Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cún con của em - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-08-21 19:06:29
Lượt xem: 132

2.

Bởi vì quán bar nằm không xa chỗ tôi, nên tôi bèn dắt bé Samoyed nhà nuôi tới đó.

Từ rất xa tôi đã thấy người con trai ngồi xổm trước cửa quán rượu.

Hắn mặc áo khoác màu đen, mấy sợi tóc rối lòa xòa trên trán, theo gió phất phơ.

Tay nổi gân xanh rủ xuống chạm đất khoan thai vẽ vòng tròn, đồng hồ bị trọng lực kéo thõng xuống, vắt qua xương cổ tay, phản chiếu ánh đèn lấp lánh của quán bar.

Từ xa nhìn lại, khiến người ta có cảm giác nhã nhặn lịch thiệp nhưng lại xấu bụng.

Tôi đứng cách đó không xa nhìn chăm chúc một lúc, mới đi tới cúi xuống gọi hắn: "Bạn Thẩm Ngộ Dã?"

Một giây sau, chàng trai bỗng ngẩng đầu, đôi mắt hoa đào sáng lấp lánh nhìn sang, phủ một tầng hơi nước mờ ảo do say rượu, nhìn rất dễ bắt nạt.

Tôi bị ánh mắt của hắn làm xao xuyến, tim hẫng đi mấy nhịp.

"À, mình là Tô Đình Đình, tới đón cậu về nhà đây." Tôi nhỏ giọng nói.

Thẩm Ngộ Dã cong khóe môi, nói "Được" một cái, rồi loạng choạng đứng lên, lảo đảo như sắp té tới nơi.

Tôi vội vàng chạy tới đỡ cánh tay hắn, choàng qua vai mình, vừa đi vừa hỏi: "Nhà cậu ở đâu? Để mình đặt xe đưa cậu về."

Hắn không trả lời.

Tôi không nhịn được ngẩng đầu nhìn hắn, nhưng lại va phải ánh mắt đầy ý cười sau nằm sau cặp kính nửa gọng của hắn.

Tôi sửng sốt mất một lúc, hoảng hốt cúi đầu thật thấp, sau đó nghe thấy hắn đọc địa chỉ.

Edit bởi Lạc.

Vừa khéo lại là... nhà trọ của tôi.

Lúc này tôi mới nhớ ra, hai ngày trước chị chủ trọ có nói với tôi rằng có thằng em bà con xa sẽ tới ở lại mấy ngày, rất hiểu chuyện, học hành đàng hoàng, bảo tôi không cần lo lắng.

"Cậu là họ hàng của chị Thẩm Tinh à?" Tôi hỏi.

"Ừ." Lúc hắn trả lời, lồng n.g.ự.c rung nhè nhẹ.

Tôi đang khiêng hắn, không hiểu sao lại đỏ mặt, không tiện mở miệng nói chuyện tiếp, đưa hắn về nhà.

3.

Thả Thẩm Ngộ Dã lên ghế sô pha xong, tôi đi nấu canh giải rượu cho hắn.

Trong lúc chờ, tôi nhìn hắn ngửa đầu cau mày dựa ở trên thành ghế sô pha, đường nét cái cổ rất đẹp, hầu kết thỉnh thoảng lại nhấp nhô.

Lúc này, tôi chợt hiểu ra vì sao có nhiều người theo đuổi hắn như vậy.

Bé Samoyed đứng cạnh nghiêng đầu nhìn tôi một lúc, bỗng nhiên cười ngây ngô chạy về phía Thẩm Ngộ Dã, vèo một phát nhảy vào trong n.g.ự.c hắn.

Dọa tôi sợ hết hồn!

Dù sao em chó này nhà tôi ăn khá là khỏe, cho nên rất nặng.

Tôi sợ nó đè c.h.ế.t Thẩm Ngộ Dã.

Nhưng may thay không sao.

Thẩm Ngộ Dã kêu một tiếng, cúi đầu thấy bé Samoyed trong n.g.ự.c thì nhẹ nhàng mỉm cười, giọng nói khàn khàn vì say rượu lại vô cùng quyến rũ:

"Em là Cục Cưng hả?"

Cục Cưng là tên bé cún.

Nhưng tôi ở bên cạnh nghe thấy thế, tim bỗng đập nhanh hơn mấy phần.

Cục Cưng nghe có người gọi nó, đuôi vẫy sắp thành cánh quạt tới nơi, lè lưỡi l.i.ế.m hắn.

Thẩm Ngộ Dã cười ngẩng đầu, chỉ cho Cục Cưng l.i.ế.m tới cằm hắn.

Lúc này tôi mới kịp phản ứng, vội vàng đi tới kéo Cục Cưng ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/cun-con-cua-em/chuong-2.html.]

Thẩm Ngộ Dã nhìn tôi, dịu dàng nói: "Không sao, cứ để nó liếm."

Nghe vậy, tôi cẩn thận dè dặt nói rõ sự thật cho hắn biết.

"Nó mới ăn c*t ở ngoài, mình chưa kịp đánh răng cho nó..."

Gương mặt dịu dàng của Thẩm Ngộ Dã vụn vỡ với tốc độ mà mắt thường cũng thấy được, sau đó hắn lặng lẽ đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.

Để lại tôi ngồi dạy dỗ Cục Cưng sau này đừng tùy tiện l.i.ế.m người.

Nhất là sau khi ăn c*t.

Một lúc lâu sau, Thẩm Ngộ Dã mới từ nhà vệ sinh đi ra, tóc trên trán đều dính nước ướt nhẹp.

Vừa khéo canh giải rượu cũng nấu xong, tôi bưng tới để trên bàn cho nguội, lại tiện tay chỉ phòng hắn cho hắn.

"Ban đầu mình thuê phòng ngủ chính, chị Thẩm Tinh bảo cậu tới thì để cậu ngủ ở phòng khách."

"Được."

Ánh mắt hắn nhìn sang phía ngón tay tôi đang chỉ, thế mà chẳng hiểu sao cuối cùng lại dính cứng ở đầu ngón tay tôi, hầu kết nhấp nhô.

Đợi đến khi tôi kịp phản ứng, hắn đã buông mắt nhìn xuống, con ngươi ẩn sau bóng hàng mi thật dài, che giấu tâm tình của hắn.

Còn chưa kịp nghĩ nhiều, Cục Cưng lại giống như phát rồ nhào vào trong n.g.ự.c hắn, đè hắn ngã xuống ghế sa lông, một người một chó đùa giỡn với nhau.

Nhưng lần này Thẩm Ngộ Dã giữ c.h.ặ.t đ.ầ.u chó lại, không cho nó l.i.ế.m mình thêm phát nào nữa.

Một người một chó đùa giỡn ồn ào, Thẩm Ngộ Dã đột nhiên ôm đầu Cục Cưng, ghé sát tai nó, nhìn tôi một cái, sau đó lén lút nói với con chó: "Em muốn nói xấu chủ của anh chó."

Tôi đứng đó không nói được lời nào.

Không phải chứ, ai lại đi nói xấu người ta ngay trước mặt khổ chủ thế chứ? Hơn nữa tôi đứng cách mấy bước chân vẫn nghe rõ từng chữ một.

Tôi bắt đầu nghi ngờ hắn cố tình nói cho tôi nghe.

Nghĩ vậy, tâm tư của tôi không khống chế được dồn hết sang người Thẩm Ngộ Dã, muốn xem thử hắn nói gì.

Mà lúc này thanh âm của hắn lại nhỏ đi.

Tôi nghe không rõ chữ nào.

Không còn cách nào, lòng hiếu kỳ nổi lên, tôi chỉ đành giả bộ lơ đãng lén lút tiến lại gần, thế là nghe thấy hắn nói...

"Em thích cô ấy lắm, anh cho có thích không?"

"Em rất ngưỡng mộ anh chó có thể làm cún con của cô ấy."

"Em cũng muốn làm cún con của cô ấy, anh chó tạm thời trốn đi ít bữa được không?"

...

Tôi ngây người tại chỗ, hoài nghi không biết có phải mình đang nằm mơ không.

Cục Cưng hình như cũng hiểu lời hắn nói, cặp mắt to tròn đen như hai hạt nhàn liếc nhìn tôi, tựa như đang muốn nói: "Cứu bé cứu bé cứu bé, hắn nói vậy rồi muốn bé trả lời sao?"

Hai giây sau, tôi quả quyết đi vào trong bếp để mình yên tĩnh một lát.

Thẩm Ngộ Dã thích tôi, không thế nào?

Hơn nữa... Cái gì mà... Làm cún con của tôi...

Thật là... biến thái.

Đúng lúc này, chuông cửa vang lên.

Tôi vác đầu óc hỗn loạn ra mở cửa, nhưng khi nhìn thấy người ngoài cửa thì lập tức tỉnh hẳn.

Người ngoài cửa cũng đang dắt một bé Samoyed, chính là hoa khôi trường - Mạnh U.

Cũng là bạn gái tin đồn của Thẩm Ngộ Dã.

"Chào chị, em tới đón anh Thẩm về nhà."

Loading...