Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cậy Điên Khống Chế Cốt Truyện - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-09-23 06:23:24
Lượt xem: 167

Người này mặt như ngọc, đẹp như Phan An, quả nhiên tuấn tú vô song.

Chính là Thế tử Ân định hầu phủ, Diệp Hàn.

Diệp Hàn rất nhanh đã truyền chân khí cho Tống Mạn, Tống Mạn tỉnh lại ngay.

Nàng ta mở to mắt, nhìn ta: "Đau đầu quá."

Ta xoa đầu nàng ta: "Chứng tỏ đầu của muội sắp mọc ra rồi, đây là chuyện tốt."

Tống Mạn: "⊙⊙?"

Ta đỡ Tống Mạn đến nghỉ ngơi dưới gốc cây, lúc này mới nhìn Diệp Hàn, giả vờ hỏi: "Là chàng đã cứu muội muội của ta, chàng là ai?"

Diệp Hàn chắp tay sau lưng, dung mạo trắng trẻo ôn hòa vô cùng: "Ân định hầu phủ, Diệp Hàn."

"Thì ra là Diệp thế tử, nghe danh đã lâu."

Ta dịu dàng nói: "Chàng là ân nhân cứu mạng của muội muội ta, ta muốn báo ân."

Diệp Hàn cong mắt: "Ồ? Cô nương định báo ân thế nào?"

Ta cũng cong mắt, nháy mắt với hắn: "Ba ngày sau, giờ Thân, tửu lâu Nguyệt Nha, lầu ba, phòng Thiên số một. Thế tử đến đó, sẽ biết ta báo ân thế nào."

Khóe miệng Diệp Hàn hiện lên nụ cười âm hiểm.

Nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ nho nhã lễ độ: "Được. Cô nương đã thành tâm mời như vậy, ta nhất định đến đúng giờ."

Ta e thẹn hành lễ với hắn.

10

Ta lại sai nha hoàn đến nói thời gian cụ thể với Quý Cảnh và Chu Tư Lễ.

Nói với bọn họ giờ Thân ba ngày nữa, ta đợi bọn họ ở tửu lâu Nguyệt Nha.

Thực ra ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Quý Cảnh.

Ta đã nhìn thấy trên đỉnh đầu hắn hiện lên một loạt nhiệm vụ.

"Đi leo núi cùng Tống Tuyết Đường."

"Ngắm hoa cùng Tống Tuyết Đường."

"Khen ngợi Tống Tuyết Đường."

...

Mà mỗi khi hoàn thành một nhiệm vụ, thanh độ hảo cảm trên đỉnh đầu hắn sẽ tăng lên một chút.

Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚

Lúc đầu ta còn chưa để ý, cho đến khi ta nhìn thấy trên đầu Chu Tư Lễ và Diệp Hàn cũng có nhiệm vụ và thanh độ hảo cảm tương tự.

Cho nên, Quý Cảnh, Chu Tư Lễ, Diệp Hàn, bọn họ đều là... người đang công lược ta.

Hình như là cốt truyện sắp xếp bọn họ bắt buộc phải hẹn hò với ta, lấy lòng ta.

Thanh độ hảo cảm đầy, bọn họ mới coi như phá đảo.

Ta hỏi hệ thống: "Bọn họ đều đang công lược ta, sau khi công lược thành công, sẽ xảy ra chuyện gì?"

Hệ thống im lặng hồi lâu, mới cẩn thận trả lời ta: "Chắc là... phá đảo đại loại vậy..."

Phá đảo?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/cay-dien-khong-che-cot-truyen/chuong-4.html.]

Ta bừng tỉnh.

Cho nên nơi này thực ra không phải thế giới phá văn đơn thuần.

Mà là thế giới game otome lấy bối cảnh phá văn.

11

Ba ngày sau, tửu lâu Nguyệt Nha, lầu ba, phòng Thiên số một.

Ta đã đến phòng từ sớm chờ bọn họ.

Quý Cảnh là người đến đầu tiên. Vừa vào cửa, hắn đã đứng bên cạnh ta, dịu dàng nói lời yêu thương. Mà mỗi khi hắn nói một câu, thanh độ hảo cảm trên đỉnh đầu hắn lại tăng lên một chút.

Người đến thứ hai là Diệp Hàn. Diệp Hàn và Quý Cảnh gặp nhau, không những không tỏ ra kinh ngạc, mà còn chào hỏi lẫn nhau. Người cuối cùng đến là Chu Tư Lễ.

Chu Tư Lễ toàn thân lạnh lẽo, xông vào phòng. Cũng không nói chuyện với Diệp Hàn và Quý Cảnh, mà đi thẳng về phía ta, ôm ta từ phía sau.

Chu Tư Lễ nhìn bọn họ, nhưng lời nói ra là dành cho ta: "Tống Tuyết Đường, nàng rốt cuộc định làm gì?"

Quý Cảnh nhìn ta bằng ánh mắt dịu dàng, trong mắt lộ ra vẻ uất ức.

Trên mặt Diệp Hàn nở nụ cười méo mó. Tên này là đồ ngoài trắng trong đen, nhìn thì ôn hòa nhưng thực chất bụng dạ đầy mưu mô.

Ta thoát khỏi vòng tay của Chu Tư Lễ, đứng trước mặt bọn họ: "Không vòng vo nữa, thực ra ta biết, các ngươi đều đang công lược ta."

Ba người bọn họ đều có biểu cảm khác nhau.

Quý Cảnh ánh mắt lảng tránh; Chu Tư Lễ nheo mắt phượng; Diệp Hàn mím môi, nhưng ánh mắt lại càng thêm hưng phấn.

Ta nói: "Nếu đã như vậy, thì cùng gả cho ta làm thiếp đi, con của ai sinh ra trước, ta liền nâng người đó làm chính thất."

Thành thân với ta, có thể khiến nhiệm vụ công lược của bọn họ gần như được hoàn thành ngay lập tức.

Bọn họ chắc chắn sẽ không từ chối.

Ba người đều kinh ngạc, nhưng sau khi kinh ngạc xong, lại đều trầm tư suy nghĩ.

Quý Cảnh cúi đầu, mặt hơi đỏ: "Được, ta có thể."

Chu Tư Lễ nhíu mày: "Nam nhân làm thiếp, còn ra thể thống gì."

Ta nói: "Không gả thì thôi."

Chu Tư Lễ: "... Ta gả là được."

Diệp Hàn: "Được thôi, ta cũng gả."

Tục ngữ nói, chọn ngày không bằng gặp ngày. Ta dẫn bọn họ lật xem lịch ngay tại chỗ, định ngày cưới vào ngày 28 tháng này.

Tuy thời gian gấp rút, nhưng ta chỉ là nạp thiếp mà thôi, cho nên không cần tổ chức linh đình, chỉ cần bọn họ đưa chút ít sính lễ coi như xong chuyện.

Ta dẫn bọn họ hùng hổ đi mua cẩm bào ở chợ Đông, mua đồ trang sức ở chợ Tây, mua nến hoa ở chợ Nam, mua sính lễ ở chợ Bắc.

Sính lễ nạp thiếp không cần nhiều, mỗi người một đôi khuyên tai bằng ngọc bích.

Nhưng bọn họ không có lỗ tai, cho nên đều khéo léo từ chối, tặng lại khuyên tai cho ta.

Nếu đã như vậy, ta cũng không khách sáo, hào phóng nhận lấy khuyên tai.

Ta hùng hổ dẫn bọn họ về phủ, rồi đến nói chuyện này với cha ta.

Cha ta nghe được một nửa thì ngất xỉu, nhưng may mà ta là cao thủ xoa bóp, lập tức dùng một chiêu "Phi bằng triển sí" đã khiến cha ta tỉnh lại.

Nhưng cha ta nghe xong nửa phần sau lại ngất đi, không sao, lần này ta lại dùng một chiêu "Kháng long hữu hối" khiến cha ta tỉnh lại lần nữa.

Loading...