Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cuối cùng chàng cũng tới cưới thiếp - Phần 9

Cập nhật lúc: 2024-06-18 18:37:40
Lượt xem: 88

"Ngươi muốn hỏi độc gì phải không?

"Gần đây ta quan sát ngươi rất kỹ, không thấy ngươi mang theo thanh đao kia, có lẽ ngươi đại khái cũng đoán được, có độc hạ ở trên đao, cho nên vứt bỏ không dùng, phải không?

“Đáng tiếc, tướng quân biết quá muộn.

“Có phải tướng quân còn muốn biết ta là ai không? Tại sao ta lại muốn g..iết ngươi?

“Đừng nóng vội, ta nhất định sẽ cho ngươi c..hết cho rõ ràng.”

Ta đứng thẳng dậy, vỗ tay: “A Ngô.”

Cửa phòng mở ra, A Ngô túm cổ áo một người ném vào trong phòng. Người nọ bị điểm huyệt không thể động đậy, lăn xuống đất.

Trong lúc đau đớn nhìn thấy ta, khóe mắt hắn muốn nứt ra.

“Kiều Tang Ca? Kiều Tang Ca!”

“Tấn vương điện hạ.” Ta cười vẫy tay với hắn: “Vẫn khỏe chứ?”

33

“Cô nương, bên ngoài đều đã giải quyết xong.” A Ngô theo sát cửa vào, thấp giọng hồi bẩm.

Ta gật đầu, quay lại nhìn Nam Vinh Phụng cứng ngắc như con rối gỗ trên giường.

"Tướng quân nghe hắn gọi ta là gì không?

“Tên ta là Kiều Tang Ca, là phó tướng của Thiên Sách tướng quân Kiều Hoài, cũng là thê tử của chàng.”

Hai mắt hắn đỏ thẫm, không thể động đậy, khóe miệng lại tràn ra một tia m..áu tươi.

Ta nhìn A Ngô khoát tay.

Hắn xách Tấn vương đang cuộn tròn trên mặt đất lên, đối mặt với ta và Nam Vinh Phụng.

Ta rút kiếm trong tay áo ra.

"Tấn vương điện hạ, lúc ngươi nghe tin Kiều Hoài c..hết ở trên chiến trường, ngươi có tâm tình gì?"

“Kiều Tang Ca... " Cả người hắn run rẩy: “Ngươi... ngươi muốn làm gì? Ngươi biết đấy, Kiều Hoài bị hắn...”

Ta cúi người, mũi kiếm đặt lên cổ Nam Vinh Phụng: “Chặt đầu.”

"Vậy thượng tướng quân trả ta một đầu, hẳn là hợp lý chứ?"

“Điện hạ nhìn cho kỹ, Kiều Hoài c..hết như thế này.”

Kiếm c.h.é.m vào huyết mạch, m..áu tươi văng khắp nơi.

Tấn vương bị ép nhìn trực diện phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/cuoi-cung-chang-cung-toi-cuoi-thiep/phan-9.html.]

34

Khi A Ngô buông tay, hắn đã xụi lơ trên mặt đất như một đống bùn nhão.

Ta đem cái đầu vừa mới chặt ném tới trước mặt hắn.

Hắn kêu cũng kêu không được, tê liệt trên mặt đất, sợ hãi tới cực điểm, chỉ có thể nôn khan.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Ta ngồi xổm xuống trước mặt hắn, muốn lau sạch vết m..áu trên tay và trên vạt áo hắn.

“Chậc.” Ta than nhẹ một tiếng: “M..áu nhiều lắm, lau không sạch đâu.”

Hắn nhìn ta như nhìn một con quỷ.

"Kiều..."

Hắn nói không thành câu: “Kiều cô nương... van cầu nàng... cầu xin... tha cho...”

Ta than nhẹ một tiếng: "Ta từ Xương Đô đuổi tới nơi này, ngươi cảm thấy, ta sẽ tha cho ngươi sao?"

Hắn thở dốc kịch liệt, giống như bị người chặn họng, một chữ cũng nói không nên lời.

“Thật ra ngay từ đầu ngươi không nên chạy trốn, ít nhất nếu rơi vào trong tay triều đình, dù tự sát hay bị c.h.ặ.t đ.ầ.u cũng sẽ cực kỳ khoan khoái, cực kỳ dễ chịu. Không giống bây giờ..."

Ta tiến đến bên tai hắn: “Muốn cực kỳ khoan khoái, cực kỳ dễ chịu mà c..hết, cũng không có khả năng đâu.”

35

Lúc ta rời đi, cả gian phòng đều nồng nặc mùi m..áu tanh.

Lúc bước ra cửa ta lảo đảo một bước.

A Ngô muốn đỡ ta, nhìn thấy ta đầy người m..áu tươi, hắn hơi do dự.

Ta làm như không thấy, lướt qua hắn, đi ra ngoài.

Lại một buổi bình minh.

Từ khi A Hoài rời đi, ta đã thấy quá nhiều bình minh như vậy.

Mặt trời đã mọc, ánh ban mai chiếu vào người ta nhưng không có chút hơi ấm nào, có lẽ là bởi vì trái tim của ta, m..áu của ta, đều đã lạnh đi.

Ta đang trong trạng thái thôi miên trong ánh nắng đang lên.

A Hoài, nhìn thấy ta như vậy, chàng sẽ sợ sao?

Ánh sáng của bình minh làm ta hơi choáng váng.

“Cô nương!” A Ngô ở phía sau hoảng hốt, trước mắt ta đã tối sầm.

 

Loading...