Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cung nữ Lâm Bất Cai - 6

Cập nhật lúc: 2024-08-04 18:15:01
Lượt xem: 813

Bây giờ ta có thể được coi là một người có năng lực trong Ngọc Tuyền cung, Linh lung mỉm cười và từ chối số ngân lượng mà ta đưa.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

“Cô cô đề cao nô tỳ rồi, có thể giúp cô cô làm ít việc đã là phước phần của nô tỳ.”

Hơn nửa năm tới lui trong cung, không hiểu thế nào cũng nghe ngóng được nhiều. Linh lung này là một người tâm ý thhắn minh, nhưng chỉ là bởi vì thân phận này của ta nên mới không dám nhận ngân lượng, nếu nhưng một ngày nào đó trong tương lai thân phận của ta không còn như vậy nữa, sợ rằng sẽ không có chuyện này xảy ra.

 

Ta cũng không phải là nhiều tiền tiêu quá, những món lễ vật sinh nhật này là dành cho Lăng Vân Nhi đương nhiên là ta mua bằng ngân lượng của chính mình rồi, vậy nó mới tính là do ta tặng chứ.

Ta lại dúi tiền vào tay nàng ấy, giả vờ giận dữ: “Còn muốn trả lại sao, ta có thiếu mấy đồng lẻ này à? Ta muốn mua da hổ, lỡ mua nhầm thì ta sẽ không vui đâu đấy. “

Lần này Linh lung không trả lại nữa, chỉ cười và nói rằng ta sẽ hài lòng rồi rời đi.

Linh lung quả thật làm việc gì cũng rất giỏi, chiếc lục lạc mua được khiến ta rất hài long.Ta nghĩ nàng ấy chắc đã tự bỏ thêm ngân lượng ra mua.

Ta rất thích âm thanh của chiếc lục lạc này và chắc chắn Lăng Vân Nhi cũng sẽ rất thích, ân tình này của Linh lung ta sẽ nhận, lần sau phải tìm lý do để tạ ơn nàng ấy.

Ngày thứ hai Đông Nguyệt là sinh nhật của Lăng Vân Nhi.

 

Ta dậy sớm rồi cùng Thúy Nhi đợi Lăng Vân Nhi dậy.

Ta nghe nói hôm nay hoàng thượng đã chuẩn bị bữa yến tiệc đặc biệt trong ngự hoa viên cho sinh nhật của Lăng Vân Nhi, vì vậy ta và Thúy Nhi sẽ cùng Lăng Vân Nhi đến ngự hoa viên để tham dự yến tiệc.

Đây là lần đầu tiên sau sáu tháng kể từ khi ta vào cung mà ta thấy hoàng thượng đã làm điều gì đó cho Lăng Vân Nhi.

Chả trách tại sao Lăng Vân Nhi lại thân thiết với Hồ đại nhân đến vậy,đổi lại là người khác thì cũng sẽ cảm thấy như vậy.

Nhưng Lăng Vân Nhi không hề tỏ ra bất mãn gì cả, nàng vui mừng khôn xiết khi biết rằng yến tiệc sẽ có nhiều thức ăn ngon.

Ta chưa từng đến ngự hoa viên lần nào, nhưng xét theo sự quen thuộc của Lăng Vân Nhi, nàng hẳn đã đến đó rất nhiều lần.

Ngự hoa viên để trang trí thêm rất nhiều đèn hoa, bố trí một cách rất tỷ mỷ, chắc hẳn đã tốn không ít công sức.

 

Vừa nhìn đã biết đều là thứ mà Lăng Vân Nhi rất thích, điều này là ta có chút bối rối, xem ra có lẽ hoàng thượng không đến nổi nào lạnh nhạt với Vân Nhi.

Trong lòng đột nhiên có chút tò mò về vị hoàng thượng này

Nhưng dù có tò mò thế nào ta cũng không có gan ngước nhìn lúc hoàng thượng an tọa.

“Hôm nay là sinh nhật của Lăng Vân Nhi, trẫm muốn tổ chức một buổi gia yến, các khanh không cần phải quá thận trọng”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/cung-nu-lam-bat-cai/6.html.]

Âm thanh lành lạnh từ phía trên truyền xuống, là lời cho các vương gia, hầu gia an tọa.

Ta không biết tại sao, nhưng ta nghe thấy giọng nói này có một cảm giác vô cùng quen thuộc, như thể đã nghe thấy nó ở đâu đó.

Ta nhìn Lăng Vân Nhi đang ngồi đó và thấy rằng nàng ta không chú ý đến những gì hoàng thượng đang nói và đã bắt đầu thưởng thức thức ăn một cách nghiêm túc.

Ta nhìn Thúy Nhi đang đứng ở phía bên kia, thấy nàng ấy cúi đầu thấp đến mức nói không chừng đầu gần như sắp chạm xuống đất.

Đôi mắt hắn lặng lẽ liếc nhìn các vị vương gia đang ngồi ở đây.

...

Quả nhiên, vị hoàng thượng này là một kẻ tàn nhẫn, mọi người ở đâu đều e sợ như con chim cút vậy.

Nếu sau này ta gặp lại, chắc chắn sẽ vòng đi đường khác.

Ta chưa bao giờ biết rằng yến tiệc có thể kết thúc nhanh chóng như vậy, khi Lăng Vân Nhi đặt đũa xuống, ta thấy nét mặt nhẹ nhõm của các vị vương gia.

Sau đó, họ xếp hàng để tặng lễ vật cho Lăng Vân Nhi, rồi lần lượt hành lễ với hoàng thượng.

Hôm nay, sau khi được Thúy Nhi dặn dò, Lăng Vân Nhi đã tuân thủ các nghi thức rất tốt và không vi phạm lễ nghi nào. Đối với người ngoài, nàng ấy chẳng giống một đứa trẻ mà tâm trí chỉ mới bốn tuổi chút nào.

Nhưng sau khi tất cả các vị vương gia đã giải tán, Lăng Vân Nhi trở về trạng thái cũ của mình.

Nàng ôm lấy lễ vật mọi người mang đến, trên mặt nở nụ cười như hoa nở, chỉ muốn trở lại Ngọc Tuyền cung cất đi, thậm chí còn quên hành lễ với hoàng thượng.

Ta mồ hôi nhễ nhại đi đằng sau nàng, khi ta đến Ngọc Tuyền cung, cũng không thấy công công lúc trước hay trách mắng đâu cả

Nghĩ vị hoàng thượng này không phải là người quá nhẫn tâm.

“Tỷ tỷ! Đây là cái gì!” Đôi mắt của Lăng Vân Nhi sáng hơn những vì sao trên bầu trời ngoài kia, tay cầm cái lục lạc mà ta vừa đưa cho nàng ấy.”

Cái lục lạc làm bằng da hổ, ta đã khâu thêm tai và đuôi vào đó, trông rất dễ thương.

Ta nắm tay nàng và xoay xoay lạch cạch, đầu trống phát ra âm thanh rõ ràng. “Cái này gọi là lục lạc, công chúa có thích không?”

“Thích lắm!” Lăng Vân Nhi đang ngồi trên giường, đột nhiên bật dậy nhảy.

 

Loading...