Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại A Hoàn - Chương 18

Cập nhật lúc: 2024-05-24 20:21:41
Lượt xem: 7,285

Phải nói rằng đặt tên là một nghệ thuật, Thành Vương thật sự đã thành công, lột xác trở thành Hoàng đế.

 

Hỉ Nhi cứ gọi "nương nương", ta nghe thích lắm!

 

Nhưng phải nói phòng ngự thiện thật sự là đồ bỏ, Hoàng đế vẫn đến cung của ta ăn cơm hàng ngày, tiện thể ngủ luôn, lần này sủng hạnh không đều rồi.

 

Tiếp khách ăn, tiếp khách uống, tiếp khách nói chuyện, tiếp khách chơi, tiếp khách ngủ.

 

Chưa từng nghe nói có phi tần nào công việc nhiều như vậy.

 

Nhưng cha và ca ca ta cũng nhờ ta mà được thăng quan tiến chức.

 

Ta vênh váo trước mặt ca ca ta: "Nam nhân học hành có ích gì, còn không phải nhờ muội muội gả tốt."

 

Nếu không phải vì ta là quý phi nương nương, ca ca chắc chắn sẽ ném ta xuống ao sen.

 

Ca ca ta bảo ta gần đây đừng quá kiêu ngạo trong cung, cha ta không biết đã bị làm khó làm dễ bao nhiêu lần rồi.

 

Ta có trói Hoàng đế hay hạ thuốc Hoàng đế đâu, chân ở trên người hắn thì ta quản được sao.

 

Ban đầu ta không muốn để ý đến lời đồn trong cung nhưng càng truyền càng quá đáng.

 

Đã không thể làm sáng tỏ lời đồn thì cứ để nó thành sự thật, ít ra còn thấy không oan ức.

 

Ta chăm chỉ nghiên cứu sách nhỏ, cộng thêm sự hiểu biết của bản thân về yêu phi, mơ hồ lĩnh hội được một chút tinh túy.

 

Hoàng đế lúc đầu hơi kinh ngạc nhưng sau đó vẫn phối hợp với ta rất tốt.

 

Cuối cùng Hoàng đế không trở thành hôn quân nhưng làm ta mệt muốn c h ế t.

 

Vài tháng sau ta có chút chán ăn, ta và Hỉ Nhi đều cho rằng là ăn không tiêu nhưng Lý ma ma lại kiên quyết yêu cầu thái y đến xem.

 

Vì vậy ta trở thành phi tần đầu tiên trong hậu cung có thai, chuyện này trong hậu cung luôn truyền đi rất nhanh, Cao mỹ nhân và Huệ tần vội vã chạy đến.

 

Câu đầu tiên của Huệ tần là: "Đứa bé là của ai?"

 

Cao quý nhân tiếp lời: "Hoàng đế biết không?"

 

Ta nói: "Lời này không thể nói bừa, đương nhiên là long thai."

 

Hai người họ trao đổi ánh mắt với nhau, Huệ tần nói một câu khiến ta kinh ngạc vạn năm: "Người và Hoàng đế thật sự ngủ với nhau à?"

 

Sao thế, còn có thể giả ngủ à... Trời ạ, khó trách từ khi gả vào ta mệt như vậy, mọi việc đều do một mình ta làm rồi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/dai-a-hoan/chuong-18.html.]

 

Đang nói thì Hoàng đế đến, vị Hoàng đế không bao giờ biểu lộ tình cảm đã xoa bụng ta vẫn còn phẳng lì, hiếm khi nở một nụ cười.

 

Cao mỹ nhân và Huệ tần đến rầm rộ, đi thì lặng lẽ không tiếng động, đến nỗi ta muốn giữ hai người làm chứng cũng không được.

 

Ta nói: "Hoàng đế, ngài thật sự chỉ muốn vắt kiệt một con cừu thôi sao! Người thật lợi hại!"

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

 

Hoàng đế phản ứng lại được ta đang nói gì: "Không phải là nàng không muốn thứ mà người khác đã đụng vào sao?"

 

Ta ngẩn người, sau đó đột nhiên rơi nước mắt, ta tưởng rằng cả đời giàu sang là do trời thương nhưng có lẽ ta thật sự là đứa trẻ được trời thiên vị, nó đã ban cho ta mọi thứ tốt đẹp trên đời này.

 

6

 

Sau khi làm mẹ, ta dần thu bớt tính tình ngang bướng của mình, nhìn đứa con gái giống hệt ta mới biết hồi nhỏ ta thật sự rất đáng ghét.

 

Nhưng Hỉ Nhi lại nói: "Ôi, chỉ cần nó nũng nịu là tim nô tỳ tan chảy ngay."

 

Ta có sức đề kháng bẩm sinh với nhan sắc nên những chiêu trò của con bé đó đều vô dụng với ta.

 

Nhưng Hoàng đế thì không được, hận không thể hái cả sao trên trời xuống cho đứa nhóc hỗn xược này.

 

Nghĩ lại cũng hợp lý thôi, ta quậy phá vô lý như vậy mà hắn cũng chịu đựng mấy chục năm, huống chi là con gái ruột.

 

Người già thường hay nhớ lại chuyện cũ, ta cũng hỏi Hỉ Nhi về chuyện trước đây, nàng kể cho ta như truyện cổ tích, ta nghe mà thấy chua xót.

 

Nhưng Hỉ Nhi lại nói: "Gặp được tiểu thư là chuyện tốt nhất trong đời ta."

 

Ta ngậm thìa vàng mà sinh ra, sinh ra tốt, gả tốt, dù vào cung làm quý phi mà vẫn có thể một đời một kiếp một đôi, giờ thì con cái đủ đầy.

 

Còn Hỉ Nhi thì hoàn toàn khác ta, nàng không nên cả đời chỉ quanh quẩn bên ta.

 

Ta muốn sắp xếp cho Hỉ Nhi một cuộc hôn nhân phù hợp, để nàng ra khỏi cung, cuộc đời nàng còn rất dài, nên đi trải nghiệm cuộc sống khác.

 

Nhưng Hỉ Nhi lại nói: "Ta chọn sống cuộc đời mình như vậy, nữ tử không nhất thiết phải lấy chồng, cũng không nhất thiết phải được yêu mới có ý nghĩa."

 

Lời của Hỉ Nhi khiến ta bừng tỉnh, hình như ở trong cung lâu rồi, tính tình cũng trở nên cứng nhắc.

 

Ta nói với Hỉ Nhi: "Nếu có kiếp sau, nếu ta vẫn may mắn như vậy thì ta sẽ đổi chỗ với ngươi."

 

Ta cho rằng một cô nương tốt như Hỉ Nhi xứng đáng có được mọi điều tốt đẹp nhất trên đời.

 

Nhưng Hỉ Nhi lại nói: "Nương nương, là mọi điều tốt đẹp nhất trên đời đều chạy đến bên người."

 

Loading...