Chạm để tắt
Chạm để tắt

CHỈ SỐNG VÌ BẢN THÂN - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-07-06 16:03:16
Lượt xem: 3,810

Ánh mắt của Bùi Diễn Chi đen tối, cảm xúc trong mắt dâng trào mạnh mẽ.

 

Hắn vươn tay chạm nhẹ môi ta, lau sạch mảnh vụn bánh ngọt.

 

Nhưng sau khi lau sạch, hắn vẫn không rút tay lại mà nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi đỏ của ta, sức lực ngày càng gia tăng, rồi từ từ thò vào trong miệng ta.

 

"Ưm?" Ta ngượng ngùng kêu nhẹ ra.

 

Yết hầu của Bùi Diễn Chi nhấp nháy nhẹ, giọng điệu hơi đứt quãng:

 

"Nương tử ăn no chưa?"

 

Ta chớp mắt.

 

"Vậy có nên đút cho vi phu ăn không?"

 

Ta nhất thời không kịp phản ứng, ngu dại đẩy chiếc bánh ngọt tới trước mặt hắn.

 

Hắn cười nhẹ, một cú đẩy ta lên giường, sau đó cúi người bao phủ lên ta.

 

Hoa phù dung ấm áp, một đêm vui vẻ.

 

Cho phép hắn không biết điều kiềm chế dẫn đến hậu quả là cho đến khi mặt trời ló dạng, ta mới khập khiễng đi cùng Bùi Diễn Chi đi gặp trưởng bối trong nhà.

 

Bùi phụ và Bùi mẫu đều là người từng trải nên đều tỏ ra thân thiện với ta.

 

Chỉ có Bùi Dụ Chi đỏ mắt, thậm chí khi ta chào hỏi còn không nhịn được mà nhạo báng:

 

"Thực sự là một con hồ ly tinh, đại ca ta ngày thường làm việc và nghỉ ngơi rất có quy tắc, kết quả khi ngươi vừa tới thì khiến huynh ấy ngủ tới giờ Tỵ! Cứ như vậy thì sẽ càng tồi tệ!"

 

Ta: "......"

 

Rõ ràng là sau khi hắn tỉnh dậy vẫn luôn quấy nhiễu ta, ngay cả nước cũng cần đến ba lần, ta cũng không thể tránh khỏi buộc phải rời giường!

 

Nhưng ta phải làm sao giải thích điều này?

 

Ta chỉ có thể mỉm cười.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/chi-song-vi-ban-than/chuong-11.html.]

Rồi dưới lớp tay áo, lặng lẽ nhéo phần thịt mềm bên hông Bùi Diễn Chi.

 

Kết quả là móng tay ta xoay một vòng, hắn vẫn không thay đổi sắc mặt, nói xem như vậy có đáng giận hay không?

 

12

 

Chuyện xấu của Bùi Dụ Chi không dừng tại đây, sau khi xác nhận mối quan hệ xong, hắn ta quỳ xuống đất cầu xin, một hai muốn xin cưới Cố Yên.

 

Hắn ta nói Cố Yên bị người khác vu oan, hắn ta tỏ vẻ mình không quan tâm người ngoài nhìn nhận nàng ta như thế nào, dù cho nàng ta đã trở thành trò cười trong kinh thành, hắn ta vẫn kiên quyết muốn cưới nàng ta.

 

Sau khi nói xong, hắn ta lại hung hang liếc ta một cái.

 

Mặc dù không nói rõ, ánh mắt ấy ngụ ý rằng ta là nguyên nhân gây ra rắc rối cho Cố Yên.

 

Nhưng hắn ta ngu ngốc, còn Bùi phụ và Bùi mẫu lại không ngu ngốc.

 

Đêm qua, họ đã sai người đi điều tra chân tướng sự thật, lập tức sai người đưa bằng chứng ra.

 

Ai ngờ Bùi Dụ Chi thậm chí không thèm nhìn, nói rằng các bằng chứng cũng có thể bị làm giả, hắn ta vẫn muốn cưới Cố Yên.

 

Ta: "……"

 

Bùi Dụ Chi tuyệt thực để thể hiện sự quyết tâm của mình, nhìn thấy hắn ta ngày càng yếu đi, thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít, Bùi mẫu rơi nước mắt và thở dài.

 

Bà ấy hỏi ta liệu ta có thể chấp nhận Cố Yên làm thị thiếp cho Bùi Dụ Chi không.

 

“Ta thực sự không thể chấp nhận một người có hành vi tồi tệ như vậy làm thê tử của tiểu nhi tử ta.”

 

“Nếu không phải Dụ Chi lấy cái c.h.ế.t ra để ép buộc, ngay cả làm thị thiếp thì ta cũng sẽ không đồng ý!”

 

Ta không ngờ bà ấy lại hỏi ý kiến của ta. Dù sao nữ chủ nhân của phủ Định Quốc công này là bà ấy.

 

Nhưng khi suy nghĩ kỹ, ta nhận ra rằng đây chính là sự tôn trọng mà bà ấy dành cho ta.

 

Có tỷ tỷ ruột làm thiếp thực ra là gây tổn hại thể diện của ta, nhưng ta không quan tâm đến điều đó, lập tức lấy khăn tay lau nước mắt cho bà ấy.

 

“Mẫu thân, con hiểu lo lắng của người, người đừng lo lắng cho con.”

 

Bùi mẫu thở phào nhẹ nhõm, nhưng bà ấy vẫn cau mày.

Loading...