Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chạy Về Phía Em - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-09-27 11:52:01
Lượt xem: 2,291

Kỳ Hàn nổi tiếng là một công tử phong lưu.  Anh ấy đối xử tốt với mỗi cô bạn gái, muốn gì được nấy, ngoại trừ kết hôn.

Tất cả mọi người đều biết, anh ấy chia tay với mối tình đầu, đến nay vẫn chưa nguôi ngoai, không thể tiến tới hôn nhân với những cô gái khác.

Tháng thứ năm sau khi tôi và anh ấy ở bên nhau, gia đình giục cưới gắt gao.

Tôi đành phải nói lời tạm biệt với anh ấy: "Nghe nói mối tình đầu của anh cũng sắp về rồi, chúc mừng anh nhé."

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Anh ấy cười: "Ừ."

Tối hôm đó, bạn bè của anh ấy tổ chức tiệc độc thân cho anh ấy.

Tiệc rất lớn, cũng rất náo nhiệt, có người nhắc đến tôi: "Kỳ ca, hình như em vừa nhìn thấy Trình Sênh, bên cạnh còn có một người đàn ông, khá đẹp trai."

Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều bàn tán xôn xao.

Kỳ Hàn lại đột nhiên nổi giận, dập tắt điếu thuốc trong tay, cười lạnh: "Nói muốn ở bên nhau là cô ấy, chủ động nói chia tay cũng là cô ấy.

"Trên đời này làm gì có chuyện tốt đẹp như vậy?"

1

Lúc tôi và Kỳ Hàn mới ở bên nhau, bạn bè của anh ấy đã cá cược.

Cược rất lớn, cược xem mối quan hệ của chúng tôi có thể kéo dài quá một tháng hay không.

Gia thế anh ấy hiển hách, danh tiếng vang xa, lúc tôi mới quen anh ấy, đã nghe bạn cùng phòng nói: "Họ Kỳ ở Bắc Thành không phải là người tầm thường, không nên dây vào."

"Nhưng Kỳ tam thiếu này thì hơi khác, nghe nói anh ấy rất dễ tán tỉnh, chưa bao giờ nổi giận với con gái, chia tay với mỗi cô bạn gái đều êm đẹp."

Lời này không phải nói suông.

Nhưng giữa chúng tôi, thật ra cũng không tồn tại chuyện ai theo đuổi ai.

Lúc đó tôi đang học năm hai nghiên cứu sinh, cùng thầy hướng dẫn làm đề tài nghiên cứu, cần dùng đến một cuốn chuyên khảo tiếng Anh đã tuyệt bản, rất khó tìm. Tôi đăng rất nhiều bài trên mạng, đều chìm nghỉm. Đúng lúc tôi tưởng đã hết hy vọng, cuối cùng cũng có người trả lời.

Giọng điệu có chút bất cần đời, lại có phần nghiêm túc——

【Hình như ông già nhà anh có đấy, nếu cần thì liên hệ với anh. Anh coi như làm việc thiện vậy.】

Tôi lập tức liên hệ với anh ấy.

Sau đó, để cảm ơn anh ấy, chúng tôi lại gặp nhau hai lần, trò chuyện rất vui vẻ, lần cuối cùng, anh ấy đứng dưới ánh đèn đường, mày kiếm mắt sáng, không biết nghĩ đến điều gì, nhướng mày hỏi tôi: "Sau này còn gặp nữa không?"

Sau này, sau này xuân đi thu đến, năm này qua năm khác, liệu có còn gặp lại?

Ánh trăng lạnh lẽo, đúng là lúc cảnh đẹp đêm khuya.

Nếu nói một câu không gặp, khó tránh khỏi khiến người ta thất vọng, như ma xui quỷ khiến, tôi mỉm cười, như không muốn yếu thế, hỏi anh ấy: "Nghe nói anh rất dễ tán tỉnh, có thật không?"

Anh ấy nhìn tôi, không nhịn được cười: "Vậy em thử xem?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/chay-ve-phia-em/chuong-1.html.]

Thời điểm rất biết làm khó lòng người, gặp được một người như vậy, phóng khoáng, ung dung, mạnh mẽ, khiến người ta không tự chủ được muốn đến gần. Hơn nữa, rất lâu trước đây, tôi đã từng gặp anh ấy rồi, lúc đó tôi mới đến thành phố này, bị người ta cướp ví ở bến xe, trên người không còn gì, sau khi báo án xong đi ra, lại đúng lúc trời mưa, tôi tiều tụy vô cùng, cũng khóc rất nhiều.

Anh ấy lái xe, đi ngang qua tôi, chậm rãi mở miệng: "Đi đâu đấy? Anh cho đi nhờ."

Tôi đương nhiên không dám lên xe của anh ấy.

Anh ấy cũng rất bình tĩnh, kiên nhẫn khuyên tôi: "Anh không phải người xấu, tin anh một lần, đừng khóc nữa, được không?"

Sau này tôi vẫn luôn muốn cảm ơn anh ấy, nhưng chúng tôi không gặp lại nữa.

Thành phố này có bao nhiêu người, có thể gặp nhau một lần, nói với nhau vài câu, thật sự là một chuyện rất khó.

Không lâu sau ngày hôm đó, chúng tôi ở bên nhau.

Bạn cùng phòng biết chuyện này, còn kinh ngạc một hồi, cuối cùng nói: "Yêu đương với người như anh ta, cảm giác chắc là cũng không tệ đâu nhỉ? Nhưng mà nghe nói anh ta với mỗi cô bạn gái đều không quá nửa tháng.

"Cứ coi như là tận hưởng lạc thú đi."

Tôi nói, ừ, tận hưởng lạc thú.

Con người ai cũng có lúc ngây thơ.

Lúc đó tôi tưởng rằng chuyện yêu đương, thuận theo con tim là được.

Lúc tôi thích anh ấy, không quan tâm đến quá khứ của anh ấy, chỉ muốn có tương lai với anh ấy.

Nhưng sau này tôi phát hiện, thật ra không phải vậy.

Ví dụ như vụ cá cược đó, rõ ràng mỗi cô bạn gái của Kỳ Hàn đều không quá nửa tháng.

Bạn bè của anh ấy, những công tử đó, tại sao lại cá cược một tháng?

Rất lâu sau.

Tôi mới biết, nửa tháng còn lại, là bởi vì, tôi có ba phần giống mối tình đầu của anh ấy.

2

Vụ cá cược đó, người thua chiếm phần lớn.

Bởi vì, ngoài dự đoán của tất cả mọi người, tình cảm của tôi và Kỳ Hàn rất tốt.

Khác hẳn với những người anh ấy từng yêu trước đây.

Anh ấy hiếm khi chủ động, nhưng mỗi ngày đều sẽ đến tìm tôi, cùng ăn một bữa trưa hoặc bữa tối. Có một dạo tôi bận rộn vô cùng, anh ấy liền đợi tôi ở cổng trường, đợi cả tiếng đồng hồ. Tôi thấy ngại, kéo anh ấy nói muốn dẫn anh ấy đi ăn món ngon, anh ấy liền kéo tay áo tôi, nín cười: "Bạn trai em muốn ăn cơm căn tin."

Nói xong, lại dừng một chút, hỏi ý kiến tôi: "Được không?"

Thật ra tôi hiểu, anh ấy là không muốn tôi đi đi lại lại vất vả, bởi vì trước đó, tôi đã từng nghe nói, hồi anh ấy còn đi học, rất kiêu ngạo, chưa bao giờ ăn cơm căn tin.

Đại thiếu gia nhà họ Kỳ, có vốn liếng để kiêu ngạo.

 

Loading...