Chạm để tắt
Chạm để tắt

Chỉ còn là quá khứ - 8 (END)

Cập nhật lúc: 2024-07-08 10:20:39
Lượt xem: 2,168

Cũng có bạn học trong trường đại học tiết lộ đời tư hỗn loạn của cô ta.

Vì ảnh hưởng xấu mà cô ấy gây ra, cô ta đã bị đuổi khỏi trường đại học.

Gia đình họ Lâm ban đầu chỉ muốn hỗ trợ cô học đại học, nhưng giờ họ đã ngừng tài trợ sau khi cô bị thôi học.

Nhưng vì cô ta đang mang thai, cô ta đã được đưa đến cư trú ở một nơi khác.

Ngay khi nhà họ Lâm đang bận tâm xử lý đống bùi nhùi đó, Tống Dự Sâm lại tấn công, thậm chí không giấu giếm và công khai mắng Lâm Giang Dã.

So với anh ấy, Lâm Giang Dã chỉ là một tu sĩ nửa chừng, hoàn toàn không phải là đối thủ của anh ấy.

Những dự án của Lâm gia bị Tống Dự Sâm giật ngày càng nhiều, Lâm gia đang suy tàn từng ngày.

Khi tiệc mừng được tổ chức, Tống Dự Sâm nói: “Sự việc vẫn chưa kết thúc đâu.”

Tôi không biết tại sao.

Anh ấy cười bí ẩn: “Em quên mất một điều à?”

“Có chuyện gì vậy?”

Tống Dự Sâm mỉm cười: “Tôi đã nói rằng tôi có hàng vạn cách để khiến cô ta biến mất khỏi thế giới này nhưng nó phải hợp pháp.”

“Anh thật là xấu.”

Anh ấy nhún vai: “Tôi không muốn thấy em bị oan nên hãy để tôi làm những việc bẩn thỉu đó”.

Tôi nhanh chóng nhìn đi chỗ khác.

19

Những gì Tống Dự Sâm nói đã sớm trở thành sự thật.

Sầm Giai nghiện ma túy vì cô ta không có nguồn thu nhập từ gia đình họ Lâm. Cô ta cũng không thể dựa vào những phú nhị đại mà cô ta kết giao trước đây.

Bọn họ thấy Sầm Giai đang mang thai nên đã sắp xếp để cô ta ấy giấu ma túy và bán chúng để cung cấp ma túy cho cô ta.

Và cô ta đã bị bắt.

Khi chạy trốn cảnh sát, cô ta vấp ngã và bị sảy thai.

Vì không mang thai nên cô ta không được hoãn thi hành án, tội phạm buôn bán ma túy và h.i.ế.p dâm luôn phải gặp khó khăn khi ở trong tù. Những tù nhân khác sẽ chăm sóc tốt cho cô ta.

Lâm Giang Dã cũng bị liên lụy.

Tôi không biết liệu anh ta có sử dụng ma túy với Sầm Giai hay không nhưng gia đình họ Lâm vẫn dùng những biện pháp tuyệt vời để đưa anh ta ra ngoài.

Sau sự cố này, Tập đoàn Lâm thị tổn thất nặng và Lâm Giang Dã không có tham vọng vực nó dậy.

Một năm sau đó, Lâm thị được Tống Dự Sâm mua lại với giá rẻ.

Thậm chí còn không đến ba năm sau.

20

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Đó là lần cuối cùng tôi nhìn thấy Lâm Giang Dã.

Anh ta không còn rực rỡ như trước, trông anh ta chán nản và suy sụp.

Theo Trương Dương, anh ta không còn bất kỳ người bạn nào xung quanh mình.

Cộng với tính cách khó chịu trước đây đã làm mất lòng một số người nên cuộc sống của anh ta không mấy dễ dàng.

Thực tình tôi không định nói gì thêm với anh ta nhưng anh bước thẳng đến chỗ tôi, hốc mắt đột nhiên đỏ lên.

“Xin lỗi ......”

Anh ta không ngừng niệm câu này, như thể anh ta cảm thấy rằng chỉ cần anh ấy nói “Xin lỗi” thi tôi sẽ thực sự tha thứ cho anh ta vậy.

“Đều là lỗi của anh, không dám cầu xin em tha thứ, chỉ hi vọng em có thể hạnh phúc.”

Giọng anh ta nghẹn ngào: “Anh là đồ khốn nạn, thối tha, anh có lỗi với em”.

Tôi nhìn người đàn ông trước mặt mình. Trong một khoảnh khắc, hình bóng người con trai trong ký ức đan xen vào đó.

Chàng tra đã đưa tôi đi thưởng sơn ngoạn thủy trên khắp thế giới.

Chàng trai có nụ cười tỏa nắng và đôi mắt rực lửa.

Chúng tôi nằm trên bãi cỏ, nhìn những vì sao trên đỉnh núi.

Chàng trai đã từng nói: “Yến Yến, chúng ta sẽ ở bên nhau đến cuối đời, chúng ta sẽ có nhiều đứa con.”, cùng từng nói: “Yến Yến, anh đã dành cả thanh xuân của mình với em, anh hy vọng có thể ở bên em đến hết cuộc đời.”

Chàng tra đã từng giành được những danh hiệu dành tặng cho tôi.

Chàng trai đã từng vì tôi lo lắng mà ngừng tham gia đua xe.

Chàng trai từng chải tóc cho ra dáng người lớn, và giúp tôi đỡ một ly rượu ác ý.

Nhưng bây giờ khi gặp lại tôi chỉ có thể lặp lại câu “xin lỗi”.

Cái gì làm anh ta mờ mắt?

Ồ không, khi còn trẻ, chúng tôi chỉ có nhau.

Khi chúng tôi lớn lên, anh ta phải đối mặt với nhiều cám dỗ hơn.

Anh ta không thể cưỡng lại sự bối rối và phấn khích của thế giới đầy màu sắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/chi-con-la-qua-khu/8-end.html.]

“Lâm Giang Dã, chúng ta vĩnh viễn không gặp lại.”

Ăn năn bây giờ có ích gì?

Anh ta đã từng có vô số cơ hội trước đây nhưng đã không trân trọng nó.

Trong nhiều lúc đứng trước hai sự lựa chọn, anh ta đã chọn người khác và từ bỏ tôi.

Anh ta không tin tôi.

Anh ta không thể chịu được cám dỗ.

Còn tôi, tôi vẫn chưa từng cho Tống Dự Sâm hy vọng.

Tôi đã ở bên Lâm Giang Dã từ năm mười tám đến năm hai mươi sáu tuổi, trong suốt bảy năm này, anh ta là người duy nhất trong thế giới của tôi.

Tôi chỉ có anh ta trong tương lai của mình còn anh ta đổ cho tôi những tội danh “không cần thiết” để yên tâm ngủ với người khác.

Anh ta là kẻ ích kỷ và đáng kinh tởm nhất.

Tôi đã yêu nhầm người.

Trước khi đi, tôi nói với anh ta lần cuối: “Thật ra cũng suýt kết hôn rồi.”

Anh suy sụp hoàn toàn.

Tôi cũng thừa nhận tôi từng yêu anh ta. Tuy nhiên, giờ đây tất cả đã kết thúc.

Tống Dự Sâm đến đón tôi, anh ấy có thể nói gì về Lâm Giang Dã.

Với tôi, anh vẫn giữ cái nhìn dửng dưng ấy: “Anh không vội, quyền lựa chọn vẫn nằm trong tay em.

“Anh chỉ hy vọng em sẽ có những tháng ngày vui vẻ.

“Giống như cô gái đã sưởi ấm tuổi thanh xuân của anh, luôn mỉm cười.”

Tôi gật đầu.

Quên đi quá khứ, tôi vẫn sẽ đi hết con đường phía trước.

Còn về việc có thể đến với Tống Dự Sâm hay không, hãy đợi thời gian cho chúng tôi câu trả lời.

(--END--)

-----------

 

Trước ngày cưới, người yêu cũ của Chu Việt thông báo mắc bệnh nan y, chỉ còn sống được 3 tháng. Chu Việt đã tổ chức cho cô ta một đám cưới hoành tráng để cô ta rời đi mà không còn gì tiếc nuối. Tôi hỏi anh ta: “Vậy còn em thì sao? Ba tháng sau thì sao?”

 

Chu Việt thế mà lên án tôi: “Em thật sự mong cô ấy c..hết sao? Không ngờ em lại độc ác như vậy, Tống Thời Sênh anh rất thất vọng về em.”

 

Cho đến khi tin tức tôi hẹn hò với người khác trong tràn lan trên mạng, Chu Việt mới đến tìm tôi. Dưới cơn mưa lớn, anh ta đến tìm tôi, nhìn thấy dấu hôn trên cổ tôi giận dữ chất vấn.

 

“Tống Thời Sênh, rốt cuộc em có nhớ mình là vợ ai không?”

 

“Cám ơn anh đã nhắc nhở, cô ấy bây giờ là vợ tôi, hợp pháp và được Nhà nước công nhận. Không phải vợ anh.”

 

1.

 

Khi chúng tôi đang thử váy cưới, chuông điện thoại của Chu Việt vang lên, anh ta nhìn thấy tên người gọi đến thì dứt khoát tắt máy nhưng có vẻ bên kia có việc gấp tìm Chu Việt, người kia gọi lại liên tục, sau vài lần tắt máy, Chu Việt cũng hao hết kiên nhẫn, bực mình bấm nhận cuộc gọi, vô thức liếc tôi, tránh né và đến bên cửa sổ để nghe.

 

Bức màn được kéo ra, tôi khoác lên mình chiếc váy trắng tinh khiết, đính đầy kim cương lấp lánh dưới ánh đèn như một bông hoa nở rộ. Chúng tôi đã phải chờ đợi rất lâu để được mặc thử chiếc váy này, nó được nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế William thiết kế riêng cho tôi theo đơn đặt hàng của Chu Việt. Khi bức màn được kéo ra, mọi người xung quanh đều khen tôi xinh đẹp. 

 

“Tống Thời Sênh thật xinh đẹp, cô ấy xứng đáng có được mọi thứ tốt đẹp nhất.”

 

“Chồng em cũng rất thương em đó cưng. Cưng đã xinh đẹp, dáng chuẩn, lại còn là ngôi sao nổi tiếng. Đúng là trai tài gái sắc trời sinh một cặp. Chế là chế gặp nhiều người rồi, rất ít cô dâu xinh đẹp được như cưng. Chút nữa chụp ảnh cưới xong cho phép chế để hình vợ chồng cưng làm quảng cáo được không? Chi phí quảng cáo không thành vấn đề.”

 

Được khen ai mà không thích, tôi vui vẻ bước về phía chồng sắp cưới của mình, mong chờ phản ứng của anh ta. Ánh mắt Chu Việt sáng lên, nhưng chỉ dừng lại trên mặt tôi một giây. Tôi có một linh cảm chẳng lành.

 

“Thời Sênh, công ty có việc gấp, anh phải đi ngay.”

 

Nhìn bóng dáng anh ta vội vã rời đi, tôi chợt lo lắng, không biết đã xảy ra việc gì làm anh ta mất bình tĩnh đến nỗi điện thoại để quên trên sô pha lúc nào cũng không biết. Lo anh ta không có điện thoại sẽ ảnh hưởng công việc, tôi vội đuổi theo.

 

Đọc full KHÔNG PHẢI VỢ CỦA  ANH tại Monkeyd

Loading...