Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cô nàng ảo tưởng - 6

Cập nhật lúc: 2024-09-05 13:11:09
Lượt xem: 990

“Anh và Ninh Thư Dao là một cặp hoàn hảo”

 

Tôi chưa nói hết đã bị cắt ngang: "Nhưng anh chưa bao giờ, chưa bao giờ thích cô ta." Chu Trạch Xuyên hơi nhấn giọng nói.

 

Dưới ánh đèn, hắn hơi cúi xuống, khuôn mặt vốn sắc sảo bị ánh nắng từ phía sau làm dịu đi.

 

"Gia đình anh và nhà họ Ninh đã là hàng xóm của nhau hơn mười năm. Anh biết Ninh Thư Dao từ rất sớm, nhưng đó chỉ là tình bạn giữa những người hàng xóm với nhau. Sau đó, anh bắt đầu nghiệp diễn xuất và hầu như không có liên lạc với cô ta."

 

"Cha mẹ hai bên cũng có mai mối anh với cô ta nhưng anh không có hứng thú với Ninh Thư Dao. Cô ta còn nói với anh rằng cô ta đã có người mình thích và người đó không phải anh."

 

"Anh không nghĩ rằng cô ta nói như vậy trước mặt em."

 

"Những dòng chữ tối hôm đó em gửi cho anh, sau này anh đã tìm người kiểm tra. Ảnh chụp màn hình là video quay cảnh anh và gia đình ngày hôm đó. Cô ta tình cờ cùng cha mẹ đến nhà anh, nói chuyện vài câu."

 

"Nước đậu xanh là vì anh lo em luyện tập vất vả, anh mời em uống, nếu biết những người kia nói như vậy về em, anh chỉ mời em uống một mình."

 

"Anh không cũng không đặt hoa hồng tặng cô ta."

 

"Đêm đó anh cúp điện thoại của em là vì đột nhiên bị đạo diễn triệu tập bàn về kịch bản, sau đó trên đường đi muốn nhắn tin giải thích với em nhưng lại bị em chặn."

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

"Hôm nay làm em mất mặt trước mọi người là do anh không suy nghĩ kỹ."

 

Chu Trạch Xuyên nhẹ giọng nói: "Vậy thì, hãy để anh giải thích tất cả những hiểu lầm. Nhân Nhân, em có thể nói cho anh biết em nghĩ gì không?"

 

13

 

Tôi im lặng.

 

Thực ra điều ngăn cản tôi và Chu Trạch Xuyên không phải chỉ là sự chia rẽ của Ninh Thư Dao.

 

Mà là từ lúc hắn nói cho tôi biết hắn thực sự là ai, trái tim tôi chưa bao giờ ngừng lo lắng.

Nhưng bây giờ, khoảng cách trong phòng quá gần, không có cách nào tránh được, bắt gặp ánh mắt nghiêm túc của hắn trái tim tôi run lên.

 

Vào ngày này năm ngoái, tôi đã xem một bộ phim của Chu Trạch Xuyên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/co-nang-ao-tuong/6.html.]

Trên màn hình lớn, gò má hắn đẫm máu, nhưng khi hắn nhìn chằm chằm vào máy quay với ánh mắt của một người đang yêu, tim tôi đập nhanh đến không thể kiểm soát.

 

Lúc đó, tôi không hề nghĩ rằng một năm sau, tôi sẽ ngồi đây mặt đối mặt với hắn để xác định xem tôi có thích hắn hay không.

 

"...Tôi không thể nói gì lúc này." Tôi thì thầm, hơi bối rối: “Chu Trạch Xuyên, để tôi suy nghĩ đã.”

 

Vô số ký ức đã từng có với nhau như một bộ phim lần lượt lướt qua tâm trí tôi. Nhưng vì nó chỉ giới hạn trong Internet nên bị ngăn cách bởi một lớp màng lọc mơ hồ và xa vời.

 

"...Anh thật rực rỡ, anh có tính cách thẳng thắn, anh nói anh thích em là điều bình thường. Nhưng tại sao, tại sao anh lại thích em?"

 

Mùi hương trên người Chu Trạch Xuyên hòa lẫn với mùi thuốc sát trùng tràn ngập trong không khí của phòng bệnh.

 

Sau một lúc im lặng, hắn nói: "Nhân Nhân, nếu em luôn đứng trên một nơi cao có ánh sáng, em sẽ không thể nhìn thấy mặt đất bình thường, vì vậy em sẽ bỏ lỡ khung cảnh thật sự. Em không phải anh, em không biết em đối với anh có ý nghĩa như thế nào. Thật ra, ngày đó chúng ta gặp nhau khi chơi game cũng không phải lần đầu tiên."

 

14

 

Ba năm trước, khi Chu Trạch Xuyên mười bảy tuổi, anh đã giành được giải thưởng đầu tiên trong sự nghiệp diễn xuất. Đó là một giải thưởng rất quan trọng, bộ phim đó cũng có doanh thu phòng vé rất tốt.

 

Cùng với ngoại hình nổi bật của mình, trong một thời gian dài, dư luận tung hô hắn đến tột đỉnh. Nhiều đến mức anh không thể tự mình thoát ra được.

 

Lần hắn nhận vai diễn thứ hai. Đạo diễn và biên kịch đều là những bậc đàn anh đã sản xuất ra vô số kiệt tác kinh điển, họ giao cho anh một vai diễn có chiều sâu.

 

"Nhưng trong buổi đọc kịch bản, có điều gì đó không ổn. Anh không thể diễn tốt vai diễn đầy mâu thuẫn đó. Anh không thể hiểu tại sao anh ấy lớn lên trong một môi trường như vậy và không nhận được bất kỳ sự tử tế nào, nhưng anh ấy vẫn sẵn sàng đứng lên vào lúc nguy hiểm nhất và bị d.a.o rạch vào má. Tối hôm đó, sau một cuộc cãi vã lớn với đạo diễn, anh đeo khẩu trang kín mặt, đội mũ và lên chiếc xe buýt cũ kỹ ọp ẹp. Anh không biết mình sẽ đi đâu.”

 

“Trên xe buýt, anh gặp một cô gái mặc đồng phục học sinh, đầu  tóc bù xù, đôi mắt hơi đỏ, hình như đang trên đường đi học về. Một tay cô ấy cầm chiếc nhẫn, tay kia cầm xấp giấy dày, cô ấy bị một đứa trẻ đang khóc vùng vẫy hất ngã xuống đất.”

 

"Đó là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau."

 

"Anh thấy em không vui trừng mắt nhìn đứa bé, tựa hồ muốn mất bình tĩnh lại bình tâm lại."

 

"Cuối cùng, xe phanh gấp, đứa trẻ rơi khỏi vòng tay của mẹ. Em đột nhiên mở to mắt, nghiêm nghị hỏi người phụ nữ: Đây là con cô sao?"

 

"Đồng bọn của cô ta từ phía sau đi tới, cảnh cáo em không được nói nhảm, nhưng em lại dũng cảm báo cảnh sát."

 

 

Loading...