầu tiên ta nói chuyện với nàng về chuyện của chúng ta, nàng gả cho ta lâu như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên nàng khóc, ta sợ hết hồn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/dai-a-hoan/chuong-21.html.]

Nhưng sau ngày hôm đó, trong mắt Tri Lan đã có bóng dáng ta.

 

6

 

Sau khi Triệu hoàng hậu qua đời, ta đã nâng vị trí của Tri Lan lên, không ai phản đối, chủ yếu là trong hậu cung cũng chẳng còn ai khác.

 

Cao mỹ nhân và Huệ tần nghe nói ta muốn đuổi hai người họ ra khỏi cung thì khá không tình nguyện, nói rằng trên đời này có được việc nằm không ăn không mà có hưởng thì hiếm lắm, cuối cùng ta đành phải cho không ít tiền thì họ mới vui vẻ rời đi.

 

Tri Lan mất vì bệnh vào một mùa đông, ta rất bình tĩnh chấp nhận sự ra đi của nàng. Tri Lan là con người, con người thì sẽ có sinh lão bệnh tử.

 

Khi còn sống thì đối xử tốt với nàng, khi c h ế t rồi thì mọi thứ đều không còn nữa. Phụ hoàng của ta thường bắt đầu nhớ nhung và đau buồn sau khi một số phi tần qua đời. Không biết là đang diễn trò cho ai xem.

 

Có người nói hoàng đế có tất cả mọi thứ trên đời nhưng ta chưa bao giờ coi Tri Lan là đồ vật của mình, nàng luôn tự do như một chú bướm, dáng vẻ đẹp nhất của nàng chính là để nàng tự do.

 

Nàng chọn dừng chân trên lòng bàn tay ta, đó là vinh hạnh của ta.

 

Người ma ma bên cạnh Tri Lan xin ta cho nàng ta đi theo nàng. Ta từ chối.

 

Ta còn chưa nói đến chuyện c h ế t theo, c h ế t rồi mới được hợp táng, xem ra nàng ta nghĩ hay lắm, ta đã sớm thấy nàng ta không vừa mắt rồi, ta đoán chuyện kim châm m.ô.n.g là do nàng ta làm.

 

Cuối cùng, người ma ma đó đã đi theo các ni cô tụng kinh vào cung, lúc nàng ta từ biệt đã tặng cho ta một cây trâm vàng.

 

Nàng ta nói đây là cây trâm vàng mà Tri Lan thưởng cho khi nàng ta mười sáu tuổi, giờ đây nàng ta đã dứt hết mọi niệm tưởng của thế gian, hy vọng ta có thể nấu chảy vàng để làm một cái khóa trường thọ, thay nàng ta tặng cho đứa con sắp chào đời của công chúa.

 

"Gặp được tiểu thư là chuyện may mắn nhất trong cuộc đời này của ta." Nàng ta nói.

 

"Ta cũng vậy."

 

Nàng ta không tự xưng là nô tỳ, ta cũng không tự xưng là trẫm.

 

Từ khi chia tay, không còn ai trong cung này kể cho ta nghe chuyện về nàng nữa.

 

Loading...