Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cơ hội cuối cùng - Phần 6

Cập nhật lúc: 2024-06-16 09:41:54
Lượt xem: 1,794

17

Khi ánh hoàng hôn buông xuống, tôi vẫn đang cúi đầu tập trung cắt vải thì bỗng giọng nói của Bùi Nhiên hỏi tôi: "Cô có phải là thợ may không?"

Từ đồng nghiệp của Bùi Nhiên, tôi biết được rằng anh ấy rằng cũng là một đứa trẻ mồ côi, tự dưng tôi cảm thấy đồng cảm với anh ấy hơn một chút.

Sau khi tan sở, anh ấy đi ngang qua cửa hàng của tôi và ghé vào xem. Tôi ra hiệu cho anh ngồi xuống và rót cho anh một cốc nước.

"Công việc chính của tôi là thiết kế, nhưng thỉnh thoảng tôi cũng may quần áo."

"Vậy cô may trang phục gì?"

Tôi trả lời thành thật: "Tôi may rất nhiều quần áo nữ, áo khoác, sườn xám, váy và thỉnh thoảng nhận đặt hàng váy và váy cưới."

Bùi Nhiên đột nhiên trở nên nghiêm túc: "Cô có may quần áo nam không?"

"Có chứ."

Tôi ngẩng đầu nhìn Bùi Nhiên, ánh mắt rơi vào áo sơ mi trắng trên người anh ấy, nghi ngờ hỏi: "Anh muốn may quần áo à?"

"Tôi cần một bộ vest vào tháng tới."

Bùi Nhiên xấu hổ cười: "May thủ công, chắc là rất đắt lắm?"

"Không đắt đâu, xem như tôi xin lỗi anh vì đã ném gạch vào anh."

Sau khi hoàn thành công việc, tôi ngồi xuống nói chuyện với Bùi Nhiên.

Anh ấy có một buổi hẹn hò gặp mặt vào tháng tới, tính cách cô gái kia khá thẳng thắn, khi nói chuyện sẽ không quanh co lòng vòng, Bùi Nhiên sẽ rất vui vẻ khi gặp mặt cô ấy.

"Thời gian hơi gấp nhưng tôi sẽ tranh thủ may cho anh."

Bùi Nhiên đứng trước tâm gương trong cửa hàng của tôi, hết vuốt cằm lại nhìn trái nhìn phải, cau mày nghi hoặc hỏi:

"Tôi giống c.ô.n đ.ồ thật sao?"

“Cô không phải là người duy nhất nói tôi như thế đâu.”

Cái nhìn của anh ấy trông hơi bối rối, ngớ ngẩn và dễ thương. Tôi hoàn toàn có thể hiểu anh ấy, đối với những người không nơi nương tựa như chúng tôi, nếu không hung dữ một chút thì chúng tôi sẽ bị người ta bắt nạt.

Khuôn mặt lạnh lùng của anh ấy thực sự giống c.ô.n đ.ồ, nhưng bản chất anh ấy không đáng sợ.

Lúc ấy do ấn tượng đầu tiên nên tôi tự hình dung ra hình dáng anh là của người xấu.

Bùi Nhiên không phải là kiểu người mà mới nhìn vào đã thấy đẹp, kiểu đầu đinh không phù hợp lắm. Dù nhan sắc của anh ấy chỉ có thể được coi là trên trung bình một chút nhưng tỷ lệ cơ thể của anh ấy lại hoàn hảo với cơ bắp săn chắc và đôi chân dài thẳng tắp, tính tình anh ấy rất tốt, cứng rắn và hơi lạnh lùng. Còn gu ăn mặc thì đủ mê hoặc một cô gái trẻ mới biết yêu.

18

Khi bộ vest của Bùi Nhiên lên khung, tôi hẹn anh ấy đến để thử. Lúc Bùi Nhiên bước vào, tôi đang quay lưng lại, cắt may một chiếc áo khoác cho khách hàng.

"Bùi Nhiên, anh chờ tôi một chút, tôi sẽ xong ngay.”

Lâu thật lâu anh ấy không lên tiếng, tôi nghi ngờ quay lại, nụ cười trên môi đông cứng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/co-hoi-cuoi-cung/phan-6.html.]

Chu Kỳ đang đứng ở đó với đôi mắt mở to, khuôn mặt mệt mỏi, mái tóc rối bù khẽ bay, cô đơn và mong manh. Trước đây chưa bao giờ hình ảnh của anh ta trông tệ như vậy.

Trước khi tôi lên tiếng, Chu Kỳ đã nói trước, lời nói của anh ta chứa đầy sự đau lòng: "Tại sao em đi mà không nói một tiếng?"

"Anh tìm em lâu lắm rồi, mỗi ngày anh đều nhớ đến em, nhưng mãi vẫn không tìm thấy."

"Cẩn Đường, anh đã trồng lại hoa hồng trắng trên đường đến lễ đường, cùng anh về nhà, chúng ta kết hôn đi."

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Đã quen nghe lời nói thẳng thắn của Bùi Nhiên nên bây giờ tôi hơi khó chịu khi nghe những lời dịu dàng của Chu Kỳ.

Anh ta bước tới và ôm chặt lấy tôi, những giọt nước mắt nóng hổi chạm vào da tôi làm trái tim tôi đau đớn.

Kí ức ngày xưa ùa về làm tôi choáng ngợp. Tôi rũ mắt cười lạnh: “Tôi không muốn nữa.”

Tôi không thể chung sống hòa bình với Chu Lạc, không thể chấp nhận thái độ của gia đình Chu Kỳ, lại càng không muốn đối mặt với sự d.a.o động trong tình cảm của anh ta. Vì vậy, chia tay sẽ mang lại hạnh phúc cho cả hai, tôi buông bỏ và để anh ta ra đi.

Sau này, tôi vẫn sẽ thích hoa hồng trắng và váy cưới màu đen, chỉ đơn giản là tôi không muốn anh ta nữa.

Sau hơn nửa năm, Chu Kỳ gầy đi rất nhiều, vai anh ta áp vào cằm tôi, rất khó chịu.

Lúc này Bùi Nhiên xuất hiện, dễ dàng kéo anh ta ra: "Anh là ai?"

Chu Kỳ liếc anh ấy một cái, nhíu mày hỏi: "Anh là ai? Tôi tìm vợ chưa cưới của mình thì liên quan gì đến anh?"

Bùi Nhiên nhìn qua tôi, đúng lúc tôi bổ sung: “Bạn trai cũ.”

"Ha."- Bùi Nhiên mỉm cười với vẻ mặt nghiêm túc.

Anh ấy quay sang nhìn Chu Kỳ, lấy thẻ cảnh sát ra và đặt nó trước mắt anh ta.

"Gây sự sao?"

"Đi theo tôi."

19

Tháng 6 trời trở gió, vạn vật như bừng tỉnh.

Vào ngày thứ ba khi Chu Kỳ đến đây, Chu Lạc cũng tìm tới. Làm sao một người đầy thủ đoạn như cô ta lại sẵn sàng chịu thất bại cho được?

Khi cô ta đột nhập vào cửa hàng, tôi đang thử quần áo cho Bùi Nhiên. Anh ấy không biết nhiều về quần áo, vì vậy anh ấy hoàn toàn theo ý kiến của tôi.

Phải nói rằng dáng người của anh ấy rất đẹp, bộ vest ướm vào người anh ấy vô cùng hoàn hảo. Ngoài tấm kính trước cửa hàng, nhiều cô gái dừng lại và nhìn chằm chằm vào anh ấy.

Tôi đang nghĩ đến việc đề nghị anh ấy làm người mẫu nam cho tôi nếu anh ấy không bận thì một cốc nước đột nhiên bị b.ắ.n tung tóe, Bùi Nhiên nhanh chóng che chở cho tôi, trên vai anh ấy ướt nhẹp.

"Bùi Nhiên, anh không sao chứ?"

Tóc tôi cũng ướt đẫm.

Nhìn đôi vai đầy nước của Bùi Nhiên, tôi cảm thấy tức giận. Tôi đã quá mệt mỏi khi xem những mánh khóe của Chu Lạc, cô ta vẫn chơi chưa đủ, vẫn hèn hạ và trẻ con.

 

Loading...