Chạm để tắt
Chạm để tắt

Chị gái sự nghiệp - 6

Cập nhật lúc: 2024-06-20 16:33:48
Lượt xem: 1,149

“Con, một kẻ ngu dốt như con cũng xứng đáng tranh giành với chị gái mình sao?”

 

Ba chữ "con cũng xứng" giống như một mũi tên nhọn đ.â.m vỡ khối thủy tinh trong suốt, âm thanh vỡ nát khiến không gian ngưng trệ. Phó An và Đông Tiểu Huệ không dám thở mạnh.

 

Phó An lớn lên trong tình yêu thương của ba mẹ và tôi, từ nhỏ mọi người chưa bao giờ nói năng nặng lời với nó nên khi nghe thấy lời phủ nhận của mẹ tôi, đôi mắt nó dần dần đỏ hoe vì khó tin.

 

Nó đứng bật dậy, hai bên cánh tay buông thõng xuống có chút căng thẳng bì bàn tay đang nắm chặt.

 

"Ba mẹ từ nhỏ cũng chỉ coi trọng bồi dưỡng cho chị, nhìn thì có vẻ là để cho con tự do, nhưng kì thực chính là sợ con cùng chị tranh giành tài sản mà thôi!"

 

Phó An nói xong bắt đầu kích động lên: "Ba mẹ đừng tưởng con không biết, thật ra bước tiếp theo là hai người muốn con đem cổ phần của con chuyển sang tên của chị, đến lúc đó con sẽ thật sự là hai bàn tay trắng. Con cũng là con của hai người, dựa vào cái gì mà bị phân biệt đối xử như vậy!"

 

Ngay khi những lời này vừa nói ra, tôi và bố mẹ nhìn nhau và ý thức được rằng không chỉ Đông Tiểu Huệ mới là kẻ gây rối. Bởi vì quả thật chúng tôi có kế hoạch chuyển toàn bộ cổ phần của Phó An sang tên tôi, nhưng không phải vì đề phòng Đông Tiểu Huệ, mà là bởi vì sự đấu đá trong nội bộ cổ đông của Tập đoàn.

 

Hơn nữa, cho tới bây giờ tôi và ba mẹ chưa từng tiết lộ chuyện này với người thứ tư, Phó An làm sao lại biết thông tin này?

 

Thấy tôi và ba mẹ đều không nói lời nào, Phó An ý thức được chúng tôi đúng là có ý định như vậy, nó lùi lại hai bước: "Được, được, thì ra hai người thật sự có dự định như vậy!"

 

Mẹ tôi nhanh chóng nắm lại quyền kiểm soát tình hình, bình tĩnh hỏi: "Tiểu An, chuyện cổ phần mẹ có thể giải thích rõ ràng với con, nhưng mẹ hy vọng bây giờ con có thể tỉnh táo lại, không bị người ta lợi dụng làm vũ khí.”

 

Khi nói đến câu cuối cùng, ánh mắt sắc bén của mẹ tôi nhìn về phía Đông Tiểu Huệ. Đông Tiểu Huệ chột dạ trốn sau lưng Phó An, bộ dáng yếu ớt đáng thương mê hoặc Phó An.

 

Phó An che chở cho Đông Tiểu Huệ, từ trước đến giờ cũng chưa bao giờ không nghe lời cha mẹ mà lúc này lại bày ra tư thế muốn chống đối chúng tôi.

 

"Nếu trong lòng hai người chỉ có chị gái thì con đây chỉ có thể dựa vào chính mình. Con muốn chứng minh cho hai người thấy, không có hai người con cũng có thể trở thành Giám đốc điều hành, con mới là người thích hợp thừa kế gia sản này so với chị gái!"

 

Nói xong, nó phớt lờ sự ngăn cản của tôi, lôi kéo Đông Tiểu Huệ rời khỏi nhà họ Phó.

 

8

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/chi-gai-su-nghiep/6.html.]

Mẹ tôi đương nhiên sẽ không bị cái loại uy h.i.ế.p như trẻ con buông lời tàn nhẫn này hù dọa, nhưng bà có chút thất vọng, nhìn theo bóng lưng Phó An rời đi thật lâu.

 

Không ngờ chúng tôi vất vả, chăm chỉ làm việc, nghĩ rằng có thể cho Phó An cuộc sống mà nó mong muốn, để nó có thể luôn thoải mái, không phải lo nghĩ về cơm ăn áo mặc. Kết quả lại là, nó nghĩ chúng tôi muốn âm mưu chiếm đoạt cổ phần của nó.

 

Mẹ tôi dù có mạnh mẽ đến đâu thì tâm tư đối với con cái vẫn luôn mềm yếu nhất. Ba thì thở dài thật sâu, mẹ cũng có chút chán nản tựa lưng vào ghế ngồi, tay vỗ nhẹ lên mu bàn tay tôi.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

 

“Tiểu Nhã, chuyện của em trai con, con cần làm như thế nào thì cứ làm như thế đó.”

 

Tôi tưởng mẹ sẽ mềm lòng nhưng mẹ vẫn giao quyền quyết định cho tôi. Tôi gật đầu, vỗ lại an ủi mẹ: "Mẹ yên tâm, con sẽ điều tra rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”

 

Tham vọng của Phó An chưa bao giờ đặt ở trên thương trường. Nó chỉ hy vọng được tự do tự tại, có tiền tiêu không hết để nuôi dưỡng những sở thích xa xỉ của mình.

 

Tôi không tin Đông Tiểu Huệ có thể khiến thằng bé cảm thấy có áp lực mà dễ dàng chống đối lại ba mẹ và tôi như vậy. Trong chuyện này khẳng định có điều gì đó mờ ám, mà manh mối rõ ràng nhất trước mắt chính là, Phó An làm sao biết được ba mẹ tôi có kế hoạch chuyển nhượng cổ phần?

 

Phó An vốn luôn không để ý tới tình hình của Tập đoàn, Đông Tiểu Huệ lại càng không thể biết đến được. Vì vậy thời điểm này có thể đoán được chỉ có chú tôi, người luôn muốn tranh đoạt vị trí Giám đốc điều hành của tôi, mới có thể làm ra loại chuyện này.

 

Vừa rồi Phó An nói rằng không cần chúng tôi nó cũng có thể trở thành Giám đốc điều hành, điều đó có nghĩa là nó đã có một kế hoạch sơ bộ trong đầu.

 

“Vivian, cô lập tức cho người theo dõi sát động tĩnh của Phó An và Đông Tiểu Huệ, cả chú tôi nữa. Nếu có vấn đề gì, lập tức báo cho tôi biết.”

 

“Vâng, Giám đốc Phó!”

 

Sự việc đã được sắp xếp ổn thỏa, nhưng tôi vẫn cảm thấy có chút bất an, bởi vì nếu mọi chuyện diễn ra đúng như tôi đoán, Đông Tiểu Huệ và chú tôi thông đồng, vậy thì họ bắt đầu bắt tay với nhau từ khi nào?

 

“Vivian, cô đưa cho tôi xem lại tư liệu lần trước tôi bảo cô điều tra Đông Tiểu Huệ.”

 

Chuyện của Tập đoàn mỗi ngày đều bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, cứ có thời gian rảnh rỗi tôi liền lật tới lật lui mấy trang hồ sơ của Đông Tiểu Huệ, nhưng mãi không tìm ra manh mối gì.

 

Hôm nay, Vivian cầm một tập văn bản đi vào: "Giám đốc Phó, đây là một thương hiệu mới được ra mắt bởi một công ty con trực thuộc Tập đoàn, cần tổ chức một hoạt động chung với thương hiệu của Tập đoàn, cần chữ ký của ngài."

Loading...